Vô Tận Cường Hóa

Chương 147: Vòng Đuổi Giết Thứ Ba (1)




Khi Ôn Nhu tỉnh lại, Thẩm Dịch đã không còn bên cạnh.

Ánh rạng đông chiếu rọi, hóa ra trời đã sáng.

Ôn Nhu thình lình ngồi dậy, lúc này mới phát hiện Thẩm Dịch đứng trên một tảng đá lớn cách đó không xa, đang cầm kính viễn vọng của nàng quan sát bên ngoài. Định đứng lên, lại phát hiện trên người còn đắp chiếc áo khoác Armani của Thẩm Dịch.

Trong lòng hơi ấm, Ôn Nhu đi qua choàng áo khoác lên người Thẩm Dịch: “Đang nhìn gì thế?” “Vòng công kích thứ ba.” Thẩm Dịch thuận miệng trả lời: “Chúng đã tới.” Nội tâm Ôn Nhu nhảy dựng, Thẩm Dịch giao kính viễn vọng cho nàng.

Xuyên qua kính viễn vọng, Ôn Nhu chứng kiến xa xa từng dãy binh sĩ Terminator đang đứng tại đó, xếp thành một cánh quân lớn. Những Kẻ Hủy Diệt này thoạt nhìn cao lớn hơn cả T7, càng thêm kiên cố. “Nhiều quá, biết có bao nhiêu không?” Ôn Nhu thấp giọng hỏi. “Không ít hơn một trăm, đoán chừng là T-750, khoảng cách quá xa, anh không cách nào dùng Tinh Thần Tham Sát.” Ôn Nhu tính toán một cái: “Chúng ta nơi này tập hợp mạo hiểm giả từ bốn chiếc hàng không mẫu hạm, lực lượng tiến công phải gấp bốn lần, như vậy tính ra mỗi ba kẻ mạo hiểm bị phân phối khoảng 25 T-750 đuổi giết.” “Nếu là vậy, chúng còn chờ gì nữa?” “Anh nói là… chúng còn có viện binh?” “Vòng tiến công thứ ba còn chưa chính thức bắt đầu, rất nhiều chuyện không thể nói rõ ràng. Vòng tiến công trước đó, mỗi ba kẻ mạo hiểm phân phối đến hai Kẻ Thu Gặt, bốn Sát Thủ Săn Mồi, trong đó bản thân Kẻ Thu Gặt đã bao gồm mười sáu Terminator hạng nhẹ, lần này chỉ phái 25 con T-750 tới, sợ là không thể nào nói nổi.” Thẩm Dịch vừa dứt lời, từ phương xa đã rầm rộ bay đến mười chiếc phi cơ trực thăng. “Trực thăng vận tải vũ trang!” Ôn Nhu khẽ hô thành tiếng, trong lòng cảm thấy buồn bực, sao tự nhiên Skynet phái cả trực thăng vận tải vũ trang tới làm gì không biết?

Thẩm Dịch lại nở nụ cười: “Vòng thứ nhất là tốt thí đuổi giết, vòng thứ hai chính là Kẻ Thu Gặt đuổi giết, đến vòng thứ ba, thực lực kẻ đuổi giết không có tăng cường rõ ràng, lại trở thành đuổi giết bằng đường vận chuyển hàng không… Chẳng lẽ nói vòng thứ ba gia tăng không phải thực lực kẻ đuổi giết, mà là tốc độ kẻ đuổi giết?” Hai mắt Ôn Nhu sáng lên: “Ý anh là…” “Như chúng ta đã biết, đô thị sẽ không điều chỉnh độ khó toàn bộ thế giới nhiệm vụ vì cá nhân nào đó, nó hết thảy đều dựa theo chương trình đã định sẵn. Cho nên dù đô thị biết rõ lực lượng của chúng ta có thể trực tiếp đối kháng nhóm đuổi giết này, nhưng nó y nguyên sẽ không dễ dàng cải biến thực lực đối lập.” “Thế nhưng anh từng nói nó cũng có một mặt nhân tính hóa, ví dụ như sửa đổi nhiệm vụ, còn có đột nhiên gia tăng nhiệm vụ Ẩn Tàng cho các anh.” “Cho nên nói trừ phi em ép nó, nếu không nó sẽ không làm như vậy. Cân nhắc đến việc nó đã trả đũa chúng ta một lần, chắc có lẽ nó sẽ không keo kiệt lại đến trả đũa lần thứ hai, dù sao nó muốn giết anh vẫn là rất nhẹ nhàng đấy.” Thẩm Dịch nháy mắt mấy cái với Ôn Nhu.

