Còn một tuần nữa là vừa vặn đến đợt thi tuyển vào Càn Thương viện, bất quá đã có rất nhiều thế lực trên Nguyên Hạo Quốc mang đệ tử của mình đến, các khách điếm gần như chật chỗ, Vân Hoàng thầm may mắn là đã đến sớm vài ba ngày.
Càn Thương viện muốn thi tuyển vào ít nhất cũng phải đạt tới Luyện Khí cảnh, hơn nữa tuổi không dưới 18. Thực ra thì đối với điều kiện này hắn hoàn toàn có thể thi tuyển, Văn Hoàng năm nay mới có 17 tả hữu, bất quá bát hắn vào huấn luyện chung với một đám nhóc, hắn cũng quá mức tự đánh mặt rồi.
”Nguyệt Nha, hôm nay ra ngoài thành luyện tập, ở nơi này khó mà tập chung được.”
Vân Hoàng nói với nàng.
Người kéo đến Vương Đô ngày càng đông gây nên rất nhiều sự ồn ào, thậm chí không hiếm những đệ tử trẻ tuổi nhiệt huyết sôi trào lao vào đánh nhau. Luật của Vương Đô cấm chiến đấu, nhưng hiện tại đang là dịp đặc biệt, vì vậy trừ khi trường hợp quá mức nghiêm trọng nếu không Chấp pháp đội sẽ không can thiệp.
Trong tình thế này, duy trì tâm như tĩnh thủy tu luyện với Vân Hoàng không khó, nhưng Nguyệt Nha thì khác, nàng niên kỉ cùng từng trải vẫn là quá nhỏ, tâm trí chưa đủ vững vàng, khó mà tập trung tu luyện được.
...
”Hắc Liên Báo, Nhị cấp đê giai yêu thú.”
Nguyệt Nha cầm chặt chuôi kiếm, nhìn Hắc Liên Báo trước mặt như gặp đại địch, Hắc Liên Báo lực sát thương trong Nhị cấp đê giai chỉ là hàng trung, nhưng tốc độ thì vô cùng biến thái, so với thông thường Nhị cấp trung giai yêu thú còn nhanh hơn một cấp bậc.
”Hoả Thiên Kiếm!”
Nguyệt Nha tấn công trước tiên, nàng thân hình nhỏ bé lao vụt lên, kiếm trong tay đâm thẳng ra một đường cực nhanh như xé gió. Hắc Liên Báo tuy bị tập kích bất ngờ như vẫn nhảy vụt lên vô cùng nhanh. Hắc Liên Báo ánh mắt sắc nhọn, né sang bên tay trái. Một kiếm thất thủ, Nguyệt Nha vẫn không có cảm giác gì, nàng cổ tay xoay một cái kiếm chiêu biến ảo.
”Bất Vực Chi Kiếm, Toái Giáp Kích!”
Vân Hoàng từ lúc Nguyệt Nha đột phá lên Luyện Khí cảnh đã truyền thụ cho nàng Toái Giáp Kích và Bất Vực Chi Kiếm kiếm chiêu. Nguyệt Nha quét kiếm, ba đạo kiếm khí gào thét vây lấy Hắc Liên Báo ba hướng. Nàng không như Vân Hoàng, Vân Hoàng kiếm chỉ có thể dễ dàng xuyên thủng bất cứ chỗ nào hắn muốn đối phương, khả năng vận dụng và điều khiển đã đạt đến cấp độ tuỳ tâm sở dục tình trạng, Nguyệt Nha thì vẫn chỉ có thể vận dụng trong cơ thể năng lượng ở mức độ sơ đẳng nhất mà thôi.
Nhưng đó cũng là do Nguyệt Nha kinh nghiệm, chỉ cần cho nàng thời gian, sớm muộn gì nàng cũng đạt đến nước đó.
Graooooo!!!
