Vô Tận Cường Hóa

Chương 162: Phản Công (5)




Rất nhiều Terminator đã ly khai, Thẩm Dịch rốt cục cũng động. Kỹ năng gia tốc trên giày mở ra, hắn trở nên linh động như quỷ ảnh, phiêu hốt xẹt qua cánh đồng bát ngát.

Vài tên lính dù mang theo Tập Tiểu Phàm và Marcus theo sát sau lưng hắn, vừa tiến vào rìa căn cứ, Thẩm Dịch xoay người nhảy lên tường rào một cái, trước tiên trảo đứt lưới sắt trên tường rào, sau đó ung dung nhìn trái phải một chút, bảo đảm bên này không có mống Terminator nào, lúc này mới nhảy xuống. “Đã vào được.” Hắn khẽ nói qua kênh đoàn đội. “Vậy là tốt rồi!” Kênh nói chuyện truyền đến tiếng thở phào nhẹ nhõm của Hồng Lãng. “Bên đó thì sao?” Tiếng pháo vẫn đang ù ù trong kênh nói chuyện.

Hồng Lãng trả lời: “Đang bị rượt sát nút.” Kim Cương cũng xen vào: “Thẩm Dịch, chúng ta bây giờ đang bị hơn 10 Kẻ Thu Gặt, 100 Kẻ Hủy Diệt, còn có Sát Thủ Săn Mồi đuổi theo. Giờ chúng ta đang lợi dụng địa hình vùng núi tránh né công kích, nhưng không kéo được lâu. Ngươi phải nhanh phá hủy trung tâm chỉ huy, như vậy có lẽ sẽ khiến chúng đình chỉ truy kích.” “Tôi hiểu!” “Nhớ kỹ phải nhanh! Chúng ta không có quá nhiều thời gian!” Kim Cương hét to qua kênh, tiếng thương pháo càng vang lợi hại.

Chấm dứt trò chuyện, Thẩm Dịch bước nhanh vào trong căn cứ.

Muốn tìm được trung tâm chỉ huy Skynet trong căn cứ to lớn như thế này cũng không phải chuyện dễ dàng, Thẩm Dịch lấy ra Huân Chương Vinh Dự, lại triệu hồi ra hai mươi tên lính thường.

Hai tay hất về phía trước, Thẩm Dịch trầm giọng nói: “Toàn bộ tỏa ra, tìm kiếm trung tâm chỉ huy. Nhớ kỹ, có khả năng còn một ít Terminator trông coi căn cứ. Tận lực không nên dây dưa với đám robot, các ngươi không phải đối thủ của chúng, cứ lách qua hết là được.” Tất cả lính dù gật đầu, nhao nhao rời đi.

Tuy những lính dù này chiến lực có hạn, triệu hoán còn phải hao phí điểm Huyết Tinh, nhưng trong những tình huống như trước mắt, số lượng trọng yếu hơn chất lượng, lại ích lợi có thừa. Nhất là bọn họ đều là binh sĩ trải qua huấn luyện, đối với ẩn nấp, tiềm hành, bí mật tiếp cận đều có phương pháp xử lý đặc biệt, chỉ không mạnh bằng kỹ năng của mạo hiểm giả. Nếu nói kỹ năng tiềm hành là cái bật lửa, như vậy khả năng ẩn nấp tiềm hành của lính dù chính là đánh lửa. Một hai cái đánh lửa khẳng định không đủ hiệu suất, nhưng nếu là hơn mười cái đánh lửa, hiệu suất sẽ tăng lên rất nhiều.

Phân tán xong nhóm lính dù, Thẩm Dịch đi đến một chỗ kiến trúc cách đó không xa.

Đẩy ra cửa lớn, Thẩm Dịch chỉ chứng kiến một cái nhà kho. Bên trong chất đầy Terminator bỏ hoang, nguyên một đám đầu lâu kim loại đặt chỉnh tề trên kệ, thân thể bị treo trên tường.

Thấy không có phát hiện gì, Thẩm Dịch lắc đầu đi đến chỗ khác.

Bố cục kiến trúc trong căn cứ quá to lớn, Thẩm Dịch nhất thời cũng không dò ra phân bố địa hình nơi này, hắn phải tận khả năng đi thêm vài chỗ, làm rõ cách cục nơi đây.

