Thời không lung khu có hình thái không gian khác với đại lục Phù Thiên, tốc đột hời gian trong đó chậm hơn đại lục Phù Thiên gấp mười lần, linh khí sung túc, phù hợp quy tắc đại đạo, có thể làm cho người ta tiếp xúc tự nhiên, lĩnh ngộ tự nhiên, là thánh địa tu luyện vô thượng của tu luyện giả, được gọi là tiểu Linh giới.
Thứ này không lớn, chỉ nhỏ như phòng nhỏ, cũng lưu động trong thời không, bởi vì không có nơi cố định, hơn nữa khó có thể phát hiện, cho nên phi thường bí ẩn.
Sâu trong thời không nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, thường thường gần trong gang tấc, tốc độ thời gian không nhanh, dù là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh tiến vào trong đó, trước một khắc là thanh niên, sau một khắc biến thành chập lão giả, bởi vì nguy hiểm cho nên thời không lung khu càng trân quý, mỗi một chỗ đều là đối tượng bị cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh tranh đoạt.
Nếu như có thể tiến vào trong đó tu luyện, tốc độ tấn cấp còn nhanh hơn Thiên Ngoại Thiên gấp mười lần.
- Ha ha, nếu trưởng lão biết rõ là tốt rồi, ta trùng hợp biết rõ vị trí một thời không lung khu, có thể trực tiếp tiến vào, không biết trưởng lão hứng thú hay không?
Tang Thạc nói.
- Cái gì? Ngươi biết một vị trí chính xác của thời không lung khu? Việc này...
Vũ Huân trưởng lão đã giật mình, hắn đứng lên, sắc mặt hưng phấn.
- Không sai, trên thực tế đó cũng không phải kỳ ngộ của ta, mà là đệ tử Tang Hồng Y của ta đạt được truyền tống phù có thể đi vào nơi này, chỉ cần bóp nát truyền tống phù là có thể đi vào trong đó.
Tang Thạc nói đến đây liền ngừng một chút, nói:
- Đáng tiếc Tang Hồng Y bị Vân Phong giết, nếu như Vũ Huân trưởng lão đồng ý đánh chết tiểu tử này, ta có thể giao truyền tống phù cho trưởng lão, chỉ cần trưởng lão vào trong đó tu luyện, có lẽ không qua vài năm sẽ đột phá trở thành Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh vô thượng trưởng lão!
- Đưa cho ta?
Đôi mắt Vũ Huân trưởng lão sáng ngời, do dự một lúc, trong mắt có lãnh ý và nói:
- Vân Phong xem kỷ luật như không, không tuân môn quy phải giữ nghiêm môn quy, chuyện này ta mặc kệ, toàn quyền giao cho Tang Thạc trưởng lão phụ trách!
- Đa tạ Vũ Huân trưởng lão...
Nghe nói như thế, Tang Thạc đứng lên cười ha ha.
Trên đời không có người chính trực tuyệt đối, xuất hiện nhân vật như thế nói rõ ngươi không lớn bằng lợi ích của hắn.
Trước mặt lợi ích, nguyên tắc không bằng cả cái rắm.
Mặc dù Hóa Vân Tông là danh môn chính phái, Vũ Huân trưởng lão cũng cương trực công chính nhưng đột phá Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh hấp dẫn hắn thật sự quá lớn, lớn tới mức làm hắn bỏ qua công chính.
Nếu như có thể tiến vào một thời không lung khu, Vũ Huân trưởng lão tuyệt đối có thể đột phá rất nhanh, thành công tấn cấp!
- Mọi người nghe chưa, Vũ Huân trưởng lão đã giao quyền xử trí Vân Phong cho ta, Lô Khiếu, Kỳ Hồng, hai người mang Vân Phong tới đây, nếu như hắn dám phản kháng, tùy ý các ngươi xử trí!
Tang Thạc cười lạnh lên tiếng.
- Vâng!
Kỳ Hồng, Lô Khiếu hai Thái Thượng trưởng lão đắc ý muốn rời đi.
- Không vội đi, Vũ Huân trưởng lão, kính xin ngươi ra tay mở không gian làm hai vị trưởng lão trực tiếp tới ngọn núi của Vân Phong, vừa vặn chúng ta có thể quan sát, nếu tiểu tử này chấp mê bất ngộ, dạy mãi không sửa, bát đại trưởng lão chúng ta cũng có thể đánh chết hắn.
Tang Thạc nói tiếp.
- Ân!
