Bạo vũ lê hoa mỗi một phi châm đều là do đấu khí của Mộc Linh Linh tinh luyện chất hóa mà thành, lực xuyên thấu cực kỳ cường đại, cho dù là kỵ sĩ một thân giáp trụ, tay cầm lá chắn, lực phòng ngự mạnh mẻ dưới một chiêu này chỉ sợ cũng muốn ăn không tiêu.
Bất quá Bạo vũ lê hoa châm cũng cũng thể tránh được khuyết điểm, đó chính là tiêu hao thật lớn, trực tiếp tiêu hao phân nửa lực lượng của Mộc Linh Linh. Nếu như một kích không trúng, lực lượng tất phải giảm mạnh, đến lúc đó thì phiền toái rồi.
Bởi vậy Mộc Linh Linh phải tạo ra cơ hội tốt nhất rồi mới thận trọng ra tay, Vì vậy nàng cố ý kéo gần khoảng cách cùng Cổ Diêu, làm đối phương buông lỏng tâm lý, quả nhiên hắn bị lừa.
Dưới khoảng cách gần như vậy, với phạm vi bao trùm của Bạo vũ lê hoa châm đối thủ cho dù khinh công cao tới đâu, cũng tuyệt đối không tránh được.
Chiêu này ẩn chứa uy lực khủng bố, đối thủ khẳng định không thể ngạnh kháng, nếu không nói nhất định lập tức bị thua, thậm chí dưới sự bảo vệ của trang bị hấp lực cũng phải bị thương nặng.
Mặc dù nắm chắc thắng lợi nhưng Mộc Linh Linh lại không hề cao hứng, đây là siêu cấp sát kỹ của nàng, nguyên bổn định để dành cho trận đấu trọng yếu mới dùng, không nghĩ tới cuối cùng bị gã biến thái này bức xuất, thật sự là uất ức đến cực điểm. Điều duy nhất làm nàng cảm thấy thoải mái chính là, người nầy gặp phải Bạo vũ lê hoa châm, chính là dưới sự bảo vệ của trang bị hấp lực, phỏng chừng ít nhất cũng phải nằm trên giường nửa tháng, hai trận đấu sau cũng không cần thượng trận nữa rồi.
Bệnh hoạn à bệnh hoạn (nguyên văn là kẻ biến thái thích phô bày tiểu đệ đệ trước mặt ng khác =))), ngươi cũng không nên trách ta, nguyên bổn ta thầm nghĩ chỉ muốn cho ngươi chịu chút đau khổ nhỏ nhoi, ai dè ngươi khó chơi như vậy!
Đối mặt với uy hiếp từ làn mưa châm. Cổ Diêu lại không có chút hoảng sợ nào, ngược lại lộ ra vẻ tươi cười.
Từ đầu đến giờ hắn cũng kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi đúng thời khắc này.
Hai tay cấp tốc tại không trung hư vẽ, tựa như đang vẽ cái gì vậy, sau đó một đóa hắc sắc kỳ hoa size XXXL trong không khí đột nhiên phóng ra, cánh hoa khổng lồ bung ra đem toàn thân che chắn lại.
Cái này là chiêu số thứ ba Cổ Diêu sử ra từ đầu trận đến giờ ngoài khinh công và quyền kình, chỉ là người xem cũng không biết đóa hắc hoa khổng lồ này có ích lợi gì.
Là một loại giống như kỹ năng phòng ngự đấu khí thuẫn (lá chắn bằng đấu khí)? Hay là công kích liều mạng tìm sự sống trong cái chết? Nhưng có một thứ có thể khẳng định ngay, vô luận là từ vẻ ngoài hay là thời khắc xuất hiện, cũng có thể khẳng định đóa hắc hoa này vốn là một chiêu cực mạnh, tất nhiên ẩn chứa tuyệt đại bộ phân lực lượng của Cổ Diêu, thậm chí tất cả lực lượng.
Ngay lúc trông thấy hắc hoa, Mộc Linh Linh cũng có chút kinh ngạc. Bất quá sự kinh ngạc rất nhanh bị niềm tin tưởng thay thế .