Vừa đi, Thẩm Dịch vừa mở ra micro: “Có phát hiện gì không?” Micro truyền đến tiếng xào xạc.

Một gã lính dù trả lời: “Không có phát hiện, hết.” “Không có phát hiện, hết.” “Cấp trên, tôi phát hiện một kho vũ khí ở đây.” “Không cần để ý, ta muốn tìm được trung tâm chỉ huy trong thời gian nhanh nhất.” “Vâng!” Thẩm Dịch vừa chỉ huy vừa tiến vào tòa kiến trúc tiếp theo.

Còn không thấy rõ trước mắt là cái gì, chợt có một bóng đen nhào tới hắn.

Chân trái Thẩm Dịch bước lui về phía sau, nắm tay phải giơ lên, một cú đấm móc từ dưới lên trên đánh thẳng vào bóng đen, bóng đen kia bay lên, đụng thẳng vào trần nhà lại rớt xuống.

Chạm đất rồi, Thẩm Dịch mới nhìn rõ, đó chỉ là một khuôn đúc hình người, phía trên phủ một lớp da, thoạt nhìn rất giống Terminator.

Những khuôn đúc hình người này đều được treo quanh tường, nhưng lại có một cái bị lỏng, vừa vặn rơi xuống, dọa Thẩm Dịch hú hồn một phen. “Chuyện gì xảy ra?” Hồng Lãng hỏi.

Thẩm Dịch tiện tay nhặt lên khuôn đúc nhìn một cái, thuận miệng trả lời: “Không có gì, chỉ là móc treo quần áo bị rơi.” Quăng đi khuôn đúc, Thẩm Dịch đang định lui khỏi gian phòng, bỗng nhiên cảm giác giống như có dị động sau lưng.

Hắn cúi đầu theo bản năng, một cơn gió mạnh đã quạt tới sau đầu hắn.

Thẩm Dịch cúi đầu đẩy mạnh ra sau, đụng trúng kẻ đánh lén sau lưng, khuỷu tay phải hung hăng thụi một kích.

Lực lượng khuỷu tay từ trước đến nay đều mạnh nắm đấm, lúc này đây một kích của Thẩm Dịch đánh cho kẻ đánh lén sau lưng bật ngửa, Thẩm Dịch hất ngược chân cho ngay một cước.

Hắn bị tập kích lâm nguy không gấp, mặc dù đánh ra đằng sau, nhưng động tác nhanh nhẹn, hiệu suất cao không chút trở ngại, cú hồi mã thương này đá lên người kẻ đánh lén, nhất thời khiến kẻ đánh lén lùi về sau vài bước.

Thẩm Dịch bấy giờ mới quay người, ‘Vampire sờ mó’ không một tiếng động trượt đến lòng bàn tay trái, Linh Hỏa Thương bên tay phải quay lại, giờ mới nhìn rõ ràng kẻ đánh lén hắn là một Terminator T-800.

Một con Terminator T-800 tuy cường hãn nhưng cuối cùng không thể nào là đối thủ của Thẩm Dịch. Làm Thẩm Dịch cảm thấy đau đầu chính là hắn không biết đánh nhau ở đây liệu có khiến Skynet cảnh giác, cho nên chỉ có thể tận khả năng nhanh chóng tiêu diệt đối thủ trong im lặng, yêu cầu này có vẻ tương đối cao đối với hắn.

Linh Hỏa Thương bên phải biến mất, ‘Vampire sờ mó’ vung từ trên xuống.

Chủy thủ sắc bén nhanh chóng gọt lên người T-800.

Thẩm Dịch định lần nữa tiến vào trạng thái tỉ mỉ khó được kia, nhưng đáng tiếc, vô luận hắn cố gắng đến đâu cũng không cách nào tiến nhập. Mấy thứ như cảm giác, lúc ta càng muốn có, nó càng cách trở xa xôi. Đợi đến khi ta không thèm ngóng trông, nó lại tự động xuất hiện.

Cũng giống như Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Dự, hoặc linh cảm sáng tác của các tác giả, không cách nào nắm lấy, khó có thể khống chế, tất cả tùy hỉ hên xui.

Cũng may mặc dù nó trọng yếu nhưng không phải trụ cột, Thẩm Dịch không tiến vào trạng thái tỉ mỉ cũng đầy đủ đối phó T-800, đợi đến lần 37 đâm trúng, con Terminator khó dây dưa kia rốt cục ngã xuống.

