Vô Tận Đan Điền

Chương 1087: Quay trở lại Lăng Tiêu đỉnh (1)




- Thu!

Thấy nàng tiếp nhận U Minh Kiếm, Nhiếp Vân quay người nhìn về phía Tử Hoa động phủ bản hoàn mỹ, ngón tay điểm về phía trước.

Ầm ầm!

Linh khí ngập trời hội tụ, trong nháy mắt động phủ cao lớn đã bị hắn chộp vào trong lòng bàn tay, nhoáng một cái đã dung nhập vào trong thân thể.

Tử Hoa động phủ dung hợp đại điện, khi vận dụng càng thêm thuận buồm xuôi gió, uy lực cũng càng mạnh. Bất quá, hiện tại Nhiếp Vân không có thời gian đi cảm ứng động phủ và những năng lực mới, hai tay hắn xiết chặt, hít sâu một hơi, sau đó mạnh mẽ đánh ra một quyền.

Võ Đạo Phá Hư quyền!

Ầm ầm!

Dưới một quyền, hư không bị đánh nát, một khe nứt đen kịt xuất hiện ở trước mắt hắn.

- Đi!

Nhiếp Vân biết rõ một quyền này đã đánh xuyên qua không gian bi lâm cho nên hắn lập tức kéo tay nàng, chân bước về phía trước một bước. Lăng không đi vào bên trong.

Thông qua khe nứt đi tới Phù Thiên đại lục.

Tuy rằng từ trong bi lâm đi ra so với đi vào còn đơn giản hơn một ít. Thế nhưng muốn một quyền đánh ra khe nứt rồi tiến hành bước nhảy, cường giả Phá Không cảnh đỉnh phong bình thường cũng không làm được. Một quyền của Nhiếp Vân có thể thành công đánh nát đã nói rõ thực lực của hắn đã vượt qua Phá Không cảnh đỉnh phong.

Mà ngay cả Đạm Đài Lăng Nguyệt, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng cũng hiện lên vẻ tán dương, âm thầm gật đầu.

Thời gian tiếp xúc của nàng và thiếu niên này không dài, thế nhưng lại tận mắt nhìn thấy biến hóa của hắn. Trong thời gian hơn một tháng thực lực của hắn tăng lên không chỉ gấp trăm lần.

Có lẽ loại tốc độ tấn cấp và tiềm lực như vậy quả thực có thể mang đến kinh hỉ ngoài ý muốn.

Bất quá, những chuyện này dường như cũng không có liên quan tới nàng nữa rồi..

Nghĩ đến sứ mạng của mình, vẻ mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt trở nên ảm đạm.

- Nhảy lên!

Tinh thần Nhiếp Vân quét qua, đã tìm được chỗ tông môn Hóa Vân tông. Hắn lại lần nữa xé rách không gian, không tới hô hấp đã đi đến bên ngoài Thiên Ngoại thiên.

Trước kia Thiên Ngoại thiên giống như một quả khí cầu cực lớn treo trên thời không loạn lưu của Hóa Vân trên thành, mà bây giờ, khí cầu này xuất hiện biến cố không ngờ, bốn phía đều có linh khí lan tràn ra.

- Đáng giận, quả nhiên bọn hắn đã tới tông môn rồi.

Nhìn thấy tình huống của Thiên Ngoại thiên. Nhiếp Vân sao không rõ đã có chuyện gì xảy ra cơ chứ? Sắc mặt hắn lập tức trở nên ngưng trọng.

Bất luận kiếp trước hay kiếp này, đối với Hóa Vân tông mà nói, hắn đều có được cảm tình thâm hậu. Giống như là nhà của mình, nhà bị cừu nhân làm thành như vậy, nếu như còn có thể chịu nhục. Như vậy cũng không xứng danh xưng Huyết Ngục Ma Tôn của hắn.

- Là ai?

Mới vừa tiến vào Thiên Ngoại thiên đã thì bị đệ tử tám đại tông môn vây quanh. Nhiếp Vân cũng không trả lời mà trừng mắt. Phanh một tiếng, thoáng cái, toàn bộ những đệ tử trước mắt đã biến thành thịt nát.

Giết chết mấy người này xong, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy toàn bộ chung quanh đều là thi thể ngổn ngang lộn xộn, có người tám đại tông môn cũng có người Hóa Vân tông. Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất. Kiến trúc xa hoa, liên mien trước đó lúc này đã trở thành một đống ngổn ngang lộn xộn, tất cả đều sụp đổ, không còn mấy chỗ nguyên vẹn. Mà ngay cả sơn phong của đệ tử hạch tâm cũng bị sụp đổ, thể hiện trình độ thảm thiết chiến đấu trước đó.

