Vô Song Chi Chủ

Chương 136: Cửu thiên thập địa, cấm kiếm sơn




“Có thể.”

Chưa kịp để cho tất cả kịp thất kinh, Lục Thi Y đã bồi thêm một câu.

“Nếu ngươi mang Tân Hải Vương của các ngươi đến đây, điều kiện có thể bàn giao thoáng một hai.”

Lục Thi Y ngữ khí lạnh, câu chữ không có nổi đối với Hải Vương nửa phần tôn kính. Xà nữ nhân sắc mặt quả thật so với lật sách còn nhanh hơn, biến thành một trương băng hàn khuôn mặt, sát khí phát tiết ra giống như sâu thẳm đại dương, khiến cho xung quanh tu sĩ dù không trực tiếp đối diện cũng tê dại cả da đâu.

“Một cái xú nữ nhân, nghĩ rằng là mình rất cao giá? Nực cười!”

Hải Vương là nhân vật bực nào, dĩ nhiên một cái nho nhỏ Hoá Đan kì tu sĩ cũng dám gọi nhịp. Thiên phú tốt thì sao, cũng không thể chuyển thành thực lực thì cùng phế vật không khác gì nhau. Chúng ta bên này thu nhận ngươi, đã là ngươi vạn hạnh.

Xà nữ nhân này có tu vi Tứ cấp cao giai hải thú, lại còn là trong Tứ cấp cao giai tương đối đỉnh tiêm. Đỉnh phong Mệnh Đan kì gặp phải nàng cũng phần lớn phải đi đường vòng.

Nàng đây là muốn ra tay.

Lục Thi Y đối với xà nữ nhân tự cho là đúng kia cũng lười tranh luận miệng lưỡi. Nàng trong nháy mắt bộc lộ ra lực lượng so với trước còn cường đại hơn nhiều, từ trên người Lục Thi Y, nguyên bản lĩnh vực giống như một toà cự sơn ép xuống, đè ép trong lồng ngực các tu sĩ như đỡ một ngọn núi.

Nặng nề, áp bức. Thông Linh cảnh vốn có thể ngự không phi hành giờ như một đám Luyện Khí cảnh tu sĩ, nhao nhao rơi xuống mặt biển. Chân Đan cảnh so với càng tốt hơn một chút, nhưng cũng cực kì chật vật.

Trung niên đội đấu bồng lúc này đã ngây ra như phỗng.

Nữ nhân này, lúc trước còn chưa có động dụng đến chân chính thực lực?

Mà Lục Thi Y, còn đang tiếp tục.

Một cái lĩnh vực nữa lại phóng xuất.

Lĩnh vực này so với nguyên bản của nàng lĩnh vực phải nhỏ hơn nhiều, nhưng luồng áp bách từ lĩnh vực này còn cường đại hơn nàng nguyên bản lĩnh vực.

Ngân sắc kiếm chi lĩnh vực.

Trung niên đội đấu bồng có thể làm được lĩnh vực điệp gia, Lục Thi Y cũng có thể, còn so với hắn làm tốt hơn rất nhiều.

Ma âm lĩnh vực của trung niên đôi đấu bồng so với nguyên bản lĩnh vực của hắn thì yếu hơn nhiều, cũng chỉ có thể phụ trợ. Bất quá, ngân sắc kiếm chi lĩnh vực của Lục Thi Y lại còn so với nàng nguyên bản lĩnh vực mạnh hơn, không phải là phụ trợ, càng là có xu hướng tấn công chính.

Lĩnh vực đạt đến trình độ vượt qua nguyên bản lĩnh vực biểu hiện con đường của nàng so với người khác trải rộng hơn nhiều. Dù sao thì nguyên bản lĩnh vực cũng chính là người tu hành tự thân tu vi, cái này dù là tư chất kém cũng có thể từ từ bồi đắp lên, chưa kể Lục Thi Y cái quái tài này. Nhưng mà lĩnh vực đến từ chính mình tu đạo lĩnh ngộ ra lại là hoàn toàn khác biệt, thời gian lắng đọng cũng chỉ là thứ yếu, còn cần ngộ tính, ý chí lực, tài nguyên, kì ngộ bồi đắp lên.

