Vợ Sau Của Lão Đàn Ông Giàu Có

Chương 19




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Khi mùa xuân đến, học sinh bắt đầu quay trở lại trường học, sinh viên năm nhất của trường đại học lớn cũng bắt đầu nhập học.

Mạnh Dương vẫn luôn muốn thi vào đại học Thánh Nhã, một trường đại học tư thục nổi tiếng cả trong nước và thậm chí cả thế giới, trường đại học này đã đào tạo ra rất nhiều nhân vật nổi tiếng.

Lý do Mạnh Dương muốn thi vào trường đại học này là vì trường sở hữu học viện điều hương tốt nhất cả nước, bởi vì từ nhỏ cậu đã học tập những kiến thức có liên quan đến điều hương, cho nên những kiến thức cơ bản cậu rất vững, đặc biệt là thực vật học, cho nên kiếp trước cậu cũng trúng tuyển vào học viện điều hương đại học Thánh Nhã, chỉ là sau khi nhập học, sự chênh lệch do thiên phú ngày càng rõ rệt.

Kiếp này, vì cứu Lạc Tu, Mạnh Dương bỏ lỡ kỳ thi tuyển sinh vào học viện điều hương đại học Thánh Nhã, vốn dĩ cậu không thể nhập học, nhưng do hằng năm công ty Lạc Tu đầu tư rất nhiều tiền vào học viện điều hương, học viên kinh tế và một số học viện khác, qua nhiều năm số tiền đầu tư liền trở nên khách quan, cho nên Lạc Tu yêu cầu học viên tổ chức thi tuyển cho riêng Mạnh Dương, học viên đương nhiên sẽ nể mặt đại kim chủ của họ.

Điểm số nhập học của Mạnh Dương rất cao, nhưng dù vậy, trong mắt một số người, cậu vẫn trở thành học viên được nhận vào học viện bằng cách đi cửa sau.

Ngày khai giảng đầu tiên, Mạnh Dương xuống xe ngay trước học viện điều hương, sau đó đi đến lớp học dành cho tân sinh viên, học viện điều hương đại học Thánh Nhã giống như một khu vườn cổ kính.

Tất cả các toà nhà và cách bài trí bên trong đều mang phong cách cổ điển.

Tất cả học sinh được chia lớp dựa theo thành tích, nhưng bởi vì là ngày nhập học đầu tiên nên buổi học đầu tiên tất cả sinh viên đều tập trung ở giảng đường.

Chỗ ngồi trong giảng đường được sắp xếp theo hình lồi, vị trí bàn đầu tiên ở giữa chính là chỗ ngồi của thủ khoa.


Thành tích thi tuyển của Mạnh Dương cao hơn Vu Quân Thần, nhưng cộng thêm điểm ở trường trung học thì tổng điểm của Vu Quân Thần cao hơn Mạnh Dương, vì vậy Vu Quân Thần ngồi ở giữa, Mạnh Dương đứng thứ hai, ngồi bàn đầu tiên ngoài cùng bên trái.

Mạnh Dương bước tới và ngồi xuống trong ánh nhìn của bạn học, những người quen biết nhau từ trước đều đang nhắn tin trò chuyện về cậu.

Mạnh Dương và Vu Quân Thần là anh em kế, và việc hai người họ lần lượt kết hôn và đính hôn với một đôi cha con đã trở thành câu chuyện phiếm lớn nhất trường.

Vu Quân Thần quay đầu nhìn Mạnh Dương, nghĩ cách nói chuyện với Mạnh Dương, hắn nhất định phải làm hoà với Mạnh Dương, và tìm cách khiến Mạnh Dương tin tưởng hắn như trước, chỉ có như vậy hắn mới có cơ hội biết được nội dung những cuốn sách tổ tiên Mạnh Dương để lại.

Cũng chỉ có học kỳ đầu tiên, tất cả tân sinh viên mới có cơ hội tham gia lớp học do giảng viên cấp chuyên gia giảng dạy hai lần một tháng, chờ sau khi học kỳ kết thúc, chỉ có sinh viên lớp một mới có cơ hội học lớp chuyên nghiệp này.

Vì vậy, trong buổi học đầu tiên, tất cả học viên đều hào hức, bởi vì hôm nay là lần đầu tiên họ tham gia lớp chuyên gia, vả lại hôm nay rất có thể một số bậc thầy cấp quốc gia, thậm chí là cấp thế giới đều sẽ tham dự.

Cơ hội như vậy, đối với hầu hết bọn họ đây có thể chỉ đến một hai trong đời.

Tiếng nhạc nhẹ nhàng nhắc nhở giờ học vang lên, tất cả học sinh đều đứng lên, một vài vị chuyên gia bước vào, ngồi xuống vị trí đằng sau bục giảng, mỗi bậc thầy dẫn theo hai học sinh, họ cũng ngồi sau lưng các thầy, sau khi tất cả các giáo viên mỗi lớp ngồi xuống, tân sinh viên mới ngồi xuống.

