Vô Tận Đan Điền

Chương 1076: Tranh giành tình nhân (thượng) (1)




Ngay khi rất nhiều đệ tử tám đại tông môn định xông vào để điên cuồng giết chóc thì đột nhiên có bốn đạo quang mang xuất hiện trong Lăng Tiêu đỉnh, sau đó, một đạo thanh âm hào sảng chậm rãi truyền tới.

- Đệ tử Hóa Vân tông nghe lệnh, toàn bộ lui về Lăng Tiêu đỉnh. Mấy vị tông chủ Di Hoa, Thiên Hành, Hạ Đạo, Tử Hinh, Tĩnh An, Vân Dương, Nguyên Ngưng, còn có tất cả các vị Vị Vô Thượng trưởng lão, có chuyện gì, cũng mời tiến vào. Tám đại tông môn Phù Thiên đại lục chúng ta đồng khí liên chi, tàn sát lẫn nhau sẽ chỉ làm cho thực lực tổng thể của Nhân tộc giảm sút, đây không phải là chuyện chúng ta muốn thấy a!

Thiên Hành, Hạ Đạo, Tử Hinh, Tĩnh An, Vân Dương, Nguyên Thanh theo thứ tự là tên của tông chủ Thanh Vân tông, Tiên Võ tông, Tử Đàn Tông, Tĩnh Thiên tông, Vân Tiêu Tông và Linh Lung tiên tông.

Tông chủ Linh Lung tiên tông chính là sư phụ Hoắc Dĩnh, lúc này vết thương cũ trên người nàng vẫn chưa có khỏi hẳn, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt. Mà phía sau nàng có hai nữ tử lặng lẽ đứng đó.

Hai người này đều mặc y phục màu trắng, lơ lửng trên không trung, dung mạo không gì sánh kịp khiến cho vô số đệ tử liên tiếp quay đầu lại. Nhưng mà bọn hắn cũng biết, hai nữ tử này là Thánh nữ Tiên tông, thực lực rất mạnh, không phải là người mà bọn hắn có thể nhúng chàm.

Hoắc Dĩnh và Dịch Thanh!

Hoắc Dĩnh này không ngờ đã đạt tới Nạp Hư cảnh đỉnh phong, thực lực Dịch Thanh không ngờ cũng không kém bao nhiêu, cũng là Nạp Hư cảnh đỉnh phong.

Thật không biết hai người đã trải qua chuyện gì mà tốc độ tiến bộ lại nhanh như vậy.

- Muốn đàm phán với chúng ta sao? Chúng ta cùng đi qua!

Nghe thấy thanh âm vang vọng từ trong đại điện, Di Hoa biết rõ người Hóa Vân tông đã bị thế công của mình đánh cho sợ hãi. Hắn lạnh lùng cười cười, dẫn đầu bay về phía Lăng Tiêu đỉnh bay đi, còn còn chưa có bay xa thì đột nhiên đã cảm thấy không đúng. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy muội muội Di Tĩnh không biết từ lúc nào đã đi tới trước mặt Linh Lung Thánh nữ Hoắc Dĩnh.

- Ngươi chính là Hoắc Dĩnh sao? Quả nhiên khí chất bất phàm, khó trách hắn... Lại nguyện ý song tu với ngươi.

Di Tĩnh nhìn nữ tử trước mắt, trong đôi mắt đen nhánh hiện lên vẻ khó có thể nói rõ, dường như mang theo một tia hâm mộ cùng ghen ghét khó có thể phát hiện ra.

Hoắc Dĩnh ngang nhiên công bố là nữ nhân của Nhiếp Vân, hơn nữa đã cùng song tu qua với hắn. Tuy rằng lúc ấy đã bị Linh Lung tiên tông liên thủ với Di Thần Tông áp chế xuống. Thế nhưng Dĩ Tĩnh thân là muội muội Di Hoa cho nên biết rất rõ.

Nàng chỉ nghe tin tức mà cũng không có gặp mặt. Hiện tại vừa gặp mặt đã nhìn thấy khí chất của đối phương tựa như tiên tử, siêu trần thoát tục, không nhiễm bụi trần, làm cho nàng âm thầm có chút so sánh với mình.

Sau khi so sánh nàng mới phát hiện ra, tuy rằng dung mạo không kém gì nàng, nhưng mà tính cách nàng quá dã man, so với khí chất tiên tử của đối phương hoàn toàn không thể so sánh, khó trách hắn lạ nguyện ý song tu cùng nàng. Mà cho dù nàng trần trụi thì hắn cũng không có hứng thú.

Di Tĩnh gần đây dã man, tuy rằng chung quanh nhiều người thế nhưng nàng cũng không ngại nói thẳng ra hai chữ song tu. Khiến cho mọi người nghe vậy xấu hổ một hồi.