Rất nhiều tu sĩ, đạt đến Mệnh Đan kì viên mãn cực hạn, nhưng vẫn mãi mãi không thể đột phá lên Thần Đan kì. Cũng bởi vì lĩnh vực chi đạo chưa đủ mạnh, linh hồn chưa đạt được thăng hoa.

Xà nữ nhân trong ngáy mắt cũng biến đổi, khinh thị thì khinh thị, nhưng nàng vẫn phải thừa nhận Lục Thi Y đã vượt qua thiên tài phạm trù.

Loại người này, không vì Hải Vương đại nhân sở dụng thì phải tiêu diệt, quyết không thể để mầm hoạ lớn như vậy sống sót!

Xà nữ nhân xoắn chính mình đuôi rắn, dùng một tốc độ cực nhanh bắn vọt về phía trước. Móng tay dài ba tấc, phun ra rét lạnh quang mang. Móng tay nhằm thẳng hướng ngực Lục Thi Y, ý đồ muốn đem trái tim nàng xé ra.

Tốc độ của xà nữ nhân quá, hầu như mọi người đều không kịp phản ứng thì nàng đã biến mất khỏi chỗ cũ. Lục Thi Y phản ứng cũng không chậm, lĩnh vực kịch liệt co ngắn lại xung quanh thân thể, gia tăng lượng lớn áp lực. Quả nhiên, dưới lĩnh vực áp chế, xà nữ nhân đã chậm lại, có thể bắt được mơ hồ bóng dáng, không còn như trước xuất quỷ nhập thần.

Tốc độ này, hoàn hảo để Lục Thi Y có thể tránh né. Nhưng trái ngược với mọi người nghĩ, nàng lại tạo ra khoảng chống, lấy đà xông về phía xà nữ nhân, kiếm ý áp xúc vào đầu mũi kiếm. Đôi mắt nàng loé lên một vòng dã tính.

“Muốn cùng ta cứng đối cứng? Nằm mơ!”

Xà nữ nhân vung vẩy mười cái sắc bén móng tay. Yêu lực phun trào, mười đạo xé rách yêu trảo chi lực hạ xuống. Giăng vào nhau như một tấm lưới. Lục Thi Y thẳng tiến không lùi, nàng lĩnh vực ép xuống, ngân sắc kiếm chi lĩnh vực phụ thể. Nàng không chém xuống, mà dùng đầu mũi kiếm nghênh định. Mười cái yêu trảo. Tương tự đáp trả bằng mười cái kiếm đâm. Mũi kiếm bàng bạc kiếm ý hội tụ, lại thêm chuẩn xác nhắm vào yêu trảo chỗ yếu hại mãnh liệt tiến công, yêu trảo giống như một con hổ giấy bị đâm rách đã không còn lực uy hiếp.

Đinh đương đinh đương đinh đương

Sắt thép va chạm vang dội. Để cho hiệu quả của lĩnh vực cùng kiếm đạo được phát huy đến mức tận cùng, Lục Thi Y trực tiếp áp sát xà nữ nhân cận chiến va chạm lợi khí. Yêu trảo cùng liễu kiếm hoá thành rất nhiều đạo tàn ảnh va chạm với nhau trên không trung.

Xung quanh hai phe không dám cử động chút nào. Các tu sĩ lại càng khó có thể tưởng tượng được.

Cận chiến giáp mặt trực tiếp với yêu tộc?

Nói thì đơn giản, nhưng nếu dại dột mà thực hiện, tám chín phần chắc chắn là đi đời nhà ma.

Về lí do, bởi vì yêu tộc sở hữu sinh mệnh lực cực kì cường đại một con yếu nhất yêu thú cũng sở hữu sinh mệnh lực lớn hơn tu sĩ cùng giai, điều này đã được chứng minh dựa theo việc so sánh tuổi thọ, cộng thêm một cái vỏ ngoài có tính phòng ngự cực cao. Tu sĩ giết chết nó bằng cách thông thường nhất chính là đứng tại khoảng cách vừa đủ, dùng thuật pháp chậm rãi oanh kích. Kể cả tu kiếm, đao, thương thì cũng không dám cận mặt áp sát chiến đấu. Thương, kiếm cứng rắn, nhưng thân thể thì không.