Hai bậc thầy ngồi ở giữa, một người vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt lạnh lùng, chỉ nhìn thôi đã khiến tân sinh viên cảm thấy sợ hãi, ông ấy chính là thầy của Vu Quân Thần, cũng là bậc thầy điều hương, hương liệu, hương đạo đẳng cấp thế giới Hứa Vọng Nhai.

Người còn lại có vẻ mặt phúc hậu, với nụ cười nhã nhặn trên môi, và cũng là bậc thầy điều hương đẳng cấp thế giới Lâm Tùng Đài.


Hai người này đều được quốc gia công nhân là đại biểu trong lĩnh vực điều hương, có địa vị rất cao trong giới điều hương.

Tuy nhiên, hai người không chỉ khác biệt về tính cách mà cả việc hai người họ không hợp nhau cũng là chuyện mà trong giới điều hương ai cũng biết.

Sau khi ngồi xuống, Hứa Vọng Nhai nhanh chóng lướt nhìn tất cả tân sinh viên, sau đó dán chặt ánh mắt vào mặt Mạnh Dương, cau mày nói: "Ai sắp xếp chỗ ngồi ở đây?"
Lớp trưởng lập tức đứng lên trả lời: "Việc sắp xếp chỗ ngồi vẫn như trước, đều sắp xếp theo thứ tự."
" Ta không hỏi những học sinh khác." Hứa Vọng Nhai cau mày nói: "Học sinh không tham gia thi tuyển, chỉ dựa vào đi cửa sau nhập học, tại sao không sắp xếp về phía sau?"
Lớp trưởng nhìn Mạnh Dương nói: "Mặc dù Mạnh Dương không thi tuyển như các sinh viên khác, nhưng học viên đã sắp xếp một kỳ thi riêng cho cậu ấy.

Tổng điểm của cậu ấy đứng thứ hai trong số tất cả tân sinh viên, cho nên mới...".

" Người phá vỡ quy tắc, cuối cũng sẽ không được khoan dung, đối đãi đặc biệt không tuân thủ nguyên tắc là sự bất công nhất đối với những người tuân thủ quy tắc." Hứa Vọng Nhai nghiêm mặt nói: "Ta không quan tâm cậu ta có thực sự làm bài kiểm tra hay không, cũng không quan tâm tổng điểm của cậu ta là bao nhiêu.

Đối với ta, tất cả đều không là gì, dời chỗ ngồi của cậu ta ra phía sau."
Lớp trưởng nhìn Mạnh Dương, nhất thời không biết phải làm sao.


Hứa Vọng Nhai vốn không tin rằng điểm thi của Mạnh Dương sẽ cao hơn Vu Quân Thần, bởi vì trước đó Mạnh Dương đã tham gia một cuộc thi điều hương với Vu Quân Thần.

Ban đầu, cuộc thi cấp độ này không thể mời được Hứa Vọng Nhai, nhưng Hứa Vọng Nhai tình cờ gặp lại một người bạn cũ, và được bạn cũ mời làm giám khảo tạm thời, cho nên tất cả những người tham gia đều rất hồi hộp và phấn kích.

Cuộc thi đấu lần đó, Mạnh Dương vào được bán kết, nhưng do quá hồi hộp, trong lúc thi hương triện (*), động tác thực hiện không tiêu chuẩn, mà tỷ lệ điều phối nguyên liệu cũng không tốt, bị Hứa Vọng Nha phê bình vô cùng tệ.

*Hương triện là thi như hình:

Sau khi thông tin điểm thi của Mạnh Dương cao hơn Vu Quân Thần được lan truyền, ngay cả những học sinh khác cũng không tin, huống chi Hứa Vọng Nhai và những sư huynh của Vu Quân Thần.

Và vì sự việc này, những sư huynh của Vu Quân Thần cảm thấy bất mãn, họ thường xuyên nói xấu Mạnh Dương trước mặt Hứa Vọng Nhai, Hứa Vọng Nhai càng thêm chán ghét Mạnh Dương.

Hứa Vọng Nhai yêu cầu lớp trường dời chỗ ngồi của mạnh Dương xuống cuối, nhưng lớp trưởng cảm thấy vô cùng khó xử, bởi vì cậu cũng chỉ là một lớp trưởng nho nhỏ, không dám đắc tội Hứa Vọng Nhai, càng không dám đắc tội Lạc Tu, thần tiên đánh nhau người trần gặp tai ương, cả hai người là người cậu không thể đắc tội.

Hứa Vọng Nhai nhìn lớp trưởng vẻ mặt khó xử đứng yên, chuẩn bị yêu cầu học sinh ngồi phía sau ông xử lý, Vu Quân Thần đứng lên nói: "Thưa thầy, hôm nay cứ như vậy, trường học đều đã sắp xếp, em nghĩ những bạn học khác sẽ không so đo, thời gian của thầy rất quý giá, những sinh viên khác cũng mong chờ ngày hôm nay đã lâu, không bằng những việc khác tạm thời gác lại."
Hứa Vọng Nha rất coi trọng Vu Quân thần, bởi vì Vu Quân Thần là người tài năng nhất trong số học sinh của ông, và cảm thấy hắn vừa tài năng lại chăm chỉ, so với những người trẻ tuổi xốc nổi giỏi hơn rất nhiều, lại biết phép tắc lễ nghi, ở phương diện điều hương và hương đạo cũng rất giống phong thái của ông khi còn trẻ.

