Từ sau khi tiến vào vùng man hoan thì các thành viên khác trong gia tộc của Thuần Vu Tuyền không thấy tăm hơi nữa.
Hiện tại chỉ còn lại Thuần Vu Tuyền, Cổ Diêu, lão phụ, đều là cao thủ hàng đầu, tốc độ di chuyển rất nhanh, nhưng mà dù thế thì đi suốt bốn ngày rồi vẫn chưa đến nơi, Thuần Vu Tuyền thậm chí còn nói, chỉ là mới tiếp cận bên ngoài của vùng hồng hoang này mà thôi, như thế thì nơi này rộng lớn khó tưởng tượng nổi.
Trên đường đi bọn họ đụng phải không ít ma thú, quả nhiên là hết sức hung hãn, cho dù là một dong binh đoàn có thực lực không tệ đến đây để săn tinh hạch thì cũng chẳng khác nào đi tìm chỗ chết, càng đi sâu vào thì ma thú càng lợi hại, có không ít ma thú mà ngay cả trong thư viện của thần thánh học viện cũng không có ghi lại.
Khi Thuần Vu Tuyền nói rằng tổng bộ của Nghịch Thiên Giáo ở giữa nơi này thì Cổ Diêu hết sức kinh ngạc, một tổ chức như Nghịch Thiên Giáo thì hẳn là phải lo cho sự an toàn của các giáo đồ trức, tuyệt đối không có khả năng ở một nơi cố định được.
Thuần Vu Tuyền giải thích:" Thật ra, thần giáo quyết định chọn nơi này để làm tổng bộ là đã trải qua kinh nghiệm suốt bao nhiêu năm rồi, nếu như ẩn nấp ở một nơi nào đó thì cho dù có là bí mật đi chăng nữa thì theo thời gian cũng nhất định là sẽ bị phát hiện, hơn nữa nó lại ảnh hưởng rất lớn đến việc phát triển giáo, ví dụ một phòng thí nghiệm tốt không phải muốn tạo là tạo được. Vì thế, mấy năm trước thần giáo đã quyết định chọn một tổng bộ. Mà ở nơi này thì lại có tài nguyên dành cho việc nghiên cứu rất là phong phú, nơi này có hầu hết các loại ma thú từ thời cổ xưa mà gần như đã tuyệt chủng, ngoài da thì xương, tinh hạch của chúng cũng rất hữu dụng, và hơn nữa là có rất nhiều tài nguyên quý giá mà ở bên ngoài khó có thể tìm được, và đặc biệt là không có người lui tới, cho nên thành lập tổng bộ ở nơi này là tốt nhất."
" Hơn nữa, cho dù thánh điện có phát hiện ra chuyện này thì cũng chẳng sao, trừ khi bọn họ chịu dốc cạn túi ra thì mới có thể tạo thành uy hiếp cho thần giáo, bởi vì nơi này là tổng bộ của thần giáo, thực lực cường đại hơn rất nhiều so với ngươi tưởng tượng. Mà thánh điện muốn đại động can qua thì sẽ gặp không ít khó khăn, khi vừa tiến vào nơi này thì không có nơi nào ẩn nấp cho nên sẽ bị thần giáo nhanh chóng phát hiện, đủ thời gian để dời tổng bộ đi nơi khác, dù sao thì nơi này rộng lớn khôn cùng chẳng khác nào là biển cả bao la, thánh điện khó có thể tìm đến được. Hơn nữa càng đi sâu vào trong thì ma thú lại càng hung ác, có nhiều loại không thua kém gì cao thủ nhất lưu của nhân loại, mà đặc biệt là số lượng rất nhiều. Bọn chúng lại không thích mùi của con người, vì thế sẽ có chuyện vui xảy ra ha ha."
Cổ Diêu hiểu được, rồi sau đó lại cảm thấy tò mò. Đến tột cùng là nghiên cứu gì, mà phải khiến cho Nghịch Thiên Giáo phải dồn hết tâm tư để tìm cách thành lập môt tổng bộ.
" Quá trình nghiên cứu này, hiện nay đa trở thành phần quan trọng nhất trong kế hoạch chống lại thánh diện. Nó có tính chất quyết định." Thuần Vu Tuyền thong thả nó:" Kế hoạch này có thể gọi là - Sinh Hóa!"
