Vô Sỉ Đạo Tặc

Quyển 12 - Chương 12: Ải nhân thiết tượng




"Ca ca, mẫu thân bảo chúng muội đến xin lỗi ca ca."

Cổ Diêu vừa nghe thế thì sút một phát nỗi lo lắng bay lên tận chín tầng mây, ngạc nhiên:" Xin lỗi, xin lỗi cái gì?"

Tạp lạc nhi ngại ngùng nói:" Bọn muội sau khi trở về thi đã nói lại cho mụ mụ nghe chuyện về tên Hấp huyết quỷ, còn nói với mẫu thân là ca ca rất hung ác, không phải người tốt, kết quả là bị mẫu than mắng cho một trận, người nói ca ca là người tốt, còn bảo bọn muội đến để xin lỗi ca ca."

Khắc lai nhi cũng cúi đầu nói:"Ca ca, thật sự là xin lỗi, bọn muội tưởng rằng ca ca là người xấu."

Oh Yeah, cũng may là các nàng không có nói đến chuyện 'vén áo' nếu không thì chắc mình đã biến thành một 'Người Tốt Háo Sắc'.

Cổ Diêu lau mồ hôi lạnh nhưng vẫn cười nói:" Không có gì, các người không cần để ở trong lòng."

Tạp lạc nhi nói:" Thật sao, ca ca, thật sự là không giận sao?"

Khắc lai nhi nói:" Đúng đó, bọn muội đã rất là lo lắng."

Mặc dù lúc trước có chút hiểu lầm nhưng Cổ Diêu không hề so đo với các tiểu hài tử, tinh linh có tuổi thọ là hai trăm tuổi, tạp lạc nhi và khắc lai nhi năm nay mới có mười chín tuổi, mặc dù đã trở thành thiếu nữ rồi nhưng tâm trí thì chẳng khác các tiểu nữ hài mười hai mười ba tuổi của nhân loại.

" Đương nhiên, ca ca xấu tính thế sao?"

" Nếu thế thì tốt quá rồi, ca ca quả nhiên là người tốt!"

Hai tỷ muội đã yên tâm cho nên tiếp tục chi chi tra tra như hai con chim nhỏ. Ngồi tán dóc cùng với Cổ Diêu và Đông Phương Lộ, cho đến khi trời tối, xem sắc trời thì có lẽ đã tám giời tối, các nàng kéo tay hai người:" Ay da, vũ hội sắp bắt đầu rồi, ca ca tỷ tỷ, chúng ta mau đi thôi!"

Suốt cả ngày sống trong rừng rậm. Cho dù các tinh vốn yêu thích sự yên lặng cũng sẽ cảm thấy có chút buồn, bọn họ cũng muốn có việc gì đó để vui vẻ, để giảm bớt sự nhàm chán, vì thế mỗi tháng đều tổ chức một lần vũ hội.

Vũ hội của tinh linh tộc vô cùng long trọng, ngoại trừ những người có nhiệm vụ ra thì tất cả thành viên đều tham dự lễ hội này.

Nếu như là vũ hội thì đương nhiên nhảy múa không thể không có được. Nhưng không chỉ có thể, trong vũ hội còn có rất nhiều tiết mục khác như ca hát, bính tửu, các trò chơi, thậm chí còn có cả thi đấu với nhau, có nhiều tinh linh trong vũ hội này mà tìm được một nửa của mình, đây cũng là một truyền thống đặc sắc của tinh linh tộc.

Mọi người nhanh chóng đến được nơi tổ chức. Ở giữa bộ lạc có một bãi đất trống rất rộng.

Nhưng lúc này nó đã không trống nữa mà đã có rất nhiều tinh linh, ngồi vây quanh một ngọn lửa lớn, các điệu nhạc của tinh linh vang lên, lưu chuyển khắp trong không gian, mùi thơm của rượu hòa lẫn với mùi thịt nướng nương theo từng làn gió mà lan tỏa khắp nơi, vũ hội vô cùng náo nhiệt.

