Vô Tận Đan Điền

Chương 1233: Văn minh chi ma (1)




- Cũng không biết là văn minh của chủng tộc nào trong thời kỳ viễn cổ, nên thủ vững ý niệm, không nên bị loại khí tức văn minh này xâm nhập vào trong đầu.

Nhiếp Vân bàn giao với bọn họ một câu, lúc này đưa mắt nhìn về phương xa.

Chỉ thấy trước mắt của bọn họ khắp nơi đều là những tấm bia đá với đầy chữ viết, những chữ viết trên các tấm bia đá này biến ảo thành vô số người, trình bày đại đạo thuộc về bọn họ.

- Đây là văn minh Mặc tộc!

Đột nhiên lão tửu quỷ nhìn một tấm bia đá và thốt lên.

- Mặc tộc?

- Đúng vậy a, nghe nói Mặc tộc là một chi của Nhi gia, xuất thân Nho tộc lại phê phán Nho tộc, chủ trương mỗi người ngang hàng kiêm yêu, phi công, coi trọng truyền thừa văn hóa, tôn sùng quy luật tự nhiên!

Dường như lão tửu quỷ rất hiểu về văn minh Mặc tộc.

- Đây là văn minh của Nghiệt Long nhất tộc! Nghiệt Long nhất tộc trước kia cũng thuộc về Long tộc, chẳng biết tại sao bị diệt sạch, nơi này còn lưu lại văn tự của chúng...

Giao Long Hạ Tuyền chỉ về một tấm bia đá và lên tiếng.

Lúc này mọi người nhìn sang các tấm bia đá ở nơi đây, nhìn văn tự rậm rạp trên những tấm bia đá này, bọn họ như đang rong chơi trong biển văn minh của nhiều chủng tộc, cảm ngộ văn minh rầm rộ của các chủng tộc trong chư thiên vạn giới.

- Khặc khặc, tín ngưỡng văn minh chủng tộc chúng ta, chúng ta có được đại đạo trực tiếp nhất, có thể giúp các ngươi cảm ngộ Thiên Đạo.

Vào lúc mọi người đang nhìn về phía trước, đột nhiên trước mặt xuất hiện một đám quái vật.

Những quái vật này không có tay chân, chỉ có một đầu sọ lơ lửng giữa không trung, chúng giống như khí lưu và phát ra khí tức làm linh hồn run rẩy.

- Đây là văn minh chi ma, văn minh viễn cổ hình thành ma thai, một khi bị xâm nhập trong đầu sẽ làm người ta lâm vào mê man, tu vi tổn hao nhiều, ngàn vạn phải cẩn thận.

Nhìn thấy những đầu lâu này, đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại, hắn lập tức lên tiếng giải thích.

- Văn minh chi ma?

Sắc mặt mọi người biến hóa.

Cho dù là cái gì, chỉ cần thời gian trôi qua đủ lâu sẽ sinh ra linh trí, những tấm bia đá ghi lại văn kminh chư thiên vạn giới, đơn vị tính bằng hàng ngàn, có chút văn minh cường đại dĩ nhiên hình thành văn minh chi ma, những thứ này có chứa chiết lý đặc biệt, một khi bị xâm nhập vào trong đầu, cho dù ý chí kiên định cỡ nào cũng sẽ biết tan rã, tu vi tổn hao nhiều.

- Phá!

Sau khi hiểu rõ những việc này, Nhiếp Vân đưa tay đánh về phía trước một quyền.

Ầm ầm!

Lực lượng mang theo uy áp bàng bạc, ngay cả cường giả Bí Cảnh cửu trọng cũng không thể ngăn cản một quyền này, đáng tiếc đám văn minh chi ma chỉ hơi chấn động một chút chứ không có bị đánh nát.

- Khặc khặc, chúng ta cùng loại với tâm ma, vô hình vô tướng, tồn tại trong ý thức, chỉ cần văn minh có ý thức thì có chúng ta tồn tại, muốn dùng man lực giết chúng ta, nằm mơ!

Văn minh chi ma đã sớm biết rõ mục đích của Nhiếp Vân cho nên cất tiếng cười to, nụ cười mang theo âm hàn.

Văn minh chi ma thuộc về tồn tại vô hình vô tướng, chúng thuộc về tâm ma, muốn tiêu trừ chỉ có thể dựa vào ý chí vô cùng kiên định, vũ lực căn bản không thể thành công.

- Ah...

