Mấy ngày nay Thuần Vu Tuyền cũng cảm thấy rất là khó hiểu, tai sao sự việc xảy ra ở ma thần điện đã lâu như thế rồi mà đại lục vẫn sóng êm gió lặng như hiện nay, theo lý mà nói thì khi ma thần phá điện mà ra thì lửa giận suốt mấy ngàn năm sẽ khiến cho hắn có hành động mới đúng.
Không ngờ rằng lại ở chỗ này đụng phải một khuôn mặt quen thuộc, trước mặt ma thần, cho dù là Thuần Vu Tuyền cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, hơn nữa còn có chút úy kỵ.
Người tuổi trẻ này dĩ nhiên là Cổ Diêu rồi, nhìn thấy phản ứng của Thuần Vu Tuyền thì hắn cũng cảm thấy rất là khó hiểu, Thuần Vu Tuyền nhìn thấy mình kinh ngạc là đúng rồi nhưng tại sao lại có vẻ sợ hãi.
Bằng vào thân phận chính thức của mình thì không có khả năng hù dọa được tiểu ma nữ này, chẳng lẽ, nàng nghĩ rằng mình chính là ma thần?
Cũng đúng, nghĩ lại, nếu như đưa một người đến trước mặt người sáng tạo ra ma tộc, mà người kia bây giờ lại hiện ra trước mặt thì nhất định là sẽ nghĩ rằn người này đã trở thành thế thân của ma thân, nếu như mình ở trong trường hợp này của Thuần Vu Tuyền thì nhất định cũng nghĩ như thế.
Có ai có thể nghĩ đến chính mình như thế may mắn, có được một thượng cổ ma thú mà Cửu Vĩ Hồ biết được thần thuật hỗ trợ, hơn nữa may mắn là thần thuật mà Cửu Vĩ Hồ đạo được lại là của Quang Minh thần, chính nhờ vào hai điểm đó cho nên Cổ Diêu mới may mắn sống sót.
Nghĩ thế thì Cổ Diêu trong lòng liền động, nếu ma thần đã có sự chấn nhiếp mạnh mẽ như thế thì phải lợi dụng điểm này mới được, như thế thì nàng mới có thể cung cấp cho mình rất nhiều tin tức bí mật được.
Đã nhầm thì cho nhầm luôn đi, bị tiểu ma nữ này ám hại hai lần, bây giờ mà không nhân cơ hội chơi lại nàng một phen thì làm sao hả giận được.
Đi suốt một ngày, Cổ Diêu vẫn còn chưa có ăn gì cho nên cũng không có khách khí, đưa một miếng điểm tâm vào miệng, cũng chẳng chê khen gì:" Cũng không thể không thừa nhận được, thực vật của loài người cũng có chút mùi vị, nhưng mà cũng phải nói, cần phải dùng đến thực vật mới có thể duy trì sự sống, thật đúng là bi ai, cái thân thể này cũng thế, thật là phiền!"
Thuần Vu Tuyền bỗng hiện lên một cảm giác sợ hãi, nhưng nhanh chóng khôi phục lại như thường, nàng lẳng lặng chờ đợi, bởi vì đối phương nhất định là có thêm lời nói nữa.
Nhìn thấy nàng tựa như là không có hoài nghi thân phận của mình cho nên Cổ Diêu càng thêm yên tâm. Lấy một giọng già nua nói:" Nữ oa, lá gan của ngươi cũng thật là lớn!"
Thỉnh thoảng cũng tiến hành trao đổi với ma thần cho nên Cổ Diêu cũng học được vài phần khẩu khí của ma thần. Nghe ra rất có khí thế. Đương nhiên lúc này hắn dùng truyền âm thuật nói chuyện với Thuần Vu Tuyền cho nên không ai nghe được.
Lúc này có vô số ánh mắt ở trên tập anh lâu nhìn vào nàng, đương nhiên cần phải cẩn thận mới tốt.
Thuần Vu Tuyền mỉm cười, càng khiến cho vẻ đẹp của nàng tăng thêm vài phần:" Thật sao? Cảm ơn sự khích lệ của ngài, ma thần điện hạ vĩ đại."
Cổ Diêu cũng có chút bội phục định lực của nàng. Cho dù đối diện chỉ là phụ thân của ma thần nhưng mà nàng vẫn có thể trấn định như thế. Ngữ khí của hắn lại thay đổi:" Nhưng mà, nữ oa, đừng quên thân phận của ngươi. Ngươi dù sao vẫn là một nhân loại. Làm như thế thì mi có biết là sẽ khiến cho đồng loại của ngươi gặp phải rất nhiều tai ương không?"
"Đồng loại?" Thuần Vu Tuyền cười:" Ta nghĩ ngài đã hiểu lầm. Ta không hề nghĩ như thế. Trong thế giới này chỉ có phân biệt kẻ mạnh và kẻ yếu mà thôi."
" Thú vị. Ngươi đúng là một người thú vị." Cổ Diêu cười lên:" Có thể thả ra kẻ đối đầu với vị thần mà các ngươi thờ phụng!"