Sinh Hóa?
Cổ Diêu chưa từng nghe nói đến danh từ này, nên cũng không biết nó là cái chi chi.
" Nói trắng ra thì đây là một nghiên cứu về lực lượng, nhưng hoàn toàn khác với việc sử dụng ma pháp hay đấu khí. Nó là một con đường tắt, xuất phát từ cơ thể con người. Chế tạo ra một loại vật chất có thể kích thích tiềm năng của cơ thể con người."
" Điều này có thể sao?" Cổ Diêu cảm thấy khó tin. Bởi vì phương pháp này hoàn toàn đi ngược lại với truyền thống võ đạo, bất kỳ một quyển sách về võ đạo nào khi nhắc đến điều này cũng gọi là sự lệch lạc, Nghịch Thiên Giáo quả thật là cực đoan.
" Có gì mà không có khả năng?" Thuần Vu Tuyền thản nhiên nói:" Trên đại lục có một ví dụ sống sờ sờ ra đó."
" Là ví dụ gì?"
" Vong Linh Pháp Sư!"
" Hử!"
"Ngươi cũng biết, Vong Linh Pháp Sư có thể khiến cho xác chết sống lại, mặc dù chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, nhưng điều đó là là rất khó tin, càng thần kỳ hơn chính là khi con rối sống lại thì còn lợi hại hơn cả lúc trước khi chết. Thậm chí là người bình thường thì sau khi sống lại thì có thể mạnh mẽ hơn, nhanh nhẹn hơn cả hổ báo, chỉ cần không chặt đầu hoặc phân thây họ ra thì bọn họ tuyệt đối sẽ không chết.
Quả thật, Cổ Diêu chính mắt nhìn thấy La Thi Mi khống chế Tử Linh Khôi Lỗi để chống lại kỵ sĩ của thánh điện, các Hoạt Tử Nhân này vô cùng đáng sợ, nhất là Ác Linh Khôi Lỗi, thậm chí còn giữ lại được những vũ kỹ khi còn sống, năng lực tăng hơn rất nhiều.
Thuần Vu Tuyền nói tiếp:" Các Vong Linh Pháp Sư đời trước, những người nghiên cứu về xác chết - Hắc Ám Thần Quan, bọn họ chết quả thật là quá oan uổng, bị người khác coi là dị đoan, thực tế, việc họ làm là những nghiên cứu vĩ đại nhất lịch sử, có thể lưu danh vào sử sách với tư cách là người có phát hiện được điều vĩ đại nhất! Nếu như các hắc ám thần quan tiếp tục nghiên cứu thì nói không chừng có thể có một ngày có thể biết được sự huyền bí về khởi nguyên của sự sống, đây mới chính là điều mà thánh điện không muốn xảy ra, do đó mới ra lệnh cấm nghiên cứu, và cũng đuổi cùng giết tận các vong linh ma pháp sư. Cái gì mà quấy rầy sự an nghỉ của người đã khuất, không có nhân đạo..." Thuần Vu Tuyền hừ một tiếng:" Đều là thứ chó má, tất cả chỉ là cái cớ mà thô, từ xưa đến nay có biết bao nhiêu tên đào mộ trộm tài trộm xác, sao không thấy thánh điện lên tiếng, không thấy tông giáo tài phản sở ra mặt?"
Đây là chân tướng của sự việc sao? Cổ Diêu cảm thấy hồ đồ luôn, bây giờ xem ra rất nhiề sử thư đều là giả dối, sau lưng đều che đậy những bí mật động trời.
Hắn cũng có cảm giác rằng Thuần Vu Tuyền không có nói tào lao, tất cả đều rất có đạo lý.