Văn minh chi ma vừa mới dứt câu, Nhiếp Vân đã nghe tiếng kêu thảm thiết vang lên, lão tổ Tư Duẫn của Kiếm Thần Tông lúc này đỏ mắt, hắn lập tức đánh một quyền vào Yêu Hoàng đứng trước mặt.

Ầm!

Yêu Hoàng chỉ là khôi lỗi, căn vốn không nghĩ tới có người nhà ra tay với hắn, hắn không hề phòng bị cho nên nổ tung biến thành thịt nát.

Tiến vào Vạn Giới Sơn, rốt cục... Có người bắt đầu tử vong!

- Tư Duẫn...

Nhìn thấy Tư Duẫn đột nhiên nổi điên, Giao Long Hạ Dương vội vàng kéo cánh tay của hắn, lập tức nhìn thấy một đạo kiếm quang lập loè, năm ngón tay của hắn bị cắt đứt, máu tươi bắn tung tóe.

- Ha ha, ta vẫn cho rằng Nhân tộc mới là vạn giới chí tôn, yêu nhân là kẻ tội ác tày trời đáng chết, sai, sai, sai không hợp thói thường!

- Giết, giết, sát!

Thét dài một tiếng, Tư Duẫn lão tổ lâm vào điên loạn, hắn không ngừng vung vẩy trường kiếm trong tay, từng bóng kêếm rậm rạp đan thành lưới bắn xuyên qua đám người Lạc Khuynh Thành, Bách Hoa Tu.

- Dừng lại!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Nhiếp Vân biết rõ Tư Duẫn không thể kháng cự tâm ma xâm nhập cho nên lâm vào điên loạn, hắn cau mày sau đó đưa tay áp xuống.

Ầm ầm!

Tư Duẫn trực tiếp quỳ rạp xuống đất, trên gương mặt hắn mang theo dữ tợn và vặn vẹo, suy nghĩ điên loạn.

- Thả ta ra, ta muốn giết các ngươi...

Trong tiếng gầm gừ vang vọng, pháp lực trên người Tư Duẫn bành trướng, hình như muốn tránh thoát trói buộc nhưng cho dù giãy dụa thế nào cũng không thể thoát thân.

- Ah...

Vào lúc mọi người khó hiểu nhìn về phía Tư Duẫn, không ngờ nhân vật cấp lão tổ của đại lục Phù Thiên lại điên rồi.

- Văn minh chi ma, tâm tư càng cường đại, biết rõ càng nhiều thì nó càng cường đại, người càng đơn thuần, càng vô tri, nó sẽ càng nhỏ, cũng không có tác dụng gì cả.

Lão tửu quỷ liếc mắt nhìn sang, nhìn tu vi thấp như Lạc Khuynh Thành và đám Yêu Hoàng không có ý thức không nguy hiểm gì, ngược lại mấy lão tổ điên, ánh mắt của hắn ngưng trọng và hiểu ra

Văn minh chi ma là tâm ma do văn minh sinh ra, nếu như dốt đặt cán mai về văn minh này, cho dù nó muốn dẫn động suy nghĩ của ngươi cũng bất lực, ngược lại người kiến thức rộng rãi bác học đa tài lại càng dễ lâm vào ảo cảnh, không cách nào tự kềm chế được.

Đám người Lạc Khuynh Thành, Bách Hoa Tu có thành tựu hiện tại tương đối ngắn, bọn họ biết về mấy chuyện như văn minh cực ít, mặc dù văn minh chi ma muốn xâm nhập trong đầu các nàng cũng không cách nào dẫn động suy nghĩ tương quan làm bọn họ lâm vào ảo cảnh.

Về phần đám người Thiên Yêu Thánh Hoàng, cho dù lúc trước bọn họ biết rõ rất nhiều, sau khi bị độ hóa chỉ trung tâm với chủ nhân, cũng không có linh đài thanh minh cho nên không bị xâm nhập.

- Ân, nếu văn minh chi ma là một loại tâm ma, công pháp Phật môn có lẽ hữu dụng.

Bản thân Nhiếp Vân có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa tu luyện qua công pháp Phật môn cho nên tiến vào cảnh giới “Bất Động”, cũng không bị ảnh hưởng, lúc này nghe lão tửu quỷ nói thế ánh mắt tỏa sáng.

- Tâm viên tủng động, tịch tĩnh huyễn diệt, thần tán bất tụ, phiền não, uẩn, tử, thiên tử xâm tập, nhược năng quan pháp như huyễn tương giả, thị nhân tắc năng phá phôi âm ma, nhược kiến chư pháp tất thị không tương, thị nhân tắc năng phôi phiền não ma, nhược kiến chư pháp bất sinh bất diệt...