Vô Song Chi Chủ

Chương 74: Lăng gia Đan đạo




”Nguyệt Nha, tiếp kiếm.”

Nhìn thấy Vân Hoàng lao đến, Nguyệt Nha không nhịn được mắt thở dài phản bác.

”Sư tôn, người dùng tay mà!”

Nguyệt Nha cũng lao lên, thiết mộc kiếm trong tay này hoá thành mười mấy đạo kiếm ảnh, tấn công vào sườn trái, đầu gối bên phải và vai phải của hắn. Nhưng Vân Hoàng bằng một cách xảo diệu bé tránh hết các kiếm đó, hai ngón tay chụm lại tương tự đâm vào sườn trái, đầu gối phải và vai phải.

Nguyệt Nha không hề loạn, mộc kiếm vẫn tung bay, từng kiếm đánh ra làm chệch hướng cánh tay của Vân Hoàng. Nàng phi cây kiếm ra, Vân Hoàng ngay lập tức bắt lấy nó, đột nhiên từ trong hư không hiện ra một thanh hỏa diễm chi kiếm.

“Hoả Thiên Kiếm! Xích Luyện Kiếm Pháp, Xích Luyện Trảm!”

Hoả chi kiếm ảnh vừa ra, liền bị Vân Hoàng một chưởng đập tan, bỗng hắn nhận ra một kiếm này quá yếu, là nghi binh!

Nguyệt Nha nở một núi cười tự tin chiến thắng. Trong tay kiếm chiêu biến ảo đến mức tận cùng, hỏa vân khắc trên thân kiếm càng rõ ràng.

Cực nóng hỏa diễm kiếm ảnh thậm chí là ẩn chứa trong đó là một đạo mơ hồ hỏa chi ý hướng Vân Hoàng đánh tới tứ phương tám hướng. Vân Hoàng như bị khốn trong hỏa ngục lò luyện đồng dạng.

”Xích Luyện Kiếm Pháp, Địa Ngục Hoả Luyện Chi Lô!”

Một chiêu này sợ rằng cả Luyện Khí Cảnh nhất cấp cũng có thể bị thương nặng, thiên phú của Nguyệt Nha, môn công pháp kì lạ Ngũ Hành Thiên Binh Bộ này cùng với Xích Luyện Kiếm Pháp tầng thứ hai đã là những điều kiện quá đủ để Nguyệt Nha lấy thực lực Bát Mạch đỉnh phong khiêu chiến Luyện Khí Cảnh nhị cấp.

Lục Thi Y ngày trước Bát Mạch đỉnh phong lấy lực một người độc chiến hai cái Luyện Khí Cảnh nhị cấp, Nguyệt Nha so với nàng còn kém hơn một điểm, nhưng Vân Hoàng cảm giác hai cái nữ này tương lai sẽ không có giới hạn, không có dừng bước, chỉ có càng lúc càng mạnh thêm.

”Ta cũng không thể bị bỏ lại được.”

Vân Hoàng ánh mắt quyết tâm. Tiếp tục hướng Nguyệt Nha.

”Đồ nhi, lần này là con tiến công, lên thể hiện cho ta xem nào!”



Đêm.

”Nguyệt Nha, đây là toàn bộ tổng cộng mười vạn linh thạch hạ phẩm, ba trăm trung phẩm linh thạch, khi cần thiết hãy dùng nó để sử dụng đại trận.”

Một trung phẩm linh thạch bằng một ngàn hạ phẩm linh thạch, tức là Nguyệt Nha đang có trong tay tổng cộng bốn mươi vạn hạ phẩm linh thạch, có thừa để thôi động đại trận.

Sau đó, Nguyệt Nha liền đi tu luyện. Còn Vân Hoàng, hắn lại đạp trên không trung, bước lên độ cao một vạn trượng kia.

Tu vi của Vân Hoàng từ lúc kết thúc trận chiến giết chết hai Thông Linh cảnh của Lộc Chi liền không ngừng rục rịch, có cảm giác muốn đột phá, nhưng hắn liên tục kiềm nén, thu nhận thêm càng nhiều linh thạch để củng cố cảnh giới, đạt đến trình độ vững chắc nhất có thể. Lúc này, hồn hải của hắn mạnh ngang Thông Linh cảnh tam cấp đỉnh phong, tu vi rốt cục kiềm hãm không nổi nữa, lập tức đột phá đến Luyện Khí Cảnh bát cấp. Vân Hoàng trong nhẫn trữ vật linh thạch vung ra, hơn mấy trăm trung phẩm linh thạch cùng gần chín vạn hạ phẩm linh thạch hoá thành một vòng xoáy linh lực khổng lồ, phát ra tiếng ồ ồ như giông tố trên không trung.

Thấy rằng linh lực vẫn không có đủ, Vân Hoàng còn ném ra toàn bộ Linh giai trung phẩm Đan dược dùng để tu luyện mà hắn đã luyện chế, Đan dược tán ra, hoá thành tinh thuần dược lực dũng mãnh tràn vào hắn thể nội.

