Ầm!
Phổ Chấn bị đánh bay ra ngoài, hắn không ngừng phun máu tươi, xương sườn gãy vài cây.
Thất Tinh kiếm vốn có thể câu thông ý niệm tinh cung trong tối tăm, gia trì sức chiến đấu, bây giờ lại bị Minh Hoành dùng đại thủ đoạn chặt đứt, tuyệt chiêu mạnh nhất vô dụng chỗ, nếu không là đối thủ, trực tiếp trọng thương.
- Ngươi cũng nằm xuống đi!
Khuông Lâm nhìn thấy Phổ Chấn bị thương còn muốn xuất chiêu, chưa kịp xuất thủ đã bị linh hồn cường đại áp chế, đầu gối mềm nhũn và quỳ rạp xuống đất.
Người ra tay chính là Minh Hinh.
Thực lực của Minh Hinh cũng cao hơn lúc trước không ít, cũng tương đương Minh Hoành.
Linh hồn của hai người là ba ngàn thê độ, lại là sứ giả Linh giới, đánh bại hai thổ dân cũng không phải chuyện tốn sức.
- Hiện tại cho các ngươi lựa chọn, giúp chúng ta luyện hóa Bắc Đẩu tinh cung, nếu không sẽ giết các ngươi, chúng ta có thể giúp Kiếm Tâm nhất tộc các ngươi hóa giải nguyền rủa và thuận lợi tiến vào Linh giới!
- Tiếp tục ngoan cố không thay đổi, chết!
Minh Hoành hất tay lên, trong lời nói mang theo uy hiếp cực mạnh.
Lấy thế bức bách, dùng lực bức bách!
Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
- Hai vị, các ngươi nên suy nghĩ đi, Kiếm Tâm nhất tộc chúng ta thủ hộ tinh cung là vì tìm kiếm truyền nhân xuất hiện, hiện tại Hoàng Vương đại nhân tự mình phái người hạ giới cũng là vì luyện hóa, hắn luyện hóa còn có thể giúp chúng ta khôi phục tự do, những người khác thì khó mà nói.
- Ai luyện hóa không phải luyện hóa, vì cái gì câu nệ tiểu tiết, ngoan cố không thay đổi?
Đột nhiên tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung Ổ Thao đứng im lặng nãy giờ lên tiếng, hắn vừa cười vừa nói.
Xem ra Ổ Thao đã sớm bị hai người Minh Hoành thu phục biến thành tay sai.
- Bỏ đi, tình thế bức người, ta không có lời gì để nói, Khuông Lâm ta đồng ý.
Hai người trầm tư một hồi, Khuông Lâm đi đầu tỏ thái độ.
- Ta cũng đồng ý!
Phổ Chấn cũng gật gật đầu.
Đối mặt loại tình huống này, hai người biết rõ không đáp ứng cũng không được, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
- Rất tốt, hiện tại chúng ta là đồng minh, về sau theo sát sau lưng hai vị sứ giả, đột phá gông cùm xiềng xích, trùng kích cảnh giới cao hơn.
Ổ Thao cười nói.
- Được rồi, Ổ Thao, chuyện ta bảo ngươi làm xử lý như thế nào rồi?
Thu phục tông chủ Linh Lung Kiếm Cung, Đoạt Tâm Kiếm Cung xong, Minh Hoành nhìn về phía tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung Ổ Thao và hỏi một câu.
- Bẩm sứ giả đại nhân, ta đã dựa theo ngươi yêu cầu đi làm, hiện tại Lạc Khuynh Thành đã bị Giang Thiệp khống chế!
Ổ Thao nói.
- Ân, rất tốt, Lạc Khuynh Thành là người trời sinh có vô cấu chi thể, có tác dụng rất lớn khi luyện hóa Bắc Đẩu tinh phủ, phải khống chế!
- Mặt khác, ta bảo ngươi tra tin tức Nhiếp Vân, có động tĩnh hay không?
Minh Hoành hỏi tiếp.
- Bẩm sứ giả, ngươi nói Nhiếp Vân này tạm thời còn không có tin tức, có lẽ không đi cùng với đám người Hạ Hành, cũng có khả năng căn bản không có đi tới kiếm tâm thế giới!
Ổ Thao nói.
- Không có tới? Không có khả năng!
- Năm tầng trước còn không thể vây khốn đám người Hạ Hành, không có khả năng vây khốn Nhiếp Vân, ta cẩn thận điều tra qua tiểu tử này, hắn am hiểu ngụy trang che dấu, chỉ sợ đã sớm tới đây nhưng giấu mình tại nơi nào đó muốn cho chúng ta một kích trí mạng!
Sắc mặt Minh Hinh m trầm nói ra.