Nàng tin tưởng vào uy lực của Bạo vũ lê hoa châm, vô luận là phòng ngự kỹ hay là tất sát kỹ (kỹ năng liều mạng, một kích phải giết đối thủ không mình cũng đi đời) cũng sẽ bị nghiền nát bàn dưới làn mưa châm!
"Linh Linh, cẩn thận!" Đông Phương Lộ vốn đang an tọa quan chiến cũng đứng ngồi không yên, lo lắng mà xuất ngôn nhắc nhở.
Ngày đó nhìn thấy một màn Cổ Diêu phá giải ám khí của mình tại phòng vệ sinh nữ, Đông Phương Lộ luôn không lúc nào quên. Cái loại tuyệt chiêu cao minh này vốn là phương pháp phá ám khí cực kỳ xảo diệu khiến cho hắn cùng với người dùng ám khí so chiêu có ưu thế rõ ràng. Song từ lúc trận đấu bắt đầu đến giờ Cổ Diêu lại không hề dùng lại tuyệt kĩ đó, bỏ qua ưu thế của mình. Cái này cũng quá kỳ quái rồi.
Loại tình huống này chỉ có hai loại giải thích, một là thủ pháp cao minh này hắn còn chưa hoàn toàn luyện thành, chỉ là ngày đó xuất phát từ việc ngoài ý muốn nên không thể miễn cưỡng sử dụng.
Thứ hai, Cổ Diêu có âm mưu, về phần âm mưu ntn thì Đông Phương Lộ không đoán được, tóm lại, cẩn thận vẫn hơn.
Lúc trước nàng từng trịnh trọng nhắc nhở qua Mộc Linh Linh, Cổ Diêu rất có thể người mang tuyệt kĩ chuyên môn phá giải ám khí. Chỉ là Mộc Linh Linh không để ý lắm.
Đông Phương Lộ lúc ấy cũng không nói thêm gì, dù sao tại phòng vệ sinh nàng tùy ý đánh ra ba lần ám khí, so với Mộc Linh Linh bây giờ cường thế công kích có chênh lệch không ít.
Song càng đến khi trận đấu gần kết thúc, Đông Phương Lộ lại càng cảm giác rất không ổn, loại cảm giác không ổn này nàng cũng không thể nói bằng lời, hoặc là bởi vì Cổ Diêu thật sự quá mức bình tĩnh, bão táp đã tới trước mặt mà vẫn đặc biệt bình tĩnh.
Khi Đông Phương Lộ nhìn thấy đóa kỳ hoa màu đen tuyệt vời này, cảm giác không ổn đã có thể được chứng thật, bởi vì nàng đã từng nhìn thấy kỹ năng hắc hoa huyền diệu này, mà hắc hoa lần này, vô luận bề ngoài hay là khí thế, tựa hồ so với lần trước nàng chứng kiến phải mạnh hơn nhiều.
Nàng đoán không sai, lần trước thủ pháp mà Cổ Diêu thi vốn là một loại thủ pháp trong ám lưu phất hoa thủ gọi là "di hoa tiếp mộc", mà tuyệt kỷ lần này, vốn là cấp cao hơn của di hoa tiếp mộc, cũng là kỹ năng mạnh nhất trong ám lưu phất hoa thủ - Đàm hoa nhất hiện.
Mắt thấy song phương mãnh chiêu sắp va chạm mạnh, trận này nguyên bổn là chiến đấu không có tí gay cấn gì, giờ đã sang giai đoạn nóng bỏng. Người xem bị màn thi đấu hấp dẫn mạnh mẽ, tất cả đều quên cả việc trào phúng Cổ Diêu. Giờ phút này thứ còn lại trong lòng bọn họ, là thuần túy thưởng thức trận đấu, không trộn lẫn hỗn tạp bất cứ lập trường cùng cảm tình sắc thái nhân tố gì khác.