Nhóm người Cổ Diêu vừa vào đến nơi là đã được các tinh linh nhận ra, trong tộc rất ít người được thấy qua nhân loại.

Chuyện hai người Cổ Diêu đánh chết một Hấp Huyết Quỷ sớm đã lan truyền khắp tộc, thực lực luôn được xem trọng, nhìn thấy bọn họ thì các tinh linh cũng nhìn họ với ánh mắt bội phục, vấn an họ, lòng nhiệt tình của họ đã vượt xa dự tính của Cổ Diêu. Cổ diêu thậm chí cảm giác được mình không phải là người xa la mới đến nơi này lần đầu, mà dường như là bạn hữu lâu năm không gặp vậy.

Cổ Diêu và Đông Phương Lộ được coi là khách quý, nên dĩ nhiên là được xếp cho chỗ ngồi ở vị trí trung tâm. Cùng ngồi với Bố Lỗ Tư và các Đại Trưởng Lão khác.

Bố lỗ tư giới thiệu mọi người cho Cổ Diêu biết, Cổ Diêu và Đông Phương Lộ kinh ngạc phát hiện ra rằng, bọn họ cũng không phải là những người duy nhất khác chủng tộc, còn có một người không phải là tinh linh.

Đó là một ải nhân có thân hình chỉ cao bằng phân nửa nhân loại. Cổ rất ngắn, thân hình khỏe mạnh, trên mặt đầy râu quai nón. Hàm răng hơi vàng.

Ải nhân chính là chủng tộc vô cùng hào sảng, hơn nữa nếu như là trên bàn rượu thì có thể lập tức trở thành bạn tốt với một người mà trước đó chưa hề quen biết, điểm này thì Cổ Diêu nhanh chóng được nhận thức.

" Nào nào nào, các bằng hữu nhân loại, ngồi đây này, chúng ta uống vài ly nào!" Ba Khắc Lợi vỗ vỗ xuống chỗ ngồi ở kế bên, vô cùng nhiệt tình bắt chuyện với Cổ Diêu.

Thịnh tình khó từ chối, huống hồ sự chân thành của Ba Khắc Lợi cũng đả động Cổ Diêu, vì thế hắn liền đi đến đó.

Ba Khắc Lợi dường như không chờ đợi được mà giơ chén rượu lên:" Bằng hữu, rất vui khi quen biết ngươi, ta tên là Ba Khắc Lợi, là thợ rèn của tinh linh tộc."

Cổ Diêu cũng giơ chén rượu lên:" Ta tên là Diêu Cổ, cũng rất vui khi quen biết ngài."

Vốn hắn muốn vang danh ở nơi này, để cho Đoan Mộc Tình có thể biết được tin tức về hắn, dùng tên thật là tốt nhất nhưng lúc ở Ngả Trạch Lạp Tư thì Đan Đan đã từng nhắc qua tên của hắn trước mặt tên quái khách kia, còn thêm chuyện của Thuần Vu Tuyền, vì thế không thể không sửa lại. Diêu Cổ, chính là tên của Cổ Diêu được đọc ngược lại, hơn nữa mình lại đến từ Huyết Hải.

Còn Đông Phương Lộ thì sửa lại thành Lộ Tình, đó chính là tên của nàng và Đoan Mộc Tình hợp lại, hai người đều đến từ biển máu và tên đều có liên quan đến Đoan Mộc Tình, nên chỉ cần nàng nghe được là có thể đoán ra được.

Vừa uống vào một ly rượu, cảm giác giống như là uống nhung nham vậy, trong bụng nóng hẳn lên. Cổ diêu chưa từng uống qua loại rượu nào mạnh như thế cả, rượu do ải nhân điều chế quả nhiên là danh bất hư truyền.

Ba Khắc Lợi buông chén rượu nói:"Diêu cổ, cám ơn cậu đã cứu tạp lạc nhi và khắc lai nhi, ta tận đã nhìn các nàng lớn lên, hai hài tử này tuy rất tinh nghịch nhưng cũng rất thiện lương."