" Hơn mười năm trước, Nghịch Thiên Giáo đã nhận ra rằn không thể dựa vào việc tuyên truyền giáo lý để lật được bộ mặt thật của thánh điện, hơn nữa còn bị coi là dị đoan, muốn được lòng người và lật đổ thánh điện chẳng khác nào chuyện ả rập cả, vì dù sao đi nữa ảnh hưởng của thánh điện ở đại lục là quá sâu, không thể rung chuyển được, con đường này hoàn toàn bế tắc. Vì thế Nghịch Thiên Giáo triển khai kế hoạch mới, đó cũng là lúc bắt đầu kế hoạch sinh hóa, tiếp tục công việc nghiên cứu mà các hắc ám thần quan vẫn chưa hoàn thành, cho dù có thiêu người ủng hộ thì chúng ta cũng có được rất nhiều tử linh dũng sĩ, thậm chí ..."
Thuần Vu Tuyền có chút hả hê:" Tiến thêm một bước nữa thì chúng ta có thể tiến hành quá trình sinh hóa trên người sống, những người này vốn đã là cao thủ rồi, nếu như được cải tạo, có thể đột phá cực hạn của cơ thể, nhanh chóng tiến bộ, hơn nữa bọn họ có ý nghĩ, còn mạnh hơn cả tử linh chiến sĩ rất nhiều. Trên lý luận thì chúng ta có thể cải tạo cho một chiến sĩ học đồ trở thành một chiến thần! Nghĩ thử xem, đó là chuyện tuyệt vời cỡ nào, đến lúc đó thì cho dù có là thánh điện cũng có thể lật đổ được." Nhìn tinh quang trong mắt Thuần Vu Tuyền vô cùng mãnh liệt, Cổ Diêu hít một hơi dài, cải tạo một chiến sĩ học đồ, một vị trí thấp nhất trong một chức nghiệp trở thành một chiến thần, vị trí cao nhất trên kim tự tháp của chức nghiệp, quả là một ý nghĩ điên cuồng!
Mja, thật đúng là, những người ở Nghịch Thiên Giáo này toàn bộ đều là người điên!
" Ta biết, người không cho là đúng," Thuần Vu Tuyền nói:" Nhưng mà đừng quên, cho dù là chuyện gì cũng có thể xảy ra, hàng ngàn vạn năm trước, tổ tiên của chúng ta chỉ biết dùng gậy gộc, hòn đá để làm vũ khí để chống lại dã thú thôi, làm sao họ lại có thể tưởng tượng nổi là ngày nay chúng ta có thể sử dụng đấu khí và có thể bay lượn trên trời như chim chứ. Còn có thể hô phong hoán vũ. Bọn họ lúc đó hoàn toàn không thể nào nghĩ đến việc có thứ gọi là ma pháp và đấu khí, cũng giống như chúng ta bây giờ vậy, không nghĩ là có cách bồi dưỡng ra một cao thủ nhanh chóng."
Cổ Diêu cười khổ nói:" Cô nói thì cũng có lý!"
Thuần Vu Tuyền cười nói:" Không phải là cũng có lý! Chúng ta làm việc gì cũng có lý do của nó, nếu không chỉ đâm đầu vào làm một việc mà không tính toán thì chẳng khác nào đồ ngốc cả. Nghịch Thiên Giáo, nhân tài đông đúc, không phải tất cả đều là đồ ngốc. Đương nhiên, những lời vừa rồi ta nói cũng có chút khoa trương, đem chiến sĩ học đồ cải tạo thành chiến thần chỉ là mục tiêu cao nhất mà thôi. Có lẽ phải tốn một thời gian vô cùng lâu mới có thể thực hiện được, nhưng hiện nay chúng ta đã có được chút thành tựu!"
Cổ Diêu hỏi:" Ta cảm thấy rất khó hiểu, tại sao cô lại biết rõ ràng như thế. Gia tộc thuần vu không phải chỉ là hợp tác với Nghịch Thiên Giáo thôi sao?"
" Rất đơn giản, bởi vì kế hoạch sinh hóa có thể tiến hành thuận lợi được thì Nghịch Thiên Giáo phải nể trọng gia tộc của ta." Thuần Vu Tuyền nói:" Gia tộc của ta nắm giữ độc thuật, nhất là bồi dưỡng vi khuẩn tri thức, đối với việc cải tạo con người rất quan trọng, không thể thiếu được, mà ta cũng chính là một thành viên quan trọng trong quá trình sinh hóa, thì làm sao lại không biết được?"
Cổ Diêu thở dài:"Chỉ mong các ngươi không phải đang mơ mộng."