Thuần Vu Tuyền mỉm cười:" Thế nào, ma thần điện hạ, chẳng lẽ tế phẩm đó ngài không hài lòng sao?"
Nhắc đến hai chữ tế phẩm thì nàng có một cảm giác thống khoái nói không nên lời. Lúc đầu suýt tí nữa là nàng đã trở thành tế phẩm, đó chính là nổi nhục lớn nhất của nàng, bây giờ nàng đã trả được nổi nhục đó rồi.
Hài lòng bà nội mi, Cổ Diêu thầm mắng trong lòng, nhớ đến chuyện đó hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, chỉ là không biểu hiện ra bên ngoài, ngược lại còn cảm thấy rất là cao hứng:" Hắc, không tệ. Ngươi tìm cho ta một thân thể rất cường tránh. Ngoài ra còn có một điểm ta cảm thấy rất hứng thú. Tại sao ngươi lại giải khai phong ấn cho ta? Chuyện gì mà không có lợi ích thì không nên làm, đây không phải là nguyên tắc của loài người các ngươi sao?"
Thuần Vu Tuyền nâng chén trà lên uống một hớp:" Rất đơn giản, ta và gia tộc của ta đều hy vọng thế giới này loạn, càng loạn càng tốt!"
Nói xong lời cuối cùng thì trong mắt của Thuần Vu Tuyền hiển thị ra sự cuồng nhiệt.
Cổ Diêu nhíu mài, tiểu ma nữ này đúng là điên mà, điên chắc luôn, tự dưng lại muốn chiến tranh nổi lên. Nghe ý tứ của nàng thì không chỉ có một mình nàng muốn thế mà là cả gia tộc của nàng, nếu thế thì dã tâm của gia tộc thuần vu là rất lớn!
Nghĩ đến đó Cổ Diêu liền nói:" Cho dù không có thả ta ra thì với thực lực của gia tộc mi, không phải là không thể khuếch trương ở trên đại lục này!"
"Không, bởi vì Thánh Điện tồn tại, chúng ta không Thánh Điện biểu hiện ra không can thiệp chính trị của nhân loại, nhưng bọn chúng lại làm điều ngược lại."
Cổ Diêu ngạc nhiên nói:" Như thế sao?"
" Ta sẽ cho ngài một ví dụ." Thuần Vu Tuyền lại nói:" Trong lúc ngài bị phong ấn, đại khái là vào khoảng ba ngàn năm trước, trên đại lục xuất hiện một đế quốc vô cùng mạnh mẽ, là La Áo đế quốc, thống nhất cả đại lục, hiệu lệnh quần hùng. Sau khi lập quốc thì dùng tốc độ nhanh nhát để tiêu trừ loạn phỉ, ổn định chính trị, chỉnh đốn kinh tế, giảm thuế, đưa ra các chính sách mà cho đến mấy ngàn năm sau các thế lực khác cũng phải học theo, rất nhiều hành động giúp cho nó trong thời gian mười năm ngắn ngủi trở thành quốc gia phồn thịnh nhất từ trước đến nay, thời kỳ đó được gọi là thời kỳ thái bình của thế giới, quốc thái dân an, dân chúng có cuộc sống ấm no hạnh phúc, cho đến nay mọi người vẫn luôn nhắc đến thời kỳ đó."
Thuần Vu Tuyền nói đến đây thì ngữ khí của nàng cũng thay đổi:" Đáng tiếc, thời kỳ thái bình đó chỉ duy trì được có ba mươi năm, ngay lúc La Áo đế quốc đạt được thành tựu về kinh tế, chính trị ở mức tốt nhất thì nó lại vô thanh vô tức mà biến mất."
Đây là đoạn lịch sử mà rất nhiều người trên đại lục quen thuộc, và cũng có cùng một nghi vấn, Cổ Diêu cũng thế, tại sao một quốc gia cường đại như La Áo đế quốc lại đột nhiên biến mất trong thời gian ngắn ngủi như thế, mà Thuần Vu Tuyền hình như là biết được chân tướng cho nên hắn lập tức chú ý lắng nghe.
" Đế quốc bị tan rã là do đế quân đột nhiên bệnh chết, đây chính là điều mà vô số người, và kể cả hậu nhân cũng cảm thấy không hiểu được, phải biết rằng đế quân của La Áo đế quốc là người có quyền lực cao nhất, hơn nữa công bằng mà nói thì ngoại trừ các thần chức giả của thần điện ra thì người chính là đại lục đệ nhất cao thủ, lúc đó lại chỉ mới hơn có bốn mươi tuổi thôi, nhưng lại lâm bệnh đột ngột và tất cả danh y trên đại lục đều bó tay, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn vị đế quân khai sáng ra thời kỳ thanh bình cho đại lục, người lập ra sự nghiệp vĩ đại nhất trong lịch sử từ từ chết đi."
Cổ Diêu cảm thấy khó hiểu, cũng giống như những người cảm thấy hứng thú với lịch sử của La Áo đế quốc cảm thấy vậy, nếu như La Áo đế quân lúc đó là đại lục đệ nhất cao thủ thì nhất định là có sức khỏe dồi dào, nhưng lại đột ngột lâm bệnh mà chết thì rất là khó hiểu.