Ôn Nhu mỉm cười, lời này thế nào nghe có cảm giác vênh váo, mạo hiểm giả có thể ép đô thị trả thù, chắc hẳn phóng nhãn toàn bộ đô thị cũng tìm không ra mấy mống, hóa ra Huyết Tinh đô thị vốn cao cao tại thượng kia, hôm nay xem ra cũng không gì hơn thế này.

Thời khắc này, sau khi nhìn rõ hướng đi của vòng truy binh thứ ba, Thẩm Dịch hoàn toàn yên tâm. Một trăm T-750 tuy dũng mãnh thật đấy, nhưng Thẩm Dịch cũng đã nắm giữ một chi binh đoàn Robot thuộc về mình, cũng không đến mức hoàn toàn không có lực phản kháng.

Việc duy nhất khiến hắn cảm thấy đáng tiếc chính là, hắn không nhìn thấy Kẻ Thu Gặt xuất hiện —— trong tay hắn còn có năm khối tinh thể năng lượng trùng lặp.

Thẩm Dịch bước nhanh tới trước, đồng thời nói vào kênh đoàn đội: “Bộ đội Terminator tập kết hoàn tất, phán định thực lực trước mắt: 100 Terminator T-750, 10 trực thăng vận tải vũ trang.” Đầu kênh bên kia truyền đến thanh âm khàn khàn của Kim Cương: “Đã nhìn thấy, còn tưởng ngươi và Ôn Nhu bỏ trốn rồi chứ, sao lại trở về à?” “… Tôi đang đến gần quan sát một chút thực lực của T-750.” “Vội như vậy làm gì, chờ chúng nó xông lại rồi quan sát cũng kịp chán. Chúng ta bây giờ có 9 mạo hiểm giả, 21 nhân viên tác chiến, 2 người vướng víu, 20 Terminator T-600, 15 Terminator T-700, 20 mô-tô Terminator cùng 1 Kẻ Thu Gặt, 3 cửa trọng pháo, 6 ụ súng, thực lực như vậy đối kháng 100 T-750, hẳn đủ đi nha.” “Đủ hay không quyết định bởi lực lượng của đối thủ, không thấy được ngọn nguồn của đối phương, tôi vẫn cảm thấy lo lắng. Đô thị đã cho rằng 25 T-750 mạnh hơn 2 Kẻ Thu Gặt, 4 Sát Thủ Săn Mồi, còn có 32 Terminator hạng nhẹ, vậy ý nghĩa thực lực bản thân T-750 tuyệt đối rất mạnh, mọi người tốt nhất nên cẩn thận.” Thẩm Dịch vừa tiến về phía trước vừa trả lời, bất kể nói thế nào, vòng thứ ba đuổi giết chỉ tiến hành với 100 T-750, nếu nói T-750 là cặn bã, Thẩm Dịch thật sự không thể tin được.

Bỗng nhiên hắn quay đầu lại, chứng kiến Ôn Nhu vẫn còn ở sau lưng. “Em tới đây làm gì?” “Anh đi em cũng đi.” Ôn Nhu hất mái tóc dài, nói.

