Vô Sắc Cũng Khuynh Thành

Chương 57: Các người bọn họ đều thích làm như vậy , có nghĩ đến cảm thụ của nàng ?




Nàng vừa định hỏi xem có chuyện gì xảy ra thì Hác Hiểu Lôi đã túm nàng từ trên ghế ôm nàng xoay vòng vòng.

“Dư Xướng Trễ, ngươi đúng là miệng lưỡi linh thiêng nha, ngươi mới nói bọn họ sẽ bị báo ứng bây giờ bọn họ đã thực sự bị báo ứng rồi! Ha ha … “

Nàng bị Hác Hiểu Lôi vừa lôi, vừa kéo, vừa nhảy nhót la hét làm đầu óc choáng váng, liên tục cầu xin tha thứ: “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ngài trước có thể đem ta bỏ xuống rồi nói sau được không .. Cái gì báo ứng ? mà ai bị báo ứng vậy?”

“Đi một chút đi, vì ngươi đúng là linh thiêng có kim khẩu, hai tỷ muội ta cũng phải đi ra ngoài ăn một chút gì ngon ngon đi!” Hác Hiểu Lôi nhấc chân đá vào tắt máy tính của nàng, rồi lôi kéo nàng ra cửa.

Nàng khóc không ra nước mắt, giận mà không dám nói gì, trong lòng than vãn: tỷ tỷ, máy tính không phải của ngươi hèn chi ngươi không chút thương tiếc như vậy…

Vừa lên xe, Hác Hiểu Lôi hưng phấn nhấn ga lượn một vòng rất gấp khiến nàng chưa ngồi vững bị nghiêng ngã phải vội nhanh tay thắt dây an toàn vào.

GM, người phụ nữ này có biết bị điên không hả trời? Nàng cũng không phải là sợ chết lắm, nhưng nàng không muốn bị chết thành từng mảnh nhỏ đâu a!

Chạy xe đến nhà hàng, Hác Hiểu Lôi đặt một phòng riêng, kêu đầy bàn đồ ăn, hào hùng vạn trượng vỗ vai nàng nói: “Ăn! Hôm nay cho dù ngươi đem ta ăn đến phá sản , tỷ của ngươi vẫn đều cao hứng nha!”

Ăn? Nàng bây giờ làm sao còn có tâm trạng mà ăn uống chứ? Bị Hiểu Lôi nàng ta dọa sắp xỉu rồi nè.

Nàng nơm nớp lo sợ đẩy bát sò điệp ra, nhìn Hác Hiểu Lôi một cách dè dặt nói: “Tỷ tỷ, ngài có việc gì thì cứ nói ta đi đừng làm như vậy hù dọa người ta nha?”

Hác Hiểu Lôi đầu tiên là cầm đũa cười, sau chịu không nổi lại nắm bò trên bàn mà cười, vừa cười vừa nói: “Dư Xướng Trễ,tên tôn tử làm nhiều việc ác kia, không biết bởi vì sao mà gặp phải hắc đạo, công ty bị đập phá không nói, còn bị người ta dùng dao uy hiếp vào cổ, bắt phải đem hợp đồng cướp được của công ty ta trả lại cho ta,còn nếu không sẽ không tha cái mạng nhỏ của hắn! Kết quả là hắn ta tưởng ta làm, lập tức gọi điện thoại cho ta, nói muốn đem hợp đồng của ta trả lại cho ta, còn khóc lóc cầu xin ta cho hắn một con đường sống… Ngươi nói, tỷ của ngươi có thể mất hứng sao được chứ? Có thể không nhảy cỡng lên sao? Hợp đồng kia những là mấy trăm vạn lận đó!”

Nàng nghe xong nửa ngày mới có thể phản ứng lại, hỏi Hác Hiểu Lôi: “Ngươi nói người đó không lẽ là tổng tài của công ty đối thủ lần trước trộm sáng kiến của các ngươi?”

Hác Hiểu Lôi nghe nàng nói như vậy liền vỗ tay vào bàn một cái rầm, nhảy lên mà nói.

“Không phải cái tên tôn tử kia, thì còn ai vào đây nữa? Tỷ lúc này chẳng những vãn hồi mặt mũi, còn buôn bán có ời nữa chứ! Thực sự cảm tạ CCTV, MTV, còn nữa cảm tạ cả phần tử hắc đạo kia , bọn họ đúng là cha là mẹ của chúng ta nha…”

Nàng ngồi yên nhìn Hác Hiểu Lôi phát điên, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ, không biết tại sao nàng lại vẫn có cảm giác chuyện này có liên quan đến Hạ Lỗi?! Nàng nghĩ như thế sau lại thầm mắng chính mình có bệnh, sư phụ của nàng là người ôn nhu như vậy, làm sao có thể cùng bọn hắc đạo có quan hệ được chứ?