Lúc này Thẩm Dịch mới thở phào nhẹ nhõm.

Lục lọi tinh thể năng lượng T-800 một lát, văn chương nhắc nhở, ngươi không thể đạt được tinh thể, Thẩm Dịch đành thở dài ném đi.

Đúng lúc ấy, micro bỗng truyền đến giọng của Lair: “Cấp trên, tôi nghĩ mình đã tìm ra nơi ngài muốn tìm.” Thẩm Dịch bỗng cảm thấy phấn chấn: “Ta tới ngay.”

Trung tâm chỉ huy cũng không khó tìm, nó nằm tại chình giữa nhất căn cứ, hơn nữa cơ hồ không thấy một Terminator thủ vệ nào trên đường đi.

Đổi lại là nhân loại, có lẽ sẽ cảm thấy đây là một việc hết sức khó tin, bất quá nếu cân nhắc từ góc độ Skynet, sẽ thấy rất bình thường —— Skynet cũng không cần lo lắng mình bị hủy diệt, nó có mặt khắp nơi, bởi vậy yêu cầu an toàn tự thân nó là thấp nhất.

Nếu một người có thể làm gì cũng không chết, tin tưởng người đó sẽ không nhàm chán đến mức để ý an toàn của mình, bố trí xuống tầng tầng trọng binh.

Cân nhắc từ góc độ ấy, phòng ngự bên ngoài trụ sở mới là khâu khó khăn nhất trong nhiệm vụ lần này, chỉ cần giải quyết được nó, tiến vào căn cứ, ngược lại sẽ trở nên nhẹ nhõm đi nhiều.

Bất quá đây là cân nhắc từ góc độ Skynet, nếu cân nhắc theo góc độ Huyết Tinh đô thị, độ khó như vậy liền khó tránh khỏi có chút nghi vấn.

Thế nên thời điểm Thẩm Dịch đứng tại phòng chỉ huy trung tâm, nhìn xem hình ảnh trên màn hình lớn, nhất thời lại có chút xao lãng, tựa hồ không thể tin được chính mình nhẹ nhõm như vậy đã đứng tại đây.

Hắn suy nghĩ lại một chút, rất chi cẩn thận, xác nhận có phải có bẫy rập gì hay không, sau khi xác thực tìm không ra điểm nghi vấn nào mới trầm giọng nói: “Đưa Tập Tiểu Phàm tới.” Tập Tiểu Phàm được mang qua.

Cậu trước sau vẫn như một khúc gỗ đơ cứng.

Cậu tựa hồ vĩnh viễn sẽ không bị tác động bởi bất luận chuyện gì bên ngoài, chỉ sống trong thế giới của chính mình.

Có lẽ Thẩm Dịch coi như không tệ với cậu, cậu cũng chỉ có cảm giác một chút với Thẩm Dịch, bởi vậy hiện tại đi theo bên người Thẩm Dịch, cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ là thân trong thế giới kim loại lạnh như băng, cậu cứ thích vặn vẹo thân thể, giống như đang kháng nghị gì đó không thể nói nên lời.

Thẩm Dịch xoa đầu Tập Tiểu Phàm, mỉm cười nói với cậu: “Ha, đã đến nơi này, còn kém một bước cuối cùng, nhiệm vụ của chúng ta ở cái thế giới này sẽ hoàn thành. Anh cần em giúp anh làm một chuyện cuối cùng.” Ánh mắt Tập Tiểu Phàm dừng lại trước đài chỉ huy căn cứ. “Không, anh không phải muốn em xâm lấn hệ thống. Anh biết nó rất khó, cơ hồ không cách nào làm được, cho nên anh không cần em giúp anh khống chế nó, nhưng anh muốn em làm một chuyện khác.” Tập Tiểu Phàm ngơ ngác nhìn Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch trỏ tay vào một cỗ máy cách đài chỉ huy trung tâm không xa: “Có thấy cái kia không? Nếu anh không lầm, nó chính là dùng để cải tạo Marcus, chế tạo cơ thể nửa người nửa máy. Anh cần em khống chế cỗ máy này, tìm ra nguyên lý chế tạo và bản vẽ thiết kế của nó. Như vậy anh mới có thể tái hiện nó… Anh muốn dùng nó cải tạo binh lính của mình.” Cho tới nay, Thẩm Dịch đều đau đầu một việc: Lính dù mặc dù hữu dụng, nhưng thực lực bản thân thật sự quá kém, dẫn đến Thẩm Dịch phải tận khả năng bớt sử dụng họ trong chiến đấu, để tránh thương tổn vô ích.