" Không có gì, chúng ta chỉ là vô tình gặp thôi, lúc đó sao có thể khoanh tay đứng nhìn chứ." Cổ diêu liền nói vài câu khách sáo, sau đó nói:" Ba Khắc Lợi tiên sinh, nếu nói thế thì ngài đã ở lại tinh linh tộc một thời gian dài rồi?"

Hắn nhìn thấy Ba Khắc Lợi và các tinh linh khác rất quen thuộc, hẳn không phải là người mới đến bộ lạc.

" Ha ha, đúng vậy." Ba Khắc Lỗ vuốt râu cười sang sảng:" Ta nghĩ xem, xem ra cũng đã hơn ba mươi năm rồi, ta nhớ lúc đó ta còn rất trẻ, thật không ngờ chỉ chớp mắt cái mà hai tiểu quỷ kia đã lớn như thế rồi, thời gian quả thật là tàn khốc!"

Hắn cảm thán xong thì nói tiếp:" Đúng rồi, Diêu Cổ, không cần kêu ta bằng tiên sinh gì đó. Nghe không tự nhiên gì hết, gọi Ba Khắc Lợi là được rồi."

Nếu như một ải nhân xem ai đó là bạn hữu thì họ thích được đối phương gọi bằng tên, không phân biệt tuổi tác, bởi vì như thế thì có cảm giác thân thiết hơn.

"Ba mươi năm?" Cổ Diêu có chút kinh ngạc.

Ải nhân cũng là chủng tộc rất đoàn kết giống như tinh linh tộc vậy, họ không gia nhập bất kỳ phe cánh nào, nhưng họ không giống tinh linh tộc là cả tộc đều sống ở trong rừng rậm. Đa số họ sống chúng với nhau ở trong núi, thỉnh thoảng cũng có vài ải nhân sống trong thành thị nhưng số lượng rất ít.

Một ải nhân thoát ly tộc nhân của mình, đến ở cùng với tinh linh tộc mấy chục năm, quả là chuyện rất hiếm thấy.

Tựa như biết được nghi hoặc của Cổ Diêu cho nên Ba khắc lợi lập tức giải thích:" Là như thế này, ba mươi năm trước, ta chỉ là một thợ rèn, chỉ yêu thích công việc của mình. Nhưng bởi vì có một nguyên liệu đặc biệt chỉ có ở tại Tinh Linh sâm lâm cho nên ta mới một mình đi đến nơi này. Nhưng mà lại gặp phải một tên ác ma, bị hắn tập kích, lúc ấy ta vẫn còn rất trẻ, thiếu chút nữa là đã táng thân dưới tay của hắn rồi, nhưng mà may mắn cho ta là lúc đó có một tinh linh đi ngang qua. Tinh linh đó vốn có thể không để ý đến chuyện này, nhưng vẫn ra cứu giúp. Tên ác ma kia rất mạnh, tinh đó sau khi giết chết ác ma thì cũng đã mất luôn thứ quý giá nhất, đó chính là sinh mạng của mình."

Ba Khắc Lợi nói đến đây thì có chút thương cảm:" Ta rất xấu hổ, nhất là khi biết Tinh Linh kia còn là một người cha, vẫn còn hai hài nhi, khi đó trong lòng ta càng thêm bất an, ta bị vị tinh linh kia làm cảm động, không thể để cho hài tử của hắn chịu khổ được, vì thế ta quyết định không trở về sơn động nữa mà ở lại tinh linh bộ lạc để chế tạo vũ khí, chiếu cố hai hài tử kia. Các nàng chính là Tạp Lạc Nhi và Khắc Lai Nhi."

không ngờ, trong đó lại có một câu chuyện như thế, Cổ Diêu cảm thán.