"Không, cũng không phải mơ mộng!" Thuần Vu Tuyền tự tin nói:"Từ vài năm trước sau khi một vị vong linh ma pháp sư gia nhập vào đội ngủ của chúng ta thì thành quả đạt được rất tốt, ngươi sẽ sớm được chứng kiến thôi, sẵn tiện dùng thử cái đuôi bám theo chúng ta mà thử nghiệm."
Từ lúc rời khỏi gia tộc thuần vu không lâu thì Cổ Diêu đã phát hiện là có người theo dõi, xem ra chính là bọn âm hồn bất tán Hắc Ám Cân, đoàn người của Thuần Vu Tuyền đường đường chính chính ra khỏi đại môn thì làm sao bọn chúng không chú ý được.
Đối phương che dấu rất tốt, nhân số cũng không nhiều, chỉ có hai người mà thôi, nhưng đều là các cao thủ ẩn hành, đáng tiếc là bọn họ lại đụng phải Cổ Diêu, là một đạo tặc hàng đầu, nên Cổ Diêu có cảm ứng rất nhạy cảm.
Tiêu Dao Môn có mấy chục loại kỹ xảo theo dõi cao minh, cho nên muốn thoát khỏi người khác truy đuổ cũng không phải là việc khó, nhưng ngoài ý muốn chính là Thuần Vu Tuyền lại ngăn Cổ Diêu, để cho bọn chúng tiếp tục đi theo, Cổ Diêu cũng không biết nàng muốn gì.
Trên bầu trời có một con chim nhỏ bay ngang qua, kêu lên hai tiếng, ở một nơi như thế này thì xuất hiện một con chim cũng không có gì là lạ nhưng Thuần Vu Tuyền lại cười nói:" Tốt lắm, không ngờ lần này lại phái ra 5 hào!"
Xem ra con chim nhỏ đó không phải là ngẫu nhiên bay qua, mà là được người khác dùng làm truyền tin.
Cổ Diêu ngạc nhiên nói: "5 hào? Là có ý gì?"
Thuần Vu Tuyền nói:" Trước khi ta nói cho ngươi biết thì ngươi nên thả lỏng tâm tình mà xem trò hay!"
Vừa dứt lời thì từ phía xa đã truyền đến một tiếng gầm gừ, một người đang chạy như điên đến, Cổ Diêu nhìn thấy hắn thì có cảm giác ớn lạnh.
Người này, còn được gọi là người sao!
Gương mặt vặn vẹo, trông như đang vô cùng đau khổ, hai mắt đỏ tươi, một hàm răng nhọn hoắc, hai cánh tay đầy bắp thịt cuồn cuộn. Nhìn sao đi nữa cũng thấy giống dã thú nhiều hơn, cho dù là dã man nhân ở ma giới mà Cổ Diêu đã từng gặp qua sợ rằng cũng kém người này.
Người này tuyệt đối không đơn giản, Cổ Diêu ngửi được mùi nguy hiểm, nhìn thấy hắn đang hướng đến mình thì vội âm thầm vận chuyển đấu khí.
Lúc này Thuần Vu Tuyền lại nói với hắn:" Thả lỏng đi, địch nhân của hắn là ở bên kia!"
Thuần Vu Tuyền chỉ vào phía sau, Cổ Diêu liền rõ ràng, người này chính là 5 hào, vật thí nghiệm của quá trình sinh hóa.
Thuần Vu Tuyền nói:" Hãy chờ xem, hắn sẽ đem đến cho ngươi vui mừng lẫn sợ hãi!"
Lúc này dã nhân dã tiến lại gần ba người, chỗ ahwns đi qua đều lưu lại dấu chân rất sâu. Đến trước một mảnh bụi rậm thì dừng lại, giơ nắm tay toàn cơ bắp lên nện xuống.
Một hắc y nhân từ trong bụi cây nhảy ra, trang phục đúng là của Hắc Ám Cân, hắn rất trầm tĩnh, cho đến khi dã nhân đến trước mặt mới xác định là đã bị phát hiện nên hiện thân.
Trấn định là một chuyện tốt, nhưng mà nó cũng sẽ có một tác dụng ngược chính là không thể né tránh.
