Vô Tận Đan Điền

Chương 1014: Lăng Tiêu đỉnh




Đệ tử Tang Hồng Y của hắn truy cầu Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng bị hắn biết rõ, vì lôi kéo quan hệ với Đông trưởng lão nên hắn ra sức ủng hộ, Tang Hồng Y theo đuổi nhiều năm không có tác dụng gì, không ngờ Vân Phong mới đến tông môn thời gian không lâu đã có thể bắt được tâm hồn thiếu nữ.

Cùng là đệ tử hạch tâm, Vân Phong không đẹp trai như Tang Hồng Y, tại sao có khác biệt lớn như thế.

- Ha ha!

Nhìn thấy nữ hài như đang dặn dò trượng phu khi đi ra ngoài, ánh mắt Nhiếp xuất hiện một tia cảm động, gật gật đầu, cũng không nhiều lời, hắn đi tới trơớc mặt lô Khiếu.

- Ta có thể đi theo các ngươi tới Lăng Tiêu đỉnh, đi thôi!

- Minh chủ... Cẩn thận!

Nghe được Nhiếp Vân đồng ý, người Phong Vân Minh khẩn trương, lúc này biết hắn phải đi là không thể ngăn cản nên chỉ có thể dặn dò cẩn thận.

Thân là đệ tử Hóa Vân Tông, Thái Thượng trưởng lão hội nghị bảo đi qua khẳng định không thể cự tuyệt!

- Thái Thượng trưởng lão hội nghị, đương nhiên là công bình công chính, yên tâm đi!

- Các ngươi hảo hảo tu luyện, ta sẽ trở về nhanh thôi.

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

Hai người Lô Khiếu thấy Vân Phong đáp ứng, cũng không hề nói nhảm, khóe miệng cười đắc ý và âm hiểm, lúc này rời đi.

- Minh chủ... Không có việc gì a!

Nhìn bộ dạng của Lô Khiếu, có lẽ sớm đã chuẩn bị tốt, bát đại Thái Thượng trưởng lão đồng loạt ra tay, cho dù thực lực minh chủ mạnh hơn nữa cũng không thể thoát được.

Thấy Nhiếp Vân rời đi, Âu Dương Thế Hùng lo lắng nói.

- Yên tâm đi, Minh chủ đã dám đi, khẳng định có nắm chắc, hắn là người sáng tạo kỳ tích, mọi người chẳng lẽ quên lần trước đi Chấp Pháp đường? Chúng ta cũng lo lắng, kết quả minh chủ chẳng những lông tóc không tổn thương còn náo long trời lở đất.

Trúc Âm cười nói.

- Nhưng... Lăng Tiêu đỉnh không phải Chấp Pháp đường...

Âu Dương Thế Hùng nghi ngờ nói.

- Lăng Tiêu đỉnh không phải Chấp Pháp đường, nhưng hiện tại minh chủ cũng không phải minh chủ trước kia, hắn khẳng định có biện pháp.

Trúc Âm nói đến đây lộ ra hào quang tự tin.

- Không sai, minh chủ là người tạo ra kỳ tích, đối với người khác mà nói vô cùng nguy hiểm, với hắn mà nói không phải vấn đề.

- Chúng ta nhanh chóng tu luyện đi,, làm người Phong Vân Minh không nên bị minh chủ bỏ xa.

Nghe được Trúc Âm nói, những người khác hưng phấn gầm lên.

Đúng vậy a, minh chủ đã khi nào làm bọn họ thất vọng? Cho dù là bát đại Thái Thượng trưởng lão hội nghị cũng không thể làm gì được hắn.

- Gia hỏa này mang tới cho mọi người tư tin lớn như vậy?

Nhìn thấy mọi người lúc trước còn bận tâm, lúc này tình cảm quần chúng xúc động, hưng phấn hận không thể lập tức tu luyện, Đạm Thai Lăng Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, bàn tay của nàng lúc này xuất hiện lệnh bài màu hồng nhạt.

Ngọc bài này xuất hiện khói như hương thơm, khói xanh này đốt tới cuối cùng sẽ dập tắt.

- Ai, chỉ mong ta có thể ở chung với ngươi thêm vài năm...

Thở dài một tiếng, Đạm Thai Lăng Nguyệt vẫn trầm ổn. chẳng biết tại sao trong mắt mang theo một tầng hơi nước.

...

- Thiên Ngoại Thiên, Lăng Tiêu đỉnh!

Đi theo sau lưng hai người Lô Khiếu, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn kiến trúc to lớn với ánh mắt phức tạp.