Thẩm Dịch lắc đầu cười khổ: “Đừng nói lời ngốc nghếch, anh chỉ là xông đến gần một chút, thả cái Tinh Thần Tham Sát, xem qua lai lịch của bọn nó rồi té. Em theo tới có làm được gì đâu?” “Em không biết, dù sao anh đừng nghĩ đi làm một mình.” Ôn Nhu tiện tay lấy ra một chiếc xe máy từ trong văn chương.

Thẩm Dịch lúc trước chôm tới 30 chiếc mô-tô Terminator, ngoại trừ một chiếc đánh bom cảm tử, còn lấy ra 9 chiếc mô-tô phân cho 9 mạo hiểm giả mỗi người một chiếc, một khi tình thế bất lợi, có thể riêng phần mình đào thoát. Hành động này của hắn đã hòa hoãn đi rất nhiều bất mãn của hai gã mạo hiểm giả lạ lẫm. Lại không nghĩ tới, sau khi Thẩm Dịch vơ vét đối phương, chỉ dùng hai chiếc mô-tô Terminator đã thành công giữ lại hai người bán mạng cho hắn.

Phụ nữ ngang ngược, đôi lúc rất khiến người ta nhức đầu, thời khắc này đối mặt với một Ôn Nhu “tùy hứng”, Thẩm Dịch cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Được rồi, em muốn đi thì đi.” Lấy ra chiếc mô-tô Terminator của mình, hai người đồng thời phóng về hướng quân đoàn Terminator đối diện.

Xa xa, nhóm lớn Terminator đã bắt đầu di chuyển.

Vòng đuổi giết thứ ba sắp triển khai.

Trừ phi đám người mạo hiểm có thể tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ Terminator, nếu không khó mà thoát khỏi trực thăng vận tải truy đuổi.

Nhưng Thẩm Dịch hiện tại chỉ quan tâm có một việc, đó là tiêu chuẩn thực lực của T-750.

Khi còn cách những Kẻ Hủy Diệt kia hơn 300 mét, cự ly đã tương đối gần, Thẩm Dịch mạnh mẽ thắng gấp.

Cấp tốc đi bộ đến sau lớp núi đá, Thẩm Dịch sử dụng Tinh Thần Tham Sát lên một Kẻ Hủy Diệt gần mình nhất. “Người máy Terminator T-750, phòng ngự 28, giá trị bọc thép 380, vũ khí phân phối: pháo máy hạng nặng M59, lực đạn tổn thương 14. Máy phóng tên lửa cỡ nhỏ, lực tổn thương 200, số lượng 5 viên. Sử dụng hệ thống thần kinh phản ứng đời thứ tư, có được phản ứng càng nhanh nhạy, chân được gắn động lực thôi đẩy, ứng dụng hệ thống vi tính nhân tạo Cyberdine loại hình 100. Đánh giá khoa học kỹ thuật: cấp DD. Đánh giá công dụng: Chủ lực. Chỗ hiểm: tinh thể năng lượng tại tim. Đặc điểm: hư hao có thể chữa trị.” Thấy một màn như vậy, trái tim Thẩm Dịch co rút kịch liệt trong tích tắc, sau đó hắn đưa toàn bộ tư liệu của Terminator T-750 vào PDA, cũng thông qua nó gửi đến tay những người khác, đồng thời trầm giọng nói: “Có vẻ chúng ta vẫn còn quá sức lạc quan, đám này xem ra cũng không dễ nuốt trôi vậy. Chúng có thể không mạnh mẽ như Kẻ Thu Gặt, nhưng thực lực bản thân mạnh hơn T6 T7 nhiều. Thực tế còn có một việc rất kỳ quái, bọn này được đánh giá công dụng là quân chủ lực, trong khi Kẻ Thu Gặt cấp C mới chỉ là quân thường quy, đúng là dị thường, mọi người nhớ cẩn thận.”

380 điểm giá trị bọc thép, hệ thống thần kinh phản ứng mau hơn, động năng gia tốc lớn hơn, cùng với hệ thống máy tính nhân tạo, thực lực T-750 ăn đứt T-700, vô hạn tiếp cận T-800.