Đừng nhìn dã nhân vóc dáng đồ sộ mà lầm, công kích của hắn cực nhanh, hắc y nhân không còn cách nào khác hơn là phải rút chủy thủ ra nghênh đón một quyền của dã nhân.
Dã nhân trước mặt này hắn hoàn toàn không biết rõ, hơn nữa còn ba người kia đều là cao thủ bậc nhất, sát thủ không mún liều mạng, chỉ muốn mượn lực phản chấn để đào tẩu, chứ không phải ám sát, cho dù hắn đã bị tẩy não nhưng cũng không phải là hoàn toàn, cho nên vẫn còn những bản năng cơ bản của con người.
Khi chủy thủ va chạm với đầu quyền thì tên sát thủ hoảng sợ, bởi vì hắn phát hiện ra được rằng, hắn không phải va chạm với một cơ thể mà là một khối tinh cương, chủy thủ của hắn vốn không phải là loại tầm thườn, lại được hắn quán chú đấu khí thì càng cứng rắng hơn, nhưng lại lập tức bị vỡ ra, không thể mượn lực được, đầu quyền liền đập thẳng vào ngực hắn.
"Cô!"
Từ trong yết hầu cảm giác được sự tươi mát của một làn gió, Hắc Ám Cân cúi đầu nhìn xuống, thì thấy nắm tay của đối phương đã xuyên thủng ngực của mình.
Thật là một lực mạnh mẽ!
Đây là ý nghĩ cuối cùng của hắn, dã nhân rút tay ra, sát thủ mềm nhũn như cọng bún thiêu.
Cổ Diêu kinh ngạc vô cùng, từ lúc hai người này theo dõi thì hắn đã biết là hai thành viên của Hắc Ám Cân này không phải là bình thườn, nếu đổi là hắn thì cũng sợ tốn không ít sức mới có thể tiêu diệt được, mà lúc này, chỉ một chiêu của dã nhân, thật là không thể tưởng tượng nổi.
Dã nhân ngẩng đầu, hai con ngơi đỏ như máu nhìn chằm chằm về một thân cây ở cách đó không xa, miệng nhếch lên như đang cười, lộ ra hàm răng đầy nanh, trông vô cùng âm u, khiến cho người khác không rét mà run.
Một sát thủ khác đang ẩn nấp ở bên trong thân cây đố sợ đến nỗi hồn phi phách tán, trong lòng hắn biết là đã bị phát giác, hắn không muốn nối gót tên đồng đội của hắn lúc nãy, nên lập tức nhảy xuống, lao đi về phía xa. Không hổ là một cao thủ về tiềm hành, khinh công thật tốt, chân không chạm đất, giống như một làn gió.
Dã nhân thi triển ra sức lực rất mạnh, người như thế thì thường không linh hoạt, nếu như sát thủ muốn toàn lực chạy trốn thì xem ra dã nhân rất khó truy đuổi.
Không thể để cho hắn trốn thoát được, Cổ Diêu vừa nghĩ đến đó thì định tự mình ra tay nhưng đã bị Thuần Vu Tuyền ngăn lại.
"Đừng nóng vội, chậm rãi xem đi."
Thuần Vu Tuyền có thể bình tĩnh như thế thì dĩ nhiên có có lý do, vì vậy Cổ Diêu cũng tán đấu khí.
Dã nhân nhìn hắc y nhân ở phía xa, nhếch miệng cười, gập hai chân lại hơi khom xuống, sau đó bắn đi nhanh như tia chớp, chỉ lưu lại chỗ chuỗi tàn ảnh.
Ảnh cấp tốc độ!
Cho dù là thích khách đi chăng nữa thì cũng không có thể đạt được tốc độ như thế này, nhưng mà dã nhân này có thể làm được, Cổ Diêu cảm thấy rung động!
Đáng sợ, sức mạnh và tốc độ kết hợp một cách hoàn mỹ!
Sát thủ dã nhân mang theo đầy tia điện trên cánh tay, xuất ra một quyền, tạo nên một tiếng động lớn.
Đồng tử của Cổ Diêu thoáng co lại, đây chính là ...
Chiêu này hắn tuyệt không xa lạ, Bôn Lôi Quyền của gia tộc Hạ Hầu!