" Cảm thấy rất kỳ quái có phải không, tại sao một người có thực lực như thế lại đột nhiên chết không minh bạch?" Thuần Vu Tuyền mỉm cười nhưng trong nụ cười của nàng bao hàm cả sự phẫn nộ:" Bởi vì tất cả đều là do bàn tay của Thánh Điện gây ra!"
Thánh Điện, lại là Thánh Điện! Bí ẩn của La Áo đế quốc mà cả các sử gia nổi tiếng nhất cũng không thể giải thích được có liên quan đến Thánh Điện. Cổ Diêu ngạc nhiên nói:" Tại sao Thánh Điện lại muốn làm thế?"
"Bởi vì La Áo đế quốc thật sự rất cường đại, " Thuần vu tuyền giải thích nói:"Cường đại đến mức thậm chí có thể dao động uy tín của Thánh Điện, hơn nữa lúc đó La Áo đế quốc vô cùng phồn vinh, đế quân anh minh thần võ, yêu thương dân chúng, có đầy đủ các tính chất mà dân chúng mến mộ, thậm chí còn vượt qua cả người đứng đầu của Thánh Điện chính là giáo hoàng chí cao vô thượng, Thánh Điện tuyệt đối không cho phép tình huống này xảy ra, vì thế bọn chúng muốn cho đế quốc này tan biến, mà để làm được điều đó thì trước hết phải là ám sát vị đế quân kia."
Cổ Diêu rúng động, nếu như những lời mà Thuần Vu Tuyền nói là thật thì Thánh Điện biểu hiện ra bên ngoài " Không quấy nhiễu đến nhân loại " Chỉ là ngụy trang, còn bên trong thì lại làm nhiều điều khiến cho người ta sợ hãi.
" Đế quân chết khiến cho La Áo đế quốc lâm vào tình trạng hỗn loạn, nhưng đó chỉ là sự hỗn loạn ngắn ngủi, lúc đó La Áo đế quốc đã hình thành cơ chế, mất đi vị đế quân thì bọn họ sẽ đề cử một vị khác thích hợp nhất để đảm nhiệm vị trí đó, và sẽ được các trọng thần trợ giúp, nhưng không hiểu vì sao đế quốc lại lâm vào khốn cảnh, ngày càng hỗn loạn, không đến mười năm thì hoàn toàn tan rã, đây cũng chính là đoạn thời gian mà hậu nhân không thể nào hiểu rõ được, cho dù vị đến quân nhậm chức tiếp theo bất hạnh thì với tình hình của đế quốc lúc đó hoàn toàn không có đấu hiệu nào là sẽ bị tan rã. Nhưng bọn họ đâu biết rằng tất cả đều là do bọn người của Thánh Điện giở trò."
"Từ đó về sau, Thánh Điện ý thức được hoàng quyền quá độ sẽ uy hiếp đến địa vị của bọn họ, vì để tránh cho tình huống như thế phát sinh bọn họ tìm mọi cách để tiêu diệt các thế lực có khả năng phát triển lên như La Áo đế quốc, vì thế suốt ba ngàn năm qua, các thế lực trên tạp địch đại lục vẫn lẻ loi, không ai có thể thống nhất được đại lục, chỉ cần Thánh Điện còn tồn tại thì vĩnh viễn đại lục không có được thái bình."
Nếu không có Thánh Điện hạ độc thủ thì La Áo đế quốc vẫn sẽ phồn vinh, mọi người an cư lạc nghiệp, thời kỳ thịnh vượng đó sẽ tiếp tục cho đến nay, nếu như thế thì có lẽ chính mình cũng sẽ không trở thành cô nhi.
Thánh Điện, mới là hung thủ chân chính ?
Cổ Diêu cũng phẫn nộ, mặc kệ chuyện của La Áo đế quốc thế nào, nhưng mà lúc đó người dân đang có cuộc sống thanh bình, Thánh Điện lại ra tay hủy diệt, khiến cho con người phải sống trong tình cảnh dầu sôi lửa bỏng, khi đế quốc giải thể thì vì tranh đoạt quyền lực và đất đai cho nên chiến tranh nhất định sẽ phát sinh và cũng sẽ khiến cho vô số trẻ em trở thành cô nhi.
Vì tư tâm của chính mình, phá tan sự thanh bình của thế giới, khiến cho tạp địch đại lục chia năm xẻ bảy, đây chính là hành vi của Thánh Điện?
Đương nhiên, Thuần Vu Tuyền nói chưa chắc đã là sự thật, đó là một tin tức bí mật, tại sao nàng lại có thể biết rõ được tin tức bí ẩn suốt mấy ngàn năm nay?
Nghĩ đến đó thì Cổ Diêu lại nói:" Đúng là một câu chuyện đặc sắc, nữ oa, ngươi làm sao có thể biết được bí mật đó?"
" Bởi vì gia tộc Thuần Vu của chúng ta," Thuần Vu Tuyền chậm rãi nói:" Chính là hậu duệ của La Áo đế quốc hoàng tộc!"