Tinh linh quả thật là đáng yêu. Một chủng tộc và nhiệt tình thiện lương, hữu hảo, nhiệt tình, ải nhân cũng rất có tình nghĩa, ma giới cũng có nhiều chủng tộc rất tốt, ở nơi này càng lâu thì Cổ Diêu càng cảm giác được thế giới này so với những điều mà hắn biết được từ các cổ thư ở tạp địch đại lục hoàn toàn khác xa nhau, bởi vì các cổ thư đó đều chỉ ra rằng ma giới, cũng chính là thất lạc đại lục, rất là ghê tởm, bạo lực và hỗn loạn. Xem ra lịch sử đã bị bẻ cong, ma giới cũng có mặt tốt đẹp của nó.

Phụ nữ luôn rất cảm tính. Sau khi nghe xong câu chuyện thì hốc mắt cũng đỏ lên.

"Ba Khắc Lợi đại thúc!" Một giọng nói trong như chuông bạc vang đến, Tạp Lạc Nhi và Khắc Lai nhi tựa như hai con bướm nhẹ nhàng tung tăng bay lại:" A, ca ca tỷ tỷ, hai người cũng ở nơi này?"

Nhìn thấy hai tỷ muội không nhắc đến đề tài kia nữa, nét mặt cũng tươi cười trở lại:" Này, hai tiểu quỷ, lai đến trộm rượu của đại thúc nữa phải không?"

Tạp lạc nhi lắc đầu nói:" Không có đâu, ba khắc lợi đại thúc!"

Khắc lai nhi nói tiếp:" Chúng con đến là để nhờ đại thúc làm ma pháp trượng cho chúng con, hôm nay là sinh nhật mười tám của tụi con rồi."

" Còn dám nói nữa!" Ba khắc lợi nghiêm mặt:" Vẫn còn chưa có ma pháp trượng mà đã cả gan trốn ra khỏi thiên huyền đại trận, nếu như có thêm ma pháp trượng thì ai có thể cản được các ngươi chứ? Ma pháp trượng à? Quên đi, ai bảo không chịu nghe lời!" Tạp lạc nhi nghe thế thì buồn bã:" Ba khắc lợi thúc thúc, tụi con sau này sẽ nghe lời mà, tụi con cũng đã mười tám tuổi rồi mà vẫn chưa ra khỏi bộ lạc nên có chút tò mò, nên mới trốn ra ngoài ngắm cảnh một chút thôi mà, chỉ một chút mà thôi."

Khắc lai nhi cũng nói:"Đúng đó, tụi con không dám nữa đâu!"

Bởi vì tuổi thọ của tinh linh khá dài, mười tám tuổi cũng như hài tử mười hai tuổi của nhân loại, thể chất và tâm trí sẽ phát triển rất nhanh, đây là giai đoạn trọng yếu của nhân sinh, sinh nhật mười tám tuổi của tinh linh cũng có ý nghĩa như thế.

Nhìn thấy bộ dáng của hai nàng ba khắc lợi thở dài nói:" Ma trượng thì để sau đã, vài hôm trước hai khối tinh thạch trung tâm của thiên huyền đại trận có vấn đề cho nên đại thúc đã lấy hai khối tinh thạch để tạo ma pháp trượng cho hai đứa đi tu bổ đại trận rồi, mấy ngày nay công việc lại rất là bề bộn, tạm thời đại thúc không thể ra ngoài tìm tinh hạch tốt cho hai đứa được."

" Hay quá, con biết đại thúc là tốt nhất mà!" Tạp lạc nhi nghe thế thì hoan hô.

Khắc lai nhi cũng tươi cười:" Không sao, không sao, thiên huyền đại trận liên quan đến sự an toàn của tộc, so với quà sinh nhật của tụi con thì quan trọng hơn nhiều!"

Mặc dù các nàng vẫn còn đơn thuần những cũng rất hiểu chuyện, nếu như không phải sinh nhật lần thứ mười tám rất quan trọng thì các nàng cũng không có trốn ra ngoài để cho mọi người trong tộc phải lo lắng.