Hắc Liên Báo bị kiếm khí cắt trúng người, hét lên một tiếng thảm, thân hình đã gần như biến thành tàn ảnh nhắn hướng trái Nguyệt Nha tấn công, nó biết là nó đánh không lại kẻ này, vì vậy nó quyết định liều mạng.
Choang choang choang
Hỏa Thiên Kiếm cùng lợi trảo của Hắc Liên Báo liên tục va chạm vào nhau, tiếng kim loại sắc lạnh vang lên từng hồi. Chiến đấu gần một trăm hiệp về sau, lợi trảo của Hắc Liên Báo đã bị nung nóng, Hoả Thiên Kiếm uy lực quá mức bá đạo, mỗi một đạo kiếm khí chém ra đều ẩn chứa cực nóng hỏa chi ý, cường độ so với hầu hết Linh giai hạ phẩm pháp bảo còn phải lớn hơn.
Nguyệt Nha lấy thanh Lunh giai hạ phẩm phi kiếm mà Vân Hoàng đã mua cho, thành thục đem bộ da, răng nanh lột ra, những thứ này bán đi cũng kiếm được không ít linh thạch.
Sư tôn nàng đã nói, hôm nay nàng sẽ phải tự lực cánh sinh, tự mình đối đầu yêu thú mà không có hắn bảo hộ, Nguyệt Nha tuy có phần sợ hãi nhưng làm nhiều thì quen tay, khi nàng giết chết con thứ ba thì cũng đã bớt sợ hơn nhiều.
Ở bên ngoài khu rừng, Vân Hoàng đang chống một chân ngồi tĩnh toạ trên một nhánh cây nhỏ. Nhánh cây so với ngón tay của trẻ con còn mảnh hơn, chỉ cần một lực bẻ không lớn là có thể gãy. Mà Vân Hoàng trở thành Thể tu về sau, mỗi giọt tiên huyết đều đặc đến đáng sợ, mỗi khối huyết nhục của hắn cũng cực nặng. Vậy mà có thể đơn giản dùng một cái mũi chân đứng trên nhánh cây, đây là Vân Hoàng khống chế năng lượng đã đạt đến đăng phong tạo cực trình độ.
Từ thời gian trước, Vân Hoàng đã đạt đến Luyện Khí cảnh đỉnh phong, nhưng sau đó hắn cảm thấy tu vi đã đạt đến bão hoà tình trạng, vô luận thế nào đi nữa cũng mò không ra Hư Linh cảnh giới. Nhận thấy tiếp tục tu luyện theo cách cũ chỉ là lãng phí thời gian, Vân Hoàng bắt đầu toàn diện tăng lên chính mình tất cả phương diện.
“Ta bây giờ thực lực không biết đã đạt đến tình trạng nào?”
Vân Hoàng đình chỉ tĩnh tọa, tuy hắn thấy thực lực mình thì rất là cao hứng, nhưng cũng có lo âu. Càng về sau tài nguyên tiêu hao càng là theo cấp số nhân mà tới, chỉ tình riêng tháng này hắn đã đổ không dưới mười vạn hạ phẩm linh thạch vào phương diện luyện thể, kết quả là toà đạo đài thứ nhất mới miễn cưỡng hoàn chỉnh thôi.
...
Nguyệt Nha thở phào một hơi, nàng không kiêng nể gì nằm ườn xuống đất như một đứa trẻ mệt mỏi sau giờ chơi, lúc này đại chiến hơn nghìn hiệp với một con cự hùng cấp bậc Nhị cấp trung giai yêu thú đã tiêu hao của nàng khá nhiều thể lực.
“A, mình đã sắp đột phá Luyện Khí cảnh tam cấp rồi.”
Nguyệt Nha vui mừng, sư tôn nói thật chuẩn, chiến đấu như thế này đối với tu vi của nàng quả thật có lợi ích rất lớn.
Đột nhiên, Nguyệt Nha nghe thấy từ xa rầm rập tiếng chạy. Nàng trở nên cảnh giác, định bụng chạy trốn, nhưng chưa kịp để nàng chạy thì những tiếng bước chân đó đã tới nơi.