- Minh Hinh sứ giả nói không sai, chúng ta phải cẩn thận một ít!
Nhớ tới thiếu niên cho bọn họ ăn thiệt thòi lớn, sắc mặt Minh Hoành cũng phi thường khó coi.
- Chúng ta... Chúng ta làm sao bây giờ?
Ba người Ổ Thao, Phổ Chấn, Khuông Lâm nhìn nhau, sâu trong nội tâm sinh ra thần thái kinh ngạc khó nói thành lời.
Có thể làm cho sứ giả Linh giới kiêng kỵ như vậy, Nhiếp Vân này là dạng nhân vật gì?
- Dựa theo kế hoạch làm việc, ngày mai ngươi dẫn đầu đám người Hạ Hành đi tìm cổng không gian, đến lúc đó chúng ta sẽ bố cục ở tầng chín, một lần hành động đánh chết bọn chúng, hừ, nếu như Nhiếp Vân không hiện thân cũng bỏ đi, xuất hiện, hẳn phải chết!
Minh Hoành khẽ nói.
- Vâng!
Đám người Ổ Thao gật đầu.
- May mắn bị ta phát hiện, bằng không thật sự trúng kế.
Sau khi nghe kế hoạch của chúng chúng, Nhiếp Vân cười lạnh, trong nội tâm tính toán làm thế nào tương kế tựu kế.
- Tốt, chuyện này cứ định như vậy, các ngươi hiện tại dẫn ta đi gặp Lạc Khuynh Thành, ta có chuyện quan trọng phải xử lý!
Mọi người lại thương nghị một ít, đột nhiên Minh Hoành cắt lời mọi người.
- Vâng! Nàng ở trong nội viện Giang Thiệp, đã bị Giang Thiệp khống chế! Ta mang hai vị sứ giả đi qua!
Ổ Thao gật gật đầu.
- Gặp Lạc Khuynh Thành? Hắc hắc, trời cũng giúp ta!
Nghe Minh Hoành muốn đi gặp Lạc Khuynh Thành, trong lòng Nhiếp Vân xuất hiện suy nghĩ, nghĩ ra một biện pháp, vội vàng đứng dậy sau đó bay về tiểu viện của Giang Thiệp.
Nhiếp Vân đang lo làm sao tương kế tựu kế, thuận tiện âm đám người Minh Hoành một chiêu, sau khi nghe tin tức này liền mở cờ trong bụng.
Bay nhanh một hồi, hắn lặng yên không một tiếng động trở lại tiểu viện của Giang Thiệp, lúc này ngụy trang thành bộ dáng Lạc Khuynh Thành, tinh thần lực phân ra một nửa tiến vào trong người Giang Thiệp, cũng chuẩn bị tốt tất cả, nhìn thấy không gian trước mặt vặn vẹo, đám người Minh Hoành đột nhiên xuất hiện bất ngờ trong tiểu viện.
- Tông chủ!
Nhiếp Vân khống chế Giang Thiệp nhìn thấy mấy người vội vàng hoảng sợ đứng dậy, luc này ôm quyền với Ổ Thao.
- Hai vị này chính là đặc sứ Linh giới, Minh Hoành, Minh Hinh đại nhân!
Ổ Thao nói.
- Giang Thiệp bái kiến đặc sứ Minh Hoành, Minh Hinh đại nhân!
Nhiếp Vân vẻ mặt kinh sợ lên tiếng.
Linh hồn hắn giống như đám người Minh Hoành, giấu trong cơ thể Giang Thiệp cho nên không ai nhìn ra.
- Ân, không tệ, Lạc Khuynh Thành đâu rồi? Mang nàng tới đây!
Nhìn Giang Thiệp, tâấy linh hồn của hắn đạt tới hai ngàn thê độ ( Nhiếp Vân ngụy trang), Minh Hoành thoả mãn gật gật đầu.
- Vâng!
Nhiếp Vân quay người đi vào gian phòng không xa sau đó dẫn “Lạc Khuynh Thành” vào trong nội viện.
Lúc này ánh mắt “Lạc Khuynh Thành” ngây ngốc không ánh sáng, dường như bị thôi miên mất đi ý thức.
Hừ!
Minh Hoành vung quỷ trảo lên, một đạo lực lượng cuốn lấy “Lạc Khuynh Thành” qua, ngay sau đó khôi phục thần trí nhìn thấy mọi người nơi đây, thần thái hoảng sợ.
- Các ngươi là ai?
- Khặc khặc, ta là ai, ngươi là người thân mật Nhiếp Vân nên biết rất rõ mới đúng.
Minh Hoành cười u ám.
- Nhiếp Vân? Hừ, các ngươi bắt ta, hắn sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
“Lạc Khuynh Thành” nói.