Cổ Diêu ngắt lời:" Này này, tạp lạc nhi, khắc lai nhi, hôm nay là sinh nhật lần thứ mười tám của hai muội sao?"

Hai tỷ muội gật đầu:" Vâng ạ, ca ca, từ hôm nay trở đi thì bọn muội đã trưởng thành rồi!"

" Vậy à, vậy sau này các người phải hiểu chuyện hơn đó!" Cổ diêu cười nói:" Sinh nhật lần thứ mười tám của hai muội, ca ca cũng không có lễ vật gì chỉ có hai vật này tặng cho hai muội thôi!"

Hắn đưa tay ra, trong lòng bàn tay của hắn có hai vật, đó chính là hai tinh thể trong suốt có hình củ ấu, ánh sáng trong đó không ngừng chiếu ra tựa như là bầu trời đêm có đầy sao vậy, rất là xinh đẹp.

Nữ tử hầu như đều thích các vật xinh đẹp, tạp lạc nhi và khắc lai nhi cũng bị nó hấp dẫn. Yên lặng nhìn hai khối tinh thể, mặc dù không biết chúng là gì nhưng vẫn không thể kềm chế được:" Thật là đẹp!"

Ba Khắc Lợi kinh ngạc nói:" Ma Lực Chi Nguyên, đây là Ma Lực Chi Nguyên!"

Ma lực chi nguyên là tinh hạch tốt nhất để làm ma pháp trượng, nó không phải là tinh hạch cao cấp nhất nhưng lại vô cùng thích hợp cho hai tỷ muội tạp lạc nhi và khắc lai nhi sử dụng, bởi vì hai tỷ muội đều tu luyện đồng thời nhiều ma pháp, mà ma lực chi nguyên chính là tinh thể có tính năng của tất cả các loại ma pháp.

Tinh thể có nhiều thuộc tính ở ma giới đã rất là hiếm thấy rồi đừng nói chi là toàn bộ, nhưng mà ở tạp địch lại lục thì ngược lại, tuy không phải là dễ kiếm nhưng cũng không khó hơn ở ma giới. Vật hiếm thì quý, bất kể là thế nào, ở tại ma giới thì ma lực chi nguyên là vô cùng trân quý, hơn nữa nó lại vô cùng xinh đẹp, hiển nhiên các nữ ma pháp sư đều rất thích.

Ba khắc lợi vui vẻ nói:" Hắc hắc, có hai khối ma lực chi nguyên này thì ngày mai đại thúc có thể làm ma pháp trượng cho hai đứa rồi, tiểu quỷ, còn không mau cám ơn ca ca đi!"

Hai tỷ muội vui mừng khôn xiết, lập tức nói:" Cám ơn ca ca, ca ca quả nhiên là người tốt!" Hai nàng lập tức ôm lấy Cổ Diêu, chu cái miệng xinh xắn của mình ra, hai tỷ muội mỗi người một bên, hôn lên mặt của Cổ Diêu cùng một lúc.

Ba Khắc Lợi bất mãn la lên:" Đã rất lâu rồi các ngươi không có thân đại thúc!"

Tạp lạc nhi nói:" Tại râu của đại thúc cứng quá chứ bộ!"

Khắc lai nhi cũng vội nói:" Đúng đó, nó làm tụi con thấy đau."

Ma Lực Chi Nguyên chính là phần thưởng của công hội, vốn hắn định dùng nó để bồi dưỡng cho các thuộc hạ là Ma Pháp Sư. Nhưng trước khi các tử sĩ thành thục thì hắn đã đi đến thất lạc đại lục rồi, vì thế hắn mới tặng cho hai tỷ muội.

Đông Phương Lộ có chút xấu hổ, trong lòng chợt oán giận Cổ Diêu, tên lưu manh này, cái túi của hắn đúng là túi bách bảo mà, lấy ra toàn là bảo bối, mình không thể có được bản lãnh đó.

