Chờ thêm một tháng, khi đó thế lực Nhân tộc mạnh hơn, cho dù đối phương có quyết định gì cũng có thể ứng phó, lại lặng lẻ đi qua, mặc dù gặp được nguy hiểm cũng dễ ứng phó.
Tóm lại đi Bắc Đẩu tinh phủ cần phải phi thường cẩn thận mới được, kiếp trước lão tửu quỷ mang nhiều người đi qua vậy nhưng toàn quân bị diệt, kiếp nầy nhất định phải thành công, ngàn vạn không thể đi con đường xưa.
- Tốt!
Lão tửu quỷ nhìn núi bảo bối chồng chất trước mặt, hắn gật đầu.
- Còn nữa, ngươi lưu phương pháp phá rồi lại lập đột phá Toái Thần Cảnh của võ đạo sư lại, nói cho ta biết, ta phải nhân thời gian một tháng này nhiên cứu xem có thể tìm được phương pháp đột phá tốt hơn hay không.
Nhiếp Vân nói tiếp.
- Được!
Lão tửu quỷ lấy một quyển sách cũ đưa qua.
Tiếp nhận sách cũ, Nhiếp Vân liếc mắt nhìn, hắn cảm giác có ý niệm võ đạo chảy trong đó, tạp niệm không sinh, là bút tích thật của võ đạo sư.
- Chúng ta đi thôi, lưu Nhiếp Vân bế quan nghiên cứu đi!
Thấy hắn lâm vào trong suy nghĩ, Thiên Huyễn tươi cười kéo lão tửu quỷ rời đi.
- Ân!
Hai người lúc này rời khỏi Tử Hoa động phủ.
Hai người này một thần thâu, một đã từng là chủ nhân Tử Hoa động phủ, mặc dù không cần Nhiếp Vân trợ giúp cũng có thể thuận tiện rời đi.
Có bảo vật đạt được trong tàng bảo khố của Thiên Yêu Thánh Hoàng, hơn nữa thời gian trong thời không lung khu là một so với một trăm, chín đại tông môn tụ tập thành Hóa Vân Tông sẽ phát triển cực nhanh, thời thời khắc khắc đều có người đột phá cảnh giới.
Một tháng trôi qua rất nhanh.
Trong một tháng qua Minh Hoành, Minh Hinh cũng không tổ chức yêu nhân tiến công, ngược lại yêu nhân vô cùng bình tĩnh, dường như Thiên Yêu Thánh Hoàng bị bắt là chuyện không có ý nghĩa.
Thời gian một tháng qua, Hóa Vân Tông thậm chí cả Nhân tộc chân chính có biến hóa nghiêng trời lệch đất, tất cả mọi người tấn chức đột phá như ăn cơm uống nước, trước kia cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh tính cả đại lục cũng chỉ có vài chục người, hiện tại có tới ba trăm bảy mươi!
Thậm chí đã gia tăng vài chục cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong!
Nếu không như thế, đám lão tửu quỷ cũng tu hành Vũ Thần quyền và tinh thần bắn ra, thực lực có tăng vọt về chất, cả Nhân tộc xuất hiện thái độ hưng phấn bừng bừng, sinh cơ mới đã bao phủ khắp đại lục Phù Thiên.
Trải qua nghiên cứu một tháng, Nhiếp Vân cũng không lấy được tiến triển có tính đột phá, võ đạo sư tổ tiên lưu lại phương pháp đột phá Toái Thần đúng là có lối suy nghĩ kỳ lạ, đoạt thiên địa chi tạo hóa, nhưng chính bởi vì khuyết thiếu Tiên Thiên linh khí cho nên mới không thành công, xem ra bất kể nói thế nào đều cần Tiên Thiên linh khí ủng hộ, nếu không muốn không đột phá Toái Thần là chuyện tuyệt đối không có khả năng!
Thời gian một tháng qua, không riêng nghiên cứu phương pháp đột phá Toái Thần Cảnh, Nhiếp Vân còn lợi dụng Kim Tủy Linh Dịch đột phá Linh Tê Luyện Thể Quyết đến đệ lục trọng đại thành, bản thân thuận lợi đạt tới lục trọng đại thành, thực lực thân thể tiến bộ, linh hồn của hắn cũng vững chắc hơn trước, thực lực tổng thể của Nhiếp Vân khi so với lúc chiến đấu cùng Minh Hoành, Minh Hinh đã mạnh hơn rất nhiều.
Trong khoảng thời gian này Tiểu Long không ngừng ăn no uống đủ, nó bơi trong Kim Tủy Linh Dịch tới mức chết no, thời gian một tháng qua, Nhiếp Vân và phụ thân luyện thể không sử dụng bao nhiêu nhưng nó uống không ít.