Dù vậy, muốn tiến hành săn giết yêu thú, vẫn phải kết đoàn đội mới đảm bảo nhất. Còn muốn đơn đả độc đấu cùng giai, hoặc là tu luyện tinh thần lực công kích, hoặc là luyện thể. Tất cả những điều trên vẫn chưa tính toán đến những nhân tố khác như pháp bảo, đan dược phụ trợ, phù lục, trận pháp.

Lục Thi Y là một cái dị biệt trường hợp, nàng không chủ tu tinh thần lực công kích, nàng cũng không chủ tu luyện thể, nàng vũ khí vẫn chỉ độc một cây liễu kiếm cũng không tính đặc biệt lợi hại. Bất quá vẫn có thể nghiền ép cùng giai yêu thú, thậm chí khiêu chiến cao cấp hơn. Là bởi vì Lục Thi Y kiếm thuật đã vượt quá xa cảnh giới tu vi hiện tại.

Có thể tưởng tượng rằng một người bình thường đơn độc đấu với một đầu man ngưu, chỉ với con dao trên tay. Bất quá người đó lại có thể nắm bắt man ngưu chuyển động, kịp thời né tránh cùng chú ý tiết kiệm sức lực, đồng thời bồi cho nó một nhát dao, cứ như thế man ngưu kiệt sức, chết vì mất máu. Mà kiếm đạo của Lục Thi Y đã diễn hoá ra hình thái kiếm chi lĩnh vực, tác dụng còn phóng đại lên vô số lần.

Mỗi lần xà nữ nhân chuẩn bị tiến công, hai lĩnh vực điệp gia sẽ chế tạo ra áp chế với nàng, khiến cjo nàng hành động ao với dự đoán chậm hơn một chút, tranh thủ đủ thời gian cho Lục Thi Y né tránh cùng chuẩn bị bước tiếp theo phản kích.

Bất quá, xà nữ nhân này tu vi cao trác tuyệt, hơn nữa cũng không phải là đèn cạn dầu. Liên tục phá vỡ áp chế lĩnh vực của Lục Thi Y. Nàng tuy rằng có thể ứng phó, nhưng tình thế cũng hết sức hung hiểm.

“Cửu Thiên Thập Địa, Cấm Kiếm Sơn.”

Lục Thi Y trong nháy mắt bạo phát, thế cân bằng giao chiến bị phá vỡ. Một chiêu này Cửu Thiên Thập Địa kiếm chiêu, kiếm quang bay tứ tán, dày đặc đan kết vào nhau thành nhiều tầng kiếm võng lớn, thiên la địa võng phong cấm. Xà nữ nhân bị định trụ lại.

“Đáng chết! Đây là thứ đồ gì?!!!”

Xà nữ nhân gào thét, yêu lực bộc phát, toàn thân vảy giáp trở nên sắc bén như chuỳ thủ. Nhưng mặc cho nàng giãy dụa thế nào, kiếm quang chỉ càng dày đặc thêm, kết thành một cái kén lớn như một ngọn núi. Kiếm sơn hùng vĩ, mang theo khí tức chấn áo chư thiên vạn cổ, thần ma bất phá.

Tất cả những người quan chiến thẫn thờ, đây thật sự là Hoá Đan Kì sao?

Nào có Hoá Đan kì tu sĩ kinh khủng như vậy!!!

Ninh Trường Hân tu vi so với tất cả những người ở đây đều cao, nàng có thể nhận ra, kiếm pháp nàu của Lục Thi Y còn chưa hoàn thiện. Nhưng đã mạnh hơn nhiều kiếm pháp thần thông nàng từng thấy.

Một kiếm này, nếu mà có thể hoàn mĩ luyện thành, thật sự có thể trấn áp thần ma sao?