Thiên Ngoại Thiên Lăng Tiêu đỉnh, kiếp trước hắn từng ở chỗ này đại chiến luyện đan chi thuật với Đan Vương Quản Hưu, từng ở chỗ này vì bảo vệ Hóa Vân Tông mà đại chiến yêu nhân, từng ở chỗ này trải qua vô số mưa gió... Không nghĩ tới kiếp nầy lại tới lần nữa.

Chỉ có điều kiếp trước tới được vạn người kính ngưỡng, kiếp nầy lần đầu tiên tới đến lại là thẩm phán.

Trên thực tế Lăng Tiêu đỉnh chẳng những là kiến trúc, nó càng là linh binh cường đại, chỉ có điều hahcj tâm khống chế linh binh này lại là chưởng giáo ấn, mà chưởng giáo ấn nương theo chưởng giáo mất tích mà biến mất.

- Vào đi thôi!

Thấy Nhiếp Vân đứng trước Lăng Tiêu đỉnh với ánh mắt mê ly, Lô Khiếu còn tưởng rằng hắn sợ hãi, lạnh lùng quát một tiếng.

Lắc đầu dứt bỏ cảm xúc trong nội tâm, Nhiếp Vân nhấc chân đi vào.

Mặc dù Lăng Tiêu đỉnh không có chưởng giáo ấn khống chế nhưng trận pháp vẫn sâm nghiêm, uy thế kinh người, làm hạch tâm của đệ nhất tông môn đại lục Phù Thiên, cho dù cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh cũng không có khả năng đột phá.

Đi vào Lăng Tiêu đỉnh, cánh cửa lớn xuất hiện và mở ra.

Ầm ầm!

Vừa vào đại điện, chợt nghe tiếng nổ vang.

Cánh cửa Lăng Tiêu điện chậm rãi đóng kín, không gian cả đại điện bị phong bế, mặc dù Phá Không Cảnh đỉnh phong cũng khó đi vào.

- Ha ha, tiểu súc sanh, đã đến nơi này cũng đừng nghĩ rời đi, quỳ xuống nói xin lỗi sám hối cho ta.

Nhìn thấy đại điện phong bế, Lô Khiếu trưởng lão ở phía trước cảm thấy mưu kế thực hiện được, thù mới hận cũ lập tức thiêu đốt, đột nhiên quay người, bàn tay mang theo pháp lực ngập trời đánh tới.

Dường như hắn biết rõ thực lực Vân Phong không thể khinh thường, vừa ra tay đã thi triển công kích mạnh nhất, trong nháy mắt long trời lỡ đất, chưởng ấn lớn từ trên cao đánh xuống, mang theo xu thế nghiền nát không gian, nếu không phải không gian trong Lăng Tiêu đỉnh vững chắc hơn bên ngoài thì nó đã bị nghiền nát.

Thiên Ngoại Thiên, Lăng Tiêu đỉnh, nơi chưởng giáo Hóa Vân Tông ở lại, đây là khu vực thần thánh, ở chỗ này đệ tử tông môn đừng nói ra tay, bọn họ không dám nói lớn, Lô Khiếu trưởng lão không hề cố kỵ trực tiếp ra tay cũng dựa vào điểm này, chỉ cần Vân Phong ra tay chính là đại nghịch bất đạo, phá hư quy củ, cho dù có lý do gì cũng đừng mong phản bác.

- Quỳ xuống nói xin lỗi? Ta thấy ngươi nên quỳ xuống đi.

Căn bản không để ý tới đối phương, Nhiếp Vân sớm biết rõ gia hỏa này sẽ động thủ nên ra tay ngay.

Không có bất kỳ chiêu số nào nhưng mang theo uy thế người ta không cản nổi, không gian phía trước áp súc và cứng lại.

Lạch cạch!

Lô Khiếu kêu thảm một tiếng, hắn quỳ xuống như cương thi.

- Ah... Đáng giận, đáng giận!

Quỳ rạp xuống đất, Lô Khiếu biết rõ bị lăng nhục, hắn tức giận muốn đứng lên nhưng phát hiện càng bị áp bách mạnh hơn nữa, đừng nói đứng, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được.

- Phá cho ta!

Thét dài một tiếng, vận chuyển lực lượng trong người tới cực hạn, Lô Khiếu giãy dụa, hắn muốn đột phá áp bách.

Rầm rầm!

Đột nhiên lực lượng to lớn bộc phát và yếu đi.

- Đi!

Thừa cơ đứng lên, Lô Khiếu thoát ra khỏi ấp bách.

Người bình thường xé rách tấm vải cũng phiền toái nhưng tấm vải có khe hở thì không giống, khi đó muốn xé rách nó dễ dàng, không gian cũng như thế, không gian trong mắt cường giả Phá Không Cảnh có các khe hở lớn nhỏ không đều và dệt thành tấm vải, chỉ cần tìm đúng phương pháp là có thể xé rách dễ dàng.