Đúng lúc này, Thẩm Dịch đột nhiên phát hiện xa xa còn có mấy Kẻ Hủy Diệt khác thường, tựa hồ còn cao cấp hơn, hắn đang muốn đến gần chút nữa để sử dụng Tinh Thần Tham Sát, một Kẻ Hủy Diệt khác thường đột nhiên xoay đầu lại, mắt điện tử thả ra hào quang rọi lên Thẩm Dịch ẩn thân sau đá.

Thẩm Dịch biết không hay, lôi Ôn Nhu bỏ chạy, bốn chiếc T-750 đã lao nhanh về phía hai người.

Cùng lúc đó, mười chiếc máy bay trực thăng vũ trang chậm rãi bay lên, nhắm thẳng hướng trung tâm sửa chữa.

Bên ngoài mỗi chiếc máy bay trực thăng vũ trang đều có hai T-750 đứng trên càng máy bay, tùy thời có thể nhảy trực tiếp từ trên xuống.

Trên mặt đất, Thẩm Dịch và Ôn Nhu đồng thời lái xe chạy về sau, Thẩm Dịch vừa lái vừa la lớn: “Đều cẩn thận một chút, có khả năng còn có T-800, tôi vừa phát hiện mấy gã khác thường, kiểu như là cấp bậc cao hơn ấy, nhưng chưa kịp quan sát chúng, bất quá bọn chúng thoạt nhìn càng giống nhân loại!” “Rõ rồi.” Giọng Kim Cương có vẻ khô cứng, hiển nhiên cũng là bị tư liệu Thẩm Dịch đưa tới làm lắp bắp kinh hãi.

Thẩm Dịch phóng xe không tính là nhanh, vẫn không ngừng quan sát động tác bốn con T-750 thông qua kính chiếu hậu.

So với đám T6 T7 đần độn, cử động của T-750 biểu lộ càng tinh xảo, tốc độ chân rõ ràng nhanh hơn.

Thẩm Dịch cúi đầu nhìn kim đồng hồ tốc độ một chút, lúc này xe mô-tô đã gia tốc đến 40 km/h. “Tốc độ của bọn này thật nhanh!” Ôn Nhu kêu lên. “Anh biết, gia tốc đến 50 km/h!” Xe mô-tô lại lần nữa gia tốc, lúc này bốn T-750 rốt cục dần dần đuổi không kịp.

Thẩm Dịch và Ôn Nhu vừa khẽ thở phào, bỗng thấy một con trong đó đột nhiên ngừng lại.

Thẩm Dịch ngẩn ngơ, hét lớn: “Không xong!” Chỉ thấy con T-750 xa xa kia đã nã một phát đạn tên lửa. Thẩm Dịch mạnh mẽ chuyển hướng, đạn tên lửa bay sượt qua cạnh hắn.

Cùng lúc đó, 3 con T-750 khác bỗng dưng gia tốc, giống như dưới chân có gắn tên lửa vậy, đột nhiên vọt tới.

Một con trong đó vọt tới nửa đường liền cho ngay Ôn Nhu một phát tên lửa, bức bách Ôn Nhu chuyển tay lái.

Hai đứa T-750 còn lại thì phân biệt Thẩm Dịch và Ôn Nhu điên cuồng nổ súng.

Thẩm Dịch thu lại xe mô-tô, lăn mình tại chỗ một cái, chạy về phía Ôn Nhu: “Bọn này vậy mà đã hiểu được hợp tác!” “Còn biết cách tước nhược kẻ địch!” Ôn Nhu cũng chật vật kêu to.

Đám T-750 mới toanh này không những có hệ thống phản ứng càng thêm nhạy bén lẫn hệ thống gia tốc càng mau lẹ, quan trọng nhất là chỉ số thông minh của chúng đã được đề cao thật lớn, lúc tác chiến không còn là máy móc cứng nhắc, mà càng tiếp cận với con người.