Đêm nay chính là ngày sinh nhật quan trọng nhất của hai tỷ muội, tên lưu manh này thì tốt rồi, còn mình thì lại không có vật gì, trước đó lại không hề biết trước, bất chợt thế này thì lấy ra được cái gì đây chứ.

Đang lúc đắn đó thì đột nhiên trong tay của nàng có thêm một vạt gì đó. Mở ra thì thấy được hai tấm khăn lụa.

Thấy Cổ Diêu nháy mắt với nàng thì nàng hiểu được là do Cổ Diêu lén đưa cho nàng, nhưng nàng cũng có chút lo lắng, chỉ là vì hai chiếc khăn này quá bình thường, liệu có thể làm quà sinh nhật hay không?

Nhưng nàng không còn sự lựa chọn nữa nên chỉ có thể đưa ra:" Tạp lạc nhi, khắc lai nhi, đây coi như là quà tỷ tỷ tặng cho hai muội."

"Cám ơn tỷ tỷ!" Hai tỷ muội cao hứng mà tiếp nhận, sau đó ngạc nhiên nói:"Tỷ tỷ, đây là cái gì thế?"

Các nàng mở tấm khăn lụa ra, càng lúc càng lớn, sau đó tấm khăn lụa biến thành hai cánh y phục bó sát người. Đông phương lộ cũng không có nói cho bọn họ nghe tên của tấm lụa đó cho nên bọn họ cũng không biết được.

Ba Khắc Lợi dù sao cũng là một thợ rèn, kiến thức rộng rãi, xem xét một chút rồi nói:" Đây chính là La La Tàm Ti, là nguyên liệu để chế tạo y phục, mặc lên người rất là dễ chịu, sau khi đưa ma lực vào thì có thể tăng hiệu quả của ngự phong thuật, tiểu quỷ, cái này rất là quý đó!"

Hai tỷ muội vừa nghe vậy là cuống quít nói cám ơn, liên tục có được hai món quà sinh nhật tốt như thế khiến cho các nàng rất là vui vẻ.

Đông Phương Lộ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ tên lưu manh này xem ra cũng 'chơi đẹp' lắm chứ, không khiến cho mình bị lâm vào cảnh khó coi.

Ba Khắc Lợi nói:" Nghe này, hai tiểu quỷ, nếu như hai đứa còn dám lén ra khỏi Thiên Huyền Đại Trận nữa thì ta sẽ thu hồi Ma Trượng lại!"

Tạp lạc nhi le lưỡi:" Không có đâu, Ba Khắc Lợi đại thúc, con hứa mà!"

Khắc lai nhi nói:" Chúng con sẽ ngoan ngoãn nghe lời mà!"

" Ay, chúng con phải quay về chỗ của mẫu thân rồi, Ba Lợi Khắc đại thúc, ca ca, tỷ tỷ, gặp lại!" Hai tỷ muội lại chạy mất.

Nhìn hai thân ảnh hoạt bát, Ba Khắc Lợi lắc đầu nói:" Đúng là hai tiểu quỷ mà, khiến cho người ta phải nhức cái đầu lâu!"

Lời tuy thế nhưng ai cũng nhận thấy được Ba Khắc Lợi vô cùng yêu thương hai nàng, nếu như lúc đầu hắn chỉ là muốn báo ân thì lúc này hắn đã hoàn toàn xem hai tỷ muội như là nhi nữ của mình vậy.

Ải nhân chính là chủng tộc chế tạo vũ khí tốt nhất, vũ khí do họ chế tạo ra là vô cùng tốt, mà khả năng đánh giá vũ khí cũng thế, vì vậy lúc này Ba Khắc Lợi chỉ cần nhìn sơ qua là biết được Ma Lực Chi Nguyên và La La Sa Y.

Cổ Diêu chợt động, lấy Khốn Long ra, đưa ra trước mặt:" Ba Khắc Lợi, có thể giám định nó dùm ta không?"

====================================

Khốn Long thật ra là vũ khí gì?

Mời bà con cô bác đón xem chương tiếp theo

Giám Định Khốn Long

====================================