Vũ Huân gật gật đầu, hắn vẽ một không gian mỏng trơớc mặt, không qua bao lâu ngọn núi của Nhiếp Vân xuất hiện trước mặt mọi người.
Loại không gian mỏng manh này chỉ có đạt tới Phá Không Cảnh đỉnh phong mới có thể thi triển, Tang Thạc thực lực rất mạnh nhưng kém hơn Vũ Huân nhiều, cho nên không thể làm được.
- Ha ha! Đi qua!
Nhìn ngọn núi trước mặt, Lô Khiếu và Kỳ Hồng tươi cười bước vào trong không gian.
...
- Tiểu Long, Hạ Tuyền, hai người các ngươi vào trong phi hành linh binh tránh né một chút, chờ ta thả các ngươi đi ra lại xuất hiện.
Tiến vào Hóa Vân Tông, Nhiếp Vân lại bảo Giao Long Hạ Tuyền và tiểu Long tiến vào phi hành linh binh.
Tuy Hạ Tuyền hiện tại tôn trọng hắn, Nhiếp Vân không muốn bạo lộ Tử Hoa động phủ, dù sao mình cướp đoạt Tử Hoa động phủ không phải người bình thường biết rõ, làm lão tổ Hóa Vân Tông, Hạ Tuyền sẽ biết.
Một khi biết rõ, thân phận chân thật không thể che giấu, Vân Phong sẽ bêến thành chê cười.
Cho nên vì mục đích an toàn nên hai người tiến vào phi hành linh binh.
Chuẩn bị thỏa đáng, Nhiếp Vân trực tiếp quay về ngọn núi của mình.
Lúc trước hắn cần dùng thiên phú địa hành sư che dấu thân thể, bây năng lực khống chế không gian tăng cường, hắn vẽ một cái, thời không trước mắt vỡ vụn, hắn tiến vào nghị sự đại điện.
- Trúc Âm, Âu Dương Thế Hùng, các ngươi đều ở đây, Ân? Đạm Thai sư tỷ, ngươi cũng ở nơi này?
Mới vừa tiến vào đại điện Nhiếp Vân nhìn thấy trong điện đều là người, Đạm Thai Lăng Nguyệt ngồi một bên không biết đang suy nghĩ cái gì.
- Minh chủ, ngươi trở lại!
Nhìn thấy Nhiếp Vân trực tiếp tiến vào đại điện, đám người Trúc Âm vô cùng vui vẻ.
- Mấy ngày qua xảy ra chuyện gì?
Nhiếp Vân hỏi.
- Chúng ta dựa theo ngươi phân phó, vẫn canh giữ trên ngọn núi, cũng không rời xa, vẫn không có chuyện gì.
- Chẳng những không có việc gì, chuyện minh chủ đánh bại Thái Thượng trưởng lão cũng bị cả tông môn biết, hiện tại có rất nhiều người muốn gia nhập chúng ta nhưng bị cự tuyệt.
Trúc Âm và Âu Dương Thế Hùng vừa cười vừa nói.
- Ân, hiện tại không nên thêm người!
Nhiếp Vân gật gật đầu.
Mặc dù Phong Vân Minh nhận người cũng phải thu người trung thành và tận tâm, nguyện ý làm việc thì tới, gặp được nguy hiểm bỏ chạy, như vậy còn không bằng không nhận.
- Tu vi các ngươi có tiến bộ, không tệ, không sai!
Biết rõ mấy ngày nay không có gì, Nhiếp Vân nhìn về phía đám người Trúc Âm, lúc này bọn họ đã mạnh hơn trơớc không ít, khí tức trên người vững chắc, xem xét đã biết rõ đạt được đầy đủ công huân cho nên đổi được không ít bảo bối của tông môn nên thực lực tăng nhiều.
Hóa Vân Tông chính là đệ nhất tông môn trên đại lục Phù Thiên, bảo vật tự nhiên nhiều vô số kể, đám người Trúc Âm vốn là thiên tài trong thiên tài, đạt được đầy đủ bảo vật cung cấp, muốn không tiến bộ cũng khó.
- Chúng ta tấn cấp nhưng kém hơn minh chủ quá nhiều.
- Tốc độ tiến bộ của minh chủ quá nhanh, căn bản không phải người...
Nghe được khích lệ, đám người Trúc Âm nhìn mình và nhìn Nhiếp Vân, cùng cười khổ.
Tuy bọn họ tấn cấp nhưng thực lực tiến bộ chậm hơn minh chủ quá xa.
Căn bản không thể so sánh nổi.