Là quân nhân chuyên nghiệp, vậy mà chỉ có thể phát huy tác dụng ngoài vòng chiến đấu, chính là sỉ nhục quân nhân, cũng là nỗi bất đắc dĩ của vị quan chỉ huy Thẩm Dịch.

Thế giới Huyết Tinh đô thị đương nhiên không phải thế giới thông thường, không phải một nhóm quân nhân được huấn luyện bài bản là có thể đơn giản đương đầu đấy. Làm sao có thể khiến binh lính của mình cường đại lên, vẫn luôn là vấn đề Thẩm Dịch suy tính.

Binh sĩ tinh anh có lẽ còn có thể thăng cấp mạnh lên thông qua chiến đấu, nhưng số lượng có hạn, chết một người sẽ ít đi một người, hơn nữa rất khó bồi dưỡng.

So ra, binh lính bình thường không sợ chết trận, chỉ cần có đầy đủ điểm Huyết Tinh, lúc nào cũng có thể chiêu mộ, nhưng không có đặc tính thăng cấp đã chú định bọn họ không thể đảm nhiệm hoàn cảnh chiến đấu càng thêm gian nan.

Trong thế giới độ khó ban đầu, binh lính bình thường đã thể hiện ra thực lực đáng xấu hổ của mình, đến Khu Phổ Thông rồi, lại sẽ thành thế nào đây?

Một khi cách biệt thực lực đại tới trình độ nhất định, dù cho có đầy đủ số lượng cũng không thể đền bù.

Tuy lính dù có thể tiến hành cường hóa thông qua trang bị, nhưng vấn đề là phải trả giá cực lớn. Cho dù trang bị mỗi binh lính bình thường một khẩu Linh Hỏa Thương, đều phải bỏ ra hơn mười vạn điểm Huyết Tinh, đây hiển nhiên không phải con số Thẩm Dịch có thể gánh nổi.

Thế nên Thẩm Dịch mới một mực nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề này, nhưng vẫn luôn không tìm được biện pháp.

Thẳng đến lần này tiến vào thế giới nhiệm vụ Terminator 2018, hắn nhìn thấy Marcus biến hóa, đột nhiên ý thức được mình cũng có thể dùng những biện pháp cường hóa khác cho đám binh lính.

Một trong số đó chính là đạt được bản vẽ và phương pháp chế tạo loại máy cải tạo binh sĩ này.

Thẩm Dịch hiện tại đã ngày càng hiểu rõ Huyết Tinh đô thị.

Thu hoạch chưa được đô thị công nhận, có lẽ không cách nào mang khỏi thế giới nhiệm vụ, nhưng tri thức lại ngoại lệ.

Tri thức là một loại tồn tại vô hình, là biểu hiện của sự thông hiểu và nhận thức về thế giới. Huyết Tinh đô thị có thể cản mình mang đi tất cả mọi thứ tồn tại dưới dạng vật chất từ thế giới nhiệm vụ, lại không thể ngăn mình mang đi tri thức đạt được từ đó.

Cho nên khi thuộc tính nửa người nửa máy của Marcus xuất hiện trước mắt Thẩm Dịch, hắn phát hiện kỳ thật tánh mạng Marcus vượt xa người thường. Một khắc này hắn ý thức được, nếu có thể cải tạo binh lính của mình giống như Marcus, tất sẽ mạnh hơn rất nhiều. Mặc dù loại cường đại này chỉ là đơn thuần tăng lên về mặt tánh mạng, nhưng không hề nghi ngờ nó sẽ tăng lên tỷ lệ sinh tồn trong chiến đấu của đám lính dù rất nhiều. Có lẽ không thể bằng cường hóa trong đô thị, nhưng lại là phương thức cường hóa rẻ nhất.

Chính là kể từ đó trở đi, Thẩm Dịch mới quyết định tới căn cứ Skynet một chuyến, vô luận thế nào, cũng phải lấy được bản vẽ thiết kế máy cải tạo binh sĩ.

Bất quá ngay lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên: “E rằng anh khó mà làm được điều đó, người xa lạ."