Thời điểm nhàm chán Nhiếp Vân đã từng thăm dò thực lực tiểu Long, hiện tại nó đã mạnh hơn, rất hiển nhiên đã vượt qua Bí Cảnh cửu trọng, nhưng hỏi tu luyện như thế nào thì nó cũng không biết, mỗi ngày trừ ăn chính là ăn, có thể ăn để đột phá, chỉ sợ cả đại lục Phù Thiên cũng chỉ có quái thai này mới có thể thành công, không có người nào phục hế được.
Thời điểm nhàm chán Nhiếp Vân dựa vào vật tư cực lớn của Thiên Yêu Thánh Hoàng luyện ra mấy trăm tấm phù lục, những phù lục này một khi sử dụng có thể phát ra một kích toàn lực của hắn.
Nếu lưu toàn bộ phù lục đặt ở Hóa Vân Tông, tương đương với Nhân tộc có một át chủ bài, một khi sau khi hắn rời đi, yêu nhân dám tới công kích, chỉ cần vận dụng ngọc bài cũng đủ làm bọn chúng ăn đau khổ.
- Tông chủ, tất cả chuẩn bị thỏa đáng, chúng ta lên đường đi!
Một tháng sau, lão tửu quỷ cũng cho người chuẩn bị đi tìm Bắc Đẩu tinh phủ, đi tới trước mặt Nhiếp Vân.
- Đi thôi!
Nhiếp Vân gật gật đầu.
Lần này đi Bắc Đẩu tinh phủ cực kỳ nguy hiểm, cũng không dẫn phụ mẫu, tỷ tỷ đi theo, Lạc Khuynh Thành, Bách Hoa Tu chúng nữ có tới nhưng không lay chuyển được, đành phải theo các nàng, cũng chỉ dẫn theo ba người Lạc Khuynh Thành, Bách Hoa Tu, Dịch Thanh.
Về phần những người khác, Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão cố thủ Thiên Ngoại Thiên cũng không đi theo, đám người Thiên Huyễn thì đi cùng.
Một đoàn người trải qua Nhiếp Vân lựa chọn cẩn thận cũng chỉ âẫn năm mươi cao thủ Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong ( trong đó kể cả mười tám Yêu Hoàng và Nhiếp Vân), những người khác đều lưu thủ phòng bị yêu nhân đánh lén.
- Thiên Khu, Thiên Toàn, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang, thất kiếm xuất!
Thấy tông chủ đồng ý, lão tửu quỷ lăng không đi lên võ đài của Lăng Tiêu đỉnh, bàn tay hắn đánh pháp quyết, thất kiếm của Bắc Đẩu tinh phủ bay ra khỏi lòng bàn tay của hắn và lơ lửng giữa không trung, từ đó tỏa ra uy thế vô cùng kinh người
Vị trí của Bắc Đẩu tinh phủ nơi nào đều là bí mật, muốn phải tìm chỉ có thể mượn nhờ bảy thanh kiếm này tìm kiếm.
- Thất kiếm tìm kiếm!
Lão tửu quỷ vươn hai taymười ngón kết pháp quyết, hắn liên tục kết pháp quyết, pháp ấn rậm rạp va chạm vào bảy thanh kiếm, bảy thanh kiếm bay lên trời đối ứng vị trí thất tinh.
Ông!
Thất tinh bắn ra hào quang bao phủ bảy thanh kiếm, dường như đạt được cảm ứng nào đó và hội tụ cùng một chỗ, mũi kiếm đồng thời chỉ vào một hướng.
- Tông chủ, thất kiếm đã đã tìm được vị trí của Bắc Đẩu tinh phủ, chúng ta đi theo sau thôi.
Lão tửu quỷ tươi cười bay lên không trung.
- Đi!
Nương theo Nhiếp Vân lên tiếng, tất cả cường giả chuẩn bị xong liền bay ra khỏi Thiên Ngoại Thiên, bọn họ bay nhanh và xé rách không gian theo sát bảy thanh kiếm.
Thất kiếm càng bay càng xa, mọi người không ngừng theo sau, tổng cộng đi suốt bảy ngày mới dừng lại.
- Tông chủ, có lẽ Bắc Đẩu tinh phủ ở gần nơi này.
Lão tửu quỷ quay đầu nói vói Nhiếp Vân.
- Ỏ chỗ này? Nơi này dã rời xa đại lục Phù Thiên, ân?
Dừng lại, Nhiếp Vân nhìn chung quanh một lúc, đột nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt của hắn biến sắc.