Đông Phương Lộ mặc dù xuất ngôn nhắc nhở, nhưng đừng nói Mộc Linh Linh không thể nghe được, cho dù nghe được cũng vô dụng, dưới loại tình huống ntn, không ai có thể thu tay lại được rồi.
Bạo vũ lê hoa châm tính chất xuyên thấu kinh khủng, dày đặc như bạo vũ, đụng phải là chết!
Đàm hoa, vốn là một loại hoa yếu ớt, thời gian nở rộ cực kỳ ngắn ngủi, cho nên mới nói là “Đàm hoa nhất hiện”.
Hắc sắc kỳ hoa bị Bạo vũ lê hoa châm đâm lỗ chỗ, nó lập tức héo rũ. Mộc Linh Linh thấy thế lộ ra vẻ mỉm cười đắc ý, nàng phảng phất đã chứng kiến thắng lợi nữ thần đã ngoắc tay với mình.
Song nàng tựa hồ đã quên một việc, đàm hoa thời gian nở ra mặc dù cực kỳ ngắn ngủi, song tại một khắc nở rộ đó, phong tình kinh diễm thế gian hiếm thấy, bởi vì nó dùng chính sinh mệnh lực để phô trương vẻ đẹp của mình!
Bạo vũ lê hoa châm quả thật đâm lỗ chỗ lên đàm hoa, chỉ là tuyệt đại bộ phận phi châm đột nhiên đổi hướng, quay ngược lại bắn về phía Mộc Linh Linh.
Khán giả cơ hồ không thể tin vào hai mắt của mình, uy lực kinh người như Bạo vũ lê hoa châm, có thể tiếp được hoặc miễn cưỡng ngăn cản cũng đã rất tốt rồi, mà tên bệnh hoạn lại đem chúng bắn ngược trở về!
Mộc Linh Linh lại càng hoa dung thất sắc, nàng không rõ Cổ Diêu dùng biện pháp gì làm cho Bạo vũ lê hoa châm bắn trở lại, nhưng uy lực của Bạo vũ lê hoa châm nàng cực kỳ rõ ràng.
Trong phạm vi bao phủ của Bạo vũ lê hoa châm, Cổ Diêu tuyệt đối tránh không thoát, đồng dạng, Mộc Linh Linh cũng không có cách né tránh. Dù nàng vốn là người phóng châm cũng không có ngoại lệ.
Mộc Linh Linh phản ứng cũng rất nhanh, lập tức cấp bách vận đấu khí, vội vàng làm ra một cái đấu khí thuẫn hình tròn bảo vệ thân thể.
Người dùng ám khí sư cũng không phải là không có kỹ năng phòng ngự, chỉ là không quá am hiểu mà thôi, tấm gặp phải cơn mưa châm, cơ hồ lập tức vỡ vụn thành trăm ngàn mảnh nhỏ, biến mất trong không khí.
" xuy xuy xuy xuy ……" vô số phi châm đâm lên người Mộc Linh Linh, nàng nếm phải tư vị tất sát kỹ của chính mình.
Ngay lúc phi châm đâm vào, lực lượng ẩn chứa bên trong điên cuồng tiến vào thân thể Mộc Linh Linh. Nàng chỉ có thể cắn chặt răng, phát độnghộ thể đấu khí còn thừa đau khổ chống đỡ. Nếu như không là có thêm hấp lực trang bị bảo vệ hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, nàng sợ rằng cả người sứt sẹo, thậm chí biến dạng.
Phi châm cuối cùng cũng phóng ra, bất quá Mộc Linh Linh lại thua, bởi vì Cổ Diêu đã tính toán hết rồi.
Cổ Diêu tựa hồ đoán trước được Bạo vũ lê hoa châm bắn ngược lại không đủ để làm cho đối thủ ngã xuống nên vẫn đứng yên chờ đợi.
Sau khi bị Bạo vũ lê hoa châm bắn vào người, hắn không để cho Mộc Linh Linh cơ hội thở dốc, thân thể giống như một trận gió, phi tới trước mặt nàng. Tay trái nắm giữ cổ tay phải đối phương dùng đấu khí phút chốc công tới. Mà trên hữu quyền đấu khí mạnh mẽ tăng vọt, lập tức đấm ra trước ngực Mộc Linh Linh.