Dưới nồng nặc như vậy linh lực trang vào trong thể nội, Vân Hoàng càng điên cuồng vận chuyển Vĩnh cửu kinh mạch, 1080 bạn tiểu kinh mạch đem linh lực hút vào, dung nhập vào vòng xoáy vô tận trong Vĩnh cửu đại mạch của hắn, các khí trì liên tục được đắp nặn và củng cố lên, tổng cộng 1080 cái khí trì tồn tại. Tu vi của hắn… dừng lại ở Luyện Khí cảnh đỉnh phong, hơn nữa lại căn cơ không có tổn hao, vững chắc đến tận cùng.

Luận nhục thể, công kích dưới Thông Linh cảnh nhị cấp cũng đừng hòng gây tổn thương với hắn. Luận thần hồn, thông thường Thông Linh cảnh sơ kì đỉnh phong cũng chỉ có thể ngang cơ với hắn thôi. Luận tu vi, hắn tuy mới chỉ là Luyện Khí cảnh đỉnh phong như cả cường độ lẫn số lượng linh lực đang chảy xuôi trong người Vân Hoàng có thể so sáng với phổ thông Thông Linh cảnh nhị cấp.

Cảm nhận sự cường đại của mình, Vân Hoàng tự hỏi rằng nếu hắn bạo phát toàn bộ thì chiến lực sẽ đạt đến trình độ nào?

Mai là lúc Vân Hoàng quay trở về Lăng gia để hoàn thành giao kèo, bất quá hắn với Lăng gia quan hệ chỉ có lợi ích nên Vân Hoàng không thể không chuẩn bị một hai. Hắn không chắc Lăng gia đến phút cuối có muốn lật lọng hay không.



Hôm sau, lại vẫn cái xe đó, vị trung niên nam tử đó, Vân Hoàng đi đến phủ thành chủ

Lần này hắn đã dự trù luyện chế sẵn một số Đan dược để bán, đồng thời căn dặn Nguyệt Như cẩn thận mới yên tâm rời đi.

Lần này đến Lăng gia phủ đệ, Vân Hoàng được khách khí hơn không ít, một số đệ tử được hắn cứu chữa mấy hôm trước giờ đã hồi phục, rối rít đến chỗ hắn cảm tạ.

Lăng gia Tàng Bảo Điện.

Trung niên nam tử cung kính.

“Vân Đại Sư, trong này là toàn bộ Lăng gia tổ tiên Đan đạo.”

Vân Hoàng chỉ phất tay.

”Ta đã biết, làm phiền rồi.”

Trung niên nam tử lui đi, để lại Vân Hoàng một mình trong đại điện.

Những miếng Ngọc giản có ghi chéo về Đan đạo vào trong Vân Hoàng tầm mắt, toàn bộ đều chỉ là những cấp thấp tri thức dành cho Nhập Đạo tứ phẩm trở xuống, đối với Vân Hoàng hoàn toàn là vô dụng.

“Lăng gia này thật đúng là có thủ đoạn, tưởng rằng giấu đi là có thể thoát khỏi ta tầm mắt?”

Vân Hoàng thần thức bẹn thành từng sợi đâm ra khắp cả đại điện, nhìn rõ toàn bộ ngõ ngách.

“Nơi này có ẩn nặc trận pháp.”

Cảm quan nhạy bén, Vân Hoàng lập tức phát hiện ra một cái ẩn mặc trận pháp giấu sâu bên trong bức tường phía cuối đại điện.

Mà không chỉ có ẩn nặc đại trận mà còn có cả phòng ngự đại trận, trình độ trận pháp này ít nhất cũng là đỉnh cấp bên trong Tam cấp trung giai trận pháp.

Ở phía ngoài, tất cả cao tầng Lăng gia liền tâm thần bất định, lần này Lăng gia quả thật đã làm sai, không những chiếm đối phương tiện nghi lại cong đối với Vân Hoàng làm ra lừa gạt.

”Gia chủ, thật sự chúng ta không biết trận pháp mà tiên tổ bố trí lại mạnh như vậy.”

”Đúng vậy, chỉ cần khi Vân Đại Sư đi ra thì làm ra một cái bồi thường là được.”

”Các ngươi im hết cho ta!” – Lăng Viễn Trình hừ lạnh.



”Thảo nào Lăng gia phải lừa ta, nguyên lai là cái trận pháp này ngay cả Thông Linh cảnh ngực cấp cũng khó mà phá, với Lăng gia thực lực thì không phá nổi.”

Vân Hoàng thần thức đã bao trùm toàn bộ trận pháp. Hắn trên mặt lộ ra ý cười

“Bất quá người bố trí trận pháp này quả thật có chỗ vội vàng.”

Vân Hoàng sau gần một cảnh giờ dò xét đã phát hiện ra một lỗ hổng thiếu hụt trên trận.

Đây ngoại trừ lí do trình độ trận pháp của Vân Hoàng cũng ngang cỡ người bố trí trận này ra còn là do thức hồn của hắn nhạy bén không hợp thói thường, mới đem chỗ thiếu hụt này phát hiện.

Thần thức hắn thông qua đó mà thẩm thấu vào. Cuối cùng hắn thấy được một cái gian mật thất nhỏ.