- Ngươi là ai?

Tâm tư của nữ nhân rất là kín đáo, lại biết ghen ghét. Hoắc Dĩnh và Dịch Thanh đồng thời dựng lỗ tai lên, đồng loạt nhìn qua.

Chẳng lẽ nữ nhân này lại là khoản nợ phong lưu bên ngoài mà hắn lưu lại hay sao?

- Ta là muội muội Di Hoa tông chủ, Di Tĩnh!

Di Tĩnh cũng không dấu mà nói thẳng.

- Muội muội Di Hoa?

Trong mắt Hoắc Dĩnh, Dịch Thanh đồng thời hiện lên vẻ chán ghét, nhất là Dịch Thanh, dường như nghĩ tới chuyện gì đó. Trong mắt nàng còn hiện lên hận ý.

Hoắc Dĩnh đã từng là hôn thê của Di, tự nhiên biết rõ chuyện hắn có một muội muội. Hơn nữa nàng biết rõ vị muội muội này là một Tiểu Bá Vương. Nghĩ tới khả năng Nhiếp Vân có liên quan tới nàng ta, trong lòng nàng lập tức có chút tức giận.

Ngươi hái hoa ngắt cỏ, phong lưu ở đâu không phong lưu. Cũng không nên dính vào tiểu nữu này a?

- Ngươi quen biết Nhiếp Vân sao?

Nghĩ vậy, Hoắc Dĩnh trực tiếp hỏi, ngữ khí mang theo mùi thuốc súng nồng đậm.

- Đương nhiên là quen, chúng ta còn cùng trải qua sinh tử, hắn còn...

Di Tĩnh đã quen ngang ngược kiêu ngạo, nhìn thấy bộ dáng này của Hoắc Dĩnh. Tâm tư cao ngạo lập tức hiện lên.

- Hắn còn chủ động cởi y phục của ta...

- Không biết liêm sỉ!

- Ngươi nói dối!

Nghe nàng nói như thế, Hoắc Dĩnh và Dịch Thanh đồng thời quát.

Hoắc Dĩnh và Nhiếp Vân có thời gian ở chung không dài. Lại u u mê mê song tu. Nhưng mà Dịch Thanh thì khác, nàng từng ở với hắn hơn mấy tháng. Đối với thói quen của hắn nàng là người hiểu rõ ràng nhất. Thiếu niên này thoạt nhìn tùy tiện, thế nhưng trên thực tế trong lòng lại có người thương, tuân thủ nghiêm ngặt đạo quân tử, không dám quá mức. Làm sao có thể tùy tiện ở cùng muội muội của cừu nhân.. Còn cởi y phục của nàng chứ?

- Nói dối? Hừ, chúng ta ở chung được hơn hai tháng. Hắn còn cởi sạch y phục của ta, suốt hai tháng, chỉ cho ta mặc áo choàng của hắn. Không tin ngươi có thể hỏi yêu sủng Tiểu Phong của hắn! Di Tĩnh ta khinh thường vung tay nói dối a!

Nhìn thấy ánh mắt tràn ngập nghi vấn của nhị nữ, lửa giận trong lòng Di Tĩnh bốc lên. Nàng ngẩng đầu, vẻ mặt tràn ngập vẻ cao ngạo.

Lúc trước nàng bị Nhiếp Vân ném vào trong Tử Hoa động phủ, quả thực là bị lột sạch quần áo, giam cầm tại chỗ. Bất quá hai tháng này Nhiếp Vân lại vừa vặn tu luyện, cho nên cũng không ở chung với nàng. Cho nên việc này tuy rằng là thạt nhưng lại mang theo ý nghĩa khác.

Y phục nàng là do Nhiếp Vân cởi sạch, hơn nữa lại hơn hai tháng... Loại lời nói mập mờ này, cho dù là người phản ứng trì độn cũng sẽ cảm thấy giữa hai người nhất định đã xảy ra không ít chuyện không nên. Thậm chí còn là bạch nhật tuyên dâm... Bằng không vì sao lại liên tục hai tháng không mặc y phục chứ?

Di Hoa bên cạnh thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, không có lần nữa rơi từ trên không trung xuống. Muội muội à, muội có thể thẹn thùng một chút được hay không?

Vốn hắn đã bay rất xa, thế nhưng thanh âm chúng nữ đối thoại và cãi lộn không nhỏ, hơn nữa hắn lại là Thiên Nhĩ sư, cho nên nghe toàn bộ những lời đối thoại này rất rõ ràng. Sau khi nghe xong, hắn tức giận tới mức nhảy dựng lên, thiếu chút thổ huyết mà chết.