Ai, xem ra qua sự kiện lần này thì coi như công ty đối thủ của Hác Hiểu Lôi vận đen đi!

Cơm nước xong xuôi, Hác Hiểu Lôi lái xe chỡ nàng về nhà, còn dặn nàng mấy ngày tới cũng không cần tìm nàng ta, nàng ta khả năng rất bề bộn công việc. nàng chỉ biết dặn dò nàng ta chú ý nghỉ ngơi, đừng vì kiếm tiền mà đem thân mình làm chết!

Hác Hiểu Lôi nhìn nàng cười, trong ánh mắt lóe ra một tia khác thường sáng ngời, nàng ta nói: “Tỷ nhất định phải thành công để cái đám nam nhân dám khinh thường tỷ nhìn xem, phải cho bọn họ biết tỷ sở dĩ thành công, là dựa vào thực lực bản thân chứ không chỉ nhờ vào vận khí!”

Nàng cũng cười tham gia : “Tỷ tỷ, phát đạt , cũng đừng quên ta nha!”

Hác Hiểu Lôi đột nhiên rất nhanh nắm lấy tay của nàng, trong ánh mắt cơ hồ rất nghiêm trang nói: “Xướng Trễ, Hạ Lỗi là người có vẻ rất được, ngươi cũng đừng chọn đi chọn lại, sớm một chút kết hôn đi! Đồ cưới ngươi muốn gì ,đến lúc đó không cần ngươi phải lo lắng, tỷ sẽ thay ngươi lo hết! Khẳng định không để cho nhà chồng ngươi xem thường ngươi đâu!”

Nàng cười khổ lắc đầu, “Tỷ tỷ, ngươi đầu tiên đem chính mình gả ra ngoài trước đi, sau đó hãy lo lắng cho ta!”

Vào nhà mở máy tính lên, một bên nàng nhìn sơ qua trò chơi một lượt, một bên suy nghĩ xem sư phụ nàng hiện giờ anh đang làm cái gì…

Nàng lang thang một chút, mở danh sách bạn tốt ra xem thì thấy Lạc Thủy Thanh Hoằng và Mạch Thượng Sơ Huân dường như đều đã muốn logout, nàng vừa tính gọi bọn họ thì lại ngay lúc ấy phát hiện tên Luân Hồi Ngàn Năm sáng lên, liền lập tức gửi tin nhắn qua cho anh.

Cửa sổ chat riêng – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: sư phụ, anh về đến nhà rồi?

Cửa sổ chat riêng –Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: Ừ

hệ thống nêu lên – Luân Hồi Ngàn Năm mời nàng tham gia tổ đội, nhận hay không nhận?

Vào đội ngũ, Luân Hồi Ngàn Năm hỏi nàng, nghe nói anh không ở đây có mấy ngày, Lạc Thủy Thanh Hoằng ép buộc rất hăng hái?

Nàng xấu hổ: Sư phụ, anh là ý muốn nói, nàng ép buộc anh ta rất hăng hái chứ?

đội ngũ – Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: sư phụ, anh còn nhớ bạn của em là Hác Hiểu Lôi không?

đội ngũ lãnh tụ – Luân Hồi Ngàn Năm: đương nhiên là nhớ chứ! Mà có việc gì vậy?

đội ngũ – Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: nghe nói… lão bản của công ty đối thủ trôm ý tưởng của nàng gặp phải hắc đạo, cả công ty bị người ta phá …

đội ngũ lãnh tụ – Luân Hồi Ngàn Năm: nga, vậy bạn của em bây giờ chắc là cao hứng lắm?

đội ngũ – Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: ân,nàng ta vừa rồi còn kéo em ra ngoài ăn cơm!

đội ngũ lãnh tụ – Luân Hồi Ngàn NămVậy là tốt rồi!

đội ngũ – Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: ân… Đúng vậy.

Nàng dừng gõ chữ, ngón tay im lặng trên bàn phím, trong lòng âm thầm tự nói: chẳng lẽ… Thật sự không phải là anh làm?

Đang miên man suy nghĩ, màn hình vi tính chợt nhảy ra một hàng chữ, kiểm tra thì thấy là tin nhắn của Hạnh Phúc gửi đến.

bạn tốt – Lòe Lòe Hạnh Phúc nói với nàng: (thẹn thùng biểu tình) Xướng Trễ tỷ tỷ, ta ngày mai kết hôn, ngươi nhất định phải tới đó!