- Đi Lăng Tiêu đỉnh!

Nhìn thấy tình huống chiến đấu thảm thiết, Nhiếp Vân đã biết rõ song phương chiến đấu đã lan tràn đã tới nơi quan trọng nhất của Hóa Vân tông. Lúc này hắn và Đạm Đài Lăng Nguyệt tăng thêm tốc độ, nhanh chóng chạy tới Lăng Tiêu đỉnh.

Lần này tình thế cấp bách, Phượng Hoàng chi dực phối hợp với thiên phú Thiên Hành sư đồng thời thi triển. Trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Lăng Tiêu đỉnh, hắn cũng không tạo thành bất cứ ba động gì, không có một chút chấn động nào có thể khiến cho người ta tìm ra tung tích.

Thiên phú Thiên Hành sư không riêng gì có tốc độ chạy trốn nhanh khiến cho người ta thổ huyết mà còn có thể giảm năng lượng chấn động lúc phi hành, ẩn nấp khí tức, ngay cả Truy tung sư cũng không thể tìm ra được.

- Viện quân Hóa Vân tông sao? Dừng lại cho ta!

Vừa mới tới quảngt rường Lăng Tiêu đỉnh thì chợt nghe thấy một tiếng quát vang lên. Lập tức có một chưởng ấn cực lớn rít gào bổ xuống phía dưới.

Vừa nhìn chưởng ấn Nhiếp Vân đã nhận ra được đây là Đại Quy Minh chưởng của Di Thần Tông.

Di Hoa vì phòng ngừa có người từ phía sau đánh lén cho nên cố ý để cho mấy Thái thượng trưởng lão Nạp Hư cảnh dừng lại ở bên ngoài, một khi có người tới thì lập tức tiến hành công kích.

- Chết!

Nhìn chưởng ấn ngập trời đánh tới, Nhiếp Vân cũng không thèm nhìn mà chỉ thuận miệng hừ một tiếng.

Phanh! Phanh! Phanh!

Ba tiếng giòn vang liên tục vang vọng, ba tên Thái thượng trưởng lão canh giữ trên quảng trường cùng lúc nổ tung, biến thành máu thịt đầy trời.

Thiên phú Tiên Âm sư đạt tới hình thái thứ ba, ngay cả cường giả Phá Không cảnh đỉnh phong trúng chiêu cũng sẽ rời vào hôn mê, chứ đừng nói là mấy gia hỏa Nạp Hư cảnh này.

- Trở lại Hóa Vân tông, vẫn nên khôi phục bộ dáng Vân Phong a!

Giết chết mấy người kia, Nhiếp Vân nghĩ đến một chuyện, Ngụy trang chi khí vận chuyển, biến hóa bộ dáng lúc này.

Trên đường đi tới, hắn thấy trên mặt đất cũng có thi thể đệ tử Kiếm Thần tông, hắn biết rõ Kiếm Thần tông nhất định không lay chuyển được tông môn khác cho nên mới đến nơi này.

Thân phận của Nhiếp Vân là tông chủ Kiếm Thần tông, cứng rắn xông đi vào chẳng những không thể giải cứu người Hóa Vân tông mà ngược lại sẽ khiến cho mâu thuẫn ngày càng lớn hơn. Như vậy chỉ có thể dùng bộ dáng Vân Phong, cứu vớt tông môn mà thôi.

Tuy rằng Nhiếp Vân và Vân Phong đều là một người, thế nhưng rất nhiều người cũng không biết chuyện này. Mà Vân Phong càng có thể khiến cho người Hóa Vân tông tín nhiệm hơn.

Về phần dung mạo vốn có của Nhiếp Vân, ban đầu ở Quỷ Vụ Minh Hải, Đạm Đài Lăng Nguyệt đã biết rõ, cho nên nhìn biến hóa của hắn nàng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

- Ầm ầm ầm!

Vừa ngụy trang xong thì đã chợt nghe bên trong Lăng Tiêu đỉnh vang lên thanh âm bạo liệt. Một cỗ năng lượng cực lớn phóng lên trời, dường như có người thực lực siêu cường đang chiến đấu trong điện.

- Đi vào trong!

Thiên nhãn nhìn qua, chỉ thấy khắp nơi ở phía trước đều là đệ tử tám đại tông môn. Nhiếp Vân cũng không nói chuyện mà lập tức vận chuyển ẩn nấp chi khí, kéo tay Đạm Đài Lăng Nguyệt rồi tựa như một cơn gió tiến vào trong đại điện.