Nguyên bổn vốn là tả hữu quyền cùng công kích. Thông qua phương thức này tất cả lực lượng đều tập trung tại một quyền, khiến cho lực bộc phát gia tăng mạnh, hơn nữa lại dùng quỷ bộ trung tật phong áp sát thật nhanh rồi mạnh mẻ mà trùng kích, đây là Cổ Diêu từ linh động mà lĩnh ngộ ra ... công kích kỹ mạnh nhất - Tật phong trùng kích!
Cái này cùng với công kích của Lôi Mông điên cuồng xông tới mang lại kết quả như nhau, chỉ khác ở phương pháp, chính là không uy mãnh bá đạo bằng mà thôi.
Gieo gió gặt bão, sau nỗ lực ngăn cản Bạo vũ lê hoa châm, trạng thái của Mộc Linh Linh đã rất không lạc quan rồi, trúng một chiêu Tật phong trùng kích lại càng tuyết thượng gia sương. Kêu thảm một tiếng, thân thể mềm mại của nàng văng ngược ra phía sau hơn hai mươi thước, sau đó rơi xuống mặt đất, thoa cài tóc tán loạn, chật vật không chịu nổi.
bất quá Mộc Linh Linh sau khi rơi xuống đất cơ hồ lập tức bò lên, nàng kinh ngạc phát hiện chính mình mặc dù chật vật nhưng bị thương tổn không lớn. Chiêu cuối cùng đó biểu hiện ra ngoài nhìn qua rất mãnh liệt, song bên trong ẩn chứa lực lượng rất nhỏ yếu, thật kỳ quái.
Chẳng lẻ cái tên bệnh hoạn cũng có lúc thương hoa tiếc ngọc?
Ngẩng đầu nhìn đối thủ phía xa xa, Mộc Linh Linh rất nhanh tìm được đáp án.
Cổ Diêu hai chân đã có chút run rẩy, lung lay muốn ngã, bộ dáng phảng phất tùy thời đều có thể ngã xuống đất.
Trong khi thi đấu, cho dù HP có giảm xuống bằng không, sinh mệnh lực tổn thất cũng chỉ là một phần năm, chỉ có thể xem như vết thương nhẹ, nếu ngay cả đứng cũng không vững… tình huống này vốn là dấu hiệu lực lượng khô kiệt!
Quả thật, Cổ Diêu cũng không phải là thương hương tiếc ngọc, mà là không có lực lượng dư thừa. Lúc trước vì chống đở Mộc Linh Linh mãnh công đã tiêu hao một bộ phận lực lượng, mà chiêu Đàm hoa nhất hiện, lại tiêu hao tuyệt đại bộ phân, còn thừa lại bao nhiêu thì phi thường miễn cưỡng phát động Tật phong trùng kích.
Mộc Linh Linh mừng rỡ, lực lượng của nàng mặc dù sắp hết, bất quá ít nhất vẫn thừa lại một chút, mà đối thủ đã ngay cả đứng thẳng cũng thành vấn đề rồi, thắng lợi địa quả thật có thể đoạt được.
Biến cố lần lượt phát, Mộc Linh Linh không tiếp tục nhìn Cổ Diêu khổ sở chống đỡ nữa, đánh bại hắn mới là quan trọng nhất. Ngay lúc nàng muốn tụ tập đấu khí còn sót lại tiếp tục công kích, chiếc đèn màu đỏ đột nhiên phát sáng, tiếp theo là tiếng địch báo hiệu chiến đấu chấm dứt.
Mộc Linh Linh ngạc nhiên mà nhìn màn hình lớn, sau đó phát hiện chính mình không biết khi nào HP đã mất hết.