Nếu lại thay cho chúng nó một lớp da thật, có lẽ liền thực sự trở thành T-800.

Lúc này bốn Terminator T-750 đang không ngừng nã súng hai người, Thẩm Dịch vừa chạy trốn vừa kêu to vào kênh đoàn đội, còn có máy truyền tin tiểu đoàn lính dù: “Tất cả mọi người chú ý, bọn T-750 này rất thông minh, đừng có lại coi bọn nó đần như đám trứng thối T6!” Hồng Lãng vẫn còn lòng dạ thanh thản hỏi một câu: “Thông minh đến mức nào?” Thẩm Dịch cúi đầu tránh thoát một phát tên lửa, tức giận kêu lên: “Ít nhất thông minh hơn Hồng Lãng hai mươi điểm!” Trong kênh nói chuyện truyền đến tiếng Kim Cương trả lời: “Vậy cũng không tính quá tệ.” Sau đó truyền đến tiếng Hồng Lãng tức giận mắng.

Lúc này hai Terminator T-750 đã lao đến, liên tục bắn phá Thẩm Dịch, Thẩm Dịch khoát tay, liên tiếp đạn bắn ra từ Linh Hỏa Thương găm vào khung xương hợp kim của Terminator T-750. Lực tổn thương của đạn rõ ràng chưa đủ, đạn không phá được phòng ngự còn thua cả nắm đấm, chỉ đánh ra từng mảng hoa lửa.

Thẩm Dịch bất đắc dĩ rung tay, nhẹ hô một tiếng: “Đạn Xuyên Giáp.” Đang tính sử dụng Đạn Xuyên Giáp cường hành tiêu diệt hai con robot, bên cạnh lại truyền đến một thanh âm lãnh diễm êm tai. “Để em!” Đao võ sĩ trong tay đột nhiên vung lên, chuôi đao hướng xuống dưới, thân hình Ôn Nhu đột nhiên trở nên kéo giãn dưới ánh mặt trời.

Thẩm Dịch nhìn hoa mắt, lúc này mới ý thức được hắn nhìn thấy dĩ nhiên là tàn ảnh Ôn Nhu lưu lại.

Một đạo tàn ảnh kia tựa như vô số bóng người kéo dài trong không gian, thẳng tắp xông hướng tiền phương, mà ở cuối tầm mắt, Thẩm Dịch chứng kiến ánh đao thê lương lập loè giữa không trung.

Trong chốc lát, vô số đao ảnh loạn bay trước mặt, toàn bộ không gian gào thét một mảnh quang ảnh kết hợp lạnh thấu xương, tựa như múa đao trong bụi hoa, chỉ nhìn thấy cánh hoa đầy trời, lại không thấy được một tia đao quang kiếm ảnh.

Đợi cho quang ảnh biến mất, hai Terminator T-750 phát ra một tràng thanh âm cạch cạch vỡ vụn, không ngờ đã rã thành một đống vụn sắt.

Đây, chính là hệ thống thần kinh phản ứng cao tốc mang tới hiệu quả giết chóc khủng bố.

Cho dù Thẩm Dịch sớm đã thấy Ôn Nhu sử dụng, nhưng thẳng đến hiện tại, hắn mới có thể chính thức cảm nhận được lực lượng cường đại ẩn chứa trên người cô gái này.

Nghĩ nghĩ, hắn huýt sáo nói: “Oa nha, làm khá lắm!” Hắn đột nhiên vung tay bắn một phát về phía Ôn Nhu.

Viên đạn gào thét vượt qua thân thể Ôn Nhu bay ra đằng sau, đánh trúng ngay một phát đạn tên lửa đang lao tới. “Ầm!” Đạn tên lửa bạo tạc nổ tung trên không.

Sắc mặt Thẩm Dịch trở nên có chút khó coi: “Quên đổi đạn, phí mất một viên Xuyên Giáp. Chuyến này lỗ to rồi.