Hứa Vọng Nhai định nói vì lời nói của Vu Quân Thần, hôm nay sẽ tạm thời không so đo việc này, để Mạnh Dương cảm kích Vu Quân Thần, nhưng người nhìn ra suy nghĩ của ông-Mạnh Dương đã đứng lên.

"Thầy Hứa" Mạnh Dương đầu tiên hơi cuối đầu chào, sau đó nhìn Hứa Vọng Nhai nói: "Thầy luôn cho rằng em không tuân thủ quy định tuyển sinh, vì vậy em không xứng đáng ngồi ở đây phải không?"
Vu Quân Thần lập tức quay đầu nhìn Mạnh Dương đưa mắt ra hiệu: "Mạnh Dương..."
"Cậu còn muốn phủ nhận? Hưa Võng Nha cau mày nói.


"Theo như em được biết, kể từ khi thành lập đại học Thánh Nhã đến nay, có ít nhất vài trăm sinh viên như em tham gia kỳ thi tuyển sinh riêng biệt, nói cách khác trong quy định của đại học Thánh Nhã, hình thức tuyển sinh này là hợp lệ, em vốn không hề là trường hợp đầu tiên, cũng không phải trường hợp ngoại lệ.

Thầy Hứa đã giảng dạy ở đại học Thánh Nhã hơn mười năm, trước em đã có rất nhiều người nhập học giống em, thầy cũng không phản đối nhưng chỉ phản đối một mình em, em có được phép nghĩ rằng chỉ cần người khiến thầy không vừa lòng, thì đối với thầy người đó chính là không tuân thủ quy định, nhưng điều khác chẳng là gì nữa hay không?"
Lông mày Hứa Vọng Nhai càng nhíu chặt, sắc mặt càng khó xem, bởi vì có rất ít người có thể khiến ông á khẩu không trả lời được, chứ đừng nói đến Mạnh Dương một đứa nhóc ông vốn không để trong mắt.

Lâm Tùng Đài đặt tách trà xuống, quay đầu nhìn Hứa Vọng Nhai cười nói: "Lời nói của cậu nhóc rất có lý, anh nói phương thức nhập học của cậu nhóc là không công bằng với những học sinh khác, như vậy anh chỉ phản đối cách nhập học của một mình em ấy, điều đó là không công bằng với em ấy.

Hay là anh ỷ vào địa vị và tuổi tác của mình đã có thể tự quyết định ai là người tuân thủ quy định?
Hứa Vọng Nhai liếc nhìn Lâm Tùng Đài, sau đó nhìn Mạnh Dương nói: "Cậu còn nhỏ tuổi mà đã ăn nói tâm cơ như vậy, nơi nơi giăng bẫy người khác, cậu cho rằng tôi là ai, còn có thể bị lời nói của cậu gài bẫy sao? Với phẩm chất và tâm địa như cậu, chắc chắn sau này tự chuốt lấy thất bại, hậu quả vô cùng thê thảm".

"Như vậy thầy cảm thấy trong lời nói của em cậu nào là vô lý hay không đúng sự thật? Em nguyện ý chờ đợi lời dạy bảo." Mạnh Dương không kiêu ngạo cũng không tự ti nói.

"Ta vốn không muốn chiếm dụng thời gian của những học sinh khác để so đo với cậu, nhưng chính cậu đã không cho mình đường lui, vậy ta sẽ nói rõ hơn." Hứa Vọng Nhai nhìn Mạnh Dương nói; "Nói cách nhập học của cậu không công bằng với những học sinh khác là vì thành tích của cậu là giả, giả đến mức không hợp lý, cậu ngồi ở vị trí hiện tại đã không cảm thấy lương tâm cắn rứt, lại còn dám mạnh miệng tranh luận với ta, thật sự cho rằng chỉ cần không ai vạch trần cậu, cậu có thể đường đường chính chính ngồi ở đây sao?"
"Thầy đã nhận định thành tích của em là gian lận, nên dù em có giải thích thế nào đi nữa thì trong lòng thầy cũng chỉ là ngụy biện.

Không bằng thầy hãy ra đề, trực tiếp làm một bài kiểm tra khác ở trước mặt tất cả sinh viên?"
"La Thanh hãy đem một số đề thi các em đã chuẩn bị đến đây." Sau khi Hứa Vọng Nhai quay đầu căn dặn sinh viên ở phía sau xong, lại nhìn Mạnh Dương nói: " Nếu cậu đã chủ động yêu cầu, vậy ta sẽ để cho cậu nhận rõ hiện thực.

Ta sẽ để cậu thi với Quân Thần, để cậu biết đâu là khoảng cách.".