Bạo vũ lê hoa châm dù sao cũng là tất sát kỹ cực kỳ mạnh mẻ, sau khi chống đở, HP của nàng cũng đã tổn thất thảm trọng, chỉ còn lại một chút. Cuối cùng một chiêu Tật phong trùng kích cho dù lực lượng không đủ, bất quá đã lấy đi điểm HP cuối cùng của Mộc Linh Linh.
tình huống của Cổ Diêu cũng bất hảo, hắn địa huyết điều, xác thực điểm phải nói vốn là chỉ còn tơ máu rồi. Song phương lực lượng chênh lệch quá lớn, cho dù tuyệt kỹ đắc ý của Ngả Mã cao minh tới đâu cũng chỉ có thể bắn ngược tuyệt đại bộ phân Bạo vũ lê hoa châm, cuối cùng vẫn bị một tiểu bộ phận đánh trúng.
Cổ Diêu lực lượng nhỏ yếu, tiểu bộ phân Bạo vũ lê hoa châm này đã làm cho HP của hắn giảm xuống so với Mộc Linh Linh còn nhanh hơn. Trong khi giãy chết lực lượng nửa điểm cũng không còn, chỉ cần Mộc Linh Linh lại ném ra một mũi phi đao, dù là chỉ là một mũi, hắn cũng phải bại chắc.
Cũng may, hắn vận khí nhìn qua cũng không tệ lắm.
Trên màn hình lớn đồng hồ dừng ở bốn phút năm mươi tám giây, còn chưa tới năm phút đồng hồ. Nói cách khác, Cổ Diêu nếu không thắng, còn trong năm phút đồng hồ đánh bại đối thủ, dựa theo quy tắc hắn đem đạt được hai cái tích phân, thành công lên cấp.
"Không có khả năng, không có khả năng, không có khả năng ……" Mộc Linh Linh mặt như tro tàn, trong miệng thì thào mãi cùng một câu nói. Trước khi bước lên lôi đài, nàng nhận thức rằng đối thủ vốn là không hề có khả năng chống đỡ, song cuối cùng kết quả hoàn toàn khác. Nàng thua, hơn nữa thua hai cái tích phân.
nhưng Mộc Linh Linh không thể không phục, bởi vì cái tên bệnh hoạn kia xú danh rõ ràng, nhưng trên lôi đài hoàn toàn bằng vào tự thân thực lực cùng trí tuệ quang minh chính đại mà thắng.
Vài thành viên của Tổ chức nữ quyền ở trên khán đái lại càng không cách nào tiếp nhận chuyện này, các nàng tới nơi này vốn là để xem tên bệnh hoạn bị ngược đãi, tại sao có thể như vậy?
Đông Phương Lộ cùng thành viên của Tổ chức nữ quyền đồng dạng khó có thể tin, bất quá nàng ngay lúc đó mải suy nghĩ, đóa hắc sắc kỳ hoa đó là loại kỹ năng thế nào mà có thể đem Bạo vũ lê hoa châm bắn ngược lại?
Ở một góc của hội tràng...kia một thanh niên anh tuấn sắc mặt xanh mét, trận này do hắn đạo diễn quả thật hết sức đặc sắt, cả hội trường đang bàn hoàn, nhưng tiếc là kết quả mà hắn mong muốn thì ngược lại.
Tạp La: “ách, lão Nhị thắng? Cái này so với tạc đạn mà thiếu đi hỏa nguyên tố cũng khó tin a!”
Nguyên tội thì mi phi sắc vũ , Cổ Diêu đồng học thắng, không hổ là cao thủ thâm tàng bất lộ a, dũng khí cùng tâm tính ương ngạnh vốn là người bình thường không thể sánh bằng! Đây thật sự là thời khắc đáng để chúc mừng, bất quá Nguyên Tội chỉ nói nhẩm trong miệng mà không có lên tiếng. Thành viên Tổ chức nữ quyền bây giờ rất khó chịu, lúc này nếu có ai đó lên tiếng trào phún,phỏng chừng người đó lập tức bị các nàng chọn làm nơi trút giận.
Mọi người đều có tâm tư riêng, toàn trường người xem cùng lặng ngắt như tờ, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Cổ Diêu thân ảnh gầy bé, tập tễnh mà biến mất tại sân huấn luyện……