Vô Sắc Cũng Khuynh Thành

Chương 16: Không thương sẽ không thương?




Nói về chuyện đạo hào quân, thật sự có ai đó đã đem Chiến Vô Cực đạo bào hoàn toàn là sự thật, thế cho nên trong thời gian ngắn, hắn đều không thể nào xoay người.

Đầu tiên là đem Chiến Vô Cực toàn bộ trang bị của hắn tiêu hủy , sau đó đem ba con ngựa của hắn phóng sinh , cuối cùng đem quốc khố cướp sạch không còn, lại đem bang phái "Chinh Chiến Thiên Hạ" giải tán.

Điều khó hiểu là, tài khoản mật mã của Chiến Vô Cực cộng thêm bảo mật mật mã , ngoài nàng ra ở ngoài không có người thứ hai biết, ngay cả Mâu Nếu Thu Thủy cũng không thể vào tài khoản của Chiến Thiên Hạ , cho nên hung thủ là ai? Không cần nói cũng biết mọi người nghi cho ai đi?

Kỳ thật, Chiến Vô Cực lúc trước đã từng đem mật mã tài khoản nói cho nàng biết, hoàn toàn vì lúc ấy hắn có việc nhà muốn nhờ nàng giúp hắn làm nhiệm vụ.

Chiến Vô Cực lúc cưới lão ba mới chã lẽ vẫn ngu ngốc không đổi mật mã tài khoản của hắn sao?

Nhưng quảng đại quần chúng không cho rằng như vậy, một mực khẳng định chỉ có nữ nhân bị ruồng bỏ mới có thể làm ra chuyện tuyệt tình như vậy. Mà nữ nhân bị ruồng bỏ đó chả lẽ không phải là nàng saomà bản thân nàng nghĩ có khi người cố tình làm ra chuyện này là Mâu Nếu Thu Thủy.

Hạnh Phúc nói, sau khi Chiến Vô Cực bị cướp tài khoản, Mâu Nếu Thu Thủy liền ngày ngày ở môn phái, chửi rửa nàng, mắng nàng là thối tha không biết xấu hổ , vừa là nhân yêu lại vừa là đạo tặc.

Nàng thật không sao cả, dù sao nàng cũng bị Mâu Nếu Thu Thủy nàng ta căm ghét rồi, nàng ta có nói gì đi nữa nàng cũng không quan tâm.

Nàng chỉ hỏi Hạnh Phúc: “ngươi cũng cho rằng là tỷ trộm tài khỏa của Chiến Vô Cực ?”

Hạnh Phúc nói:” đương nhiên không, nếu tỷ muốn trả thù thì ngay từ lúc hắn kết hôn đã làm rồi , đâu cần chờ đến bây giờ làm gì?

Mâu Nếu Thu Thủy, sao nàng ta có thể không hiểu chuyện như thế? Ngay cả một tiểu cô nương mười bảy mười tám tuổi cũng có đủ thông minh để phân tích chuyện này, nàng ta còn có thể nói mình không phải đần độn sao?

Nàng không cảm thấy thoải với chuyện đã xảy ra, đơn giản liền nghĩ đến Quỷ Quái Hào, mang theo hai thanh tiểu chủy thủ đi bộ chung quanh, nhìn xem có người đến chặt gỗ, sẽ xin làm làm mã lương, lấy tiền trả nợ.

Đi ngang qua suối nước khoáng muối thôn, nàng bỗng thấy Chiến Vô Cực!

Hắn đang đứng ở chỗ lúc trước nàng và hắn đã từng gặp nhau quen biết ngẩn người, trên người không còn trang bị gì đáng giá, chỉ mặc một bộ buộc định trang phục của người chơi mới. Xa xa nhìn lại, hoàn toàn mất đi vẽ anh dũng uy vũ ngày xưa, nhìn tựa như một người nông dân.

Nàng trong lòng vô cảm, liền bước lướt qua không ngoái lại.

Cửa sổ chat riêng-Chiến Vô Cực nói với nàng: Xướng Trễ...

Nàng nhất thời run run, không để ý đến hắn, tăng tốc thần thạch lướt đi. Khi nàng đến Giang Nam đào lý hoa lâm, bèn mở túi lấy búa, cuồng khảm NPC dụ dỗ gia ngô đồng thụ.

Bên trong Đào lý hoa lâm, có một tòa nhà lớn, bên trong có mấy con hồ ly tinh.

Nhân viên thiết kế trò chơi đã đầu tư vào đây không ít tâm tư công sức.

Trong đình viện, từ lớn gồm có ngói xanh chu diêm, hồng trụ bạch tường, cổng vòm hồ nước, đến nhỏ gồm phòng trong bình phong, trên tường bức họa, trên bàn bát trà, đều được làm rất thực tinh xảo, làm cho người ta như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

Bất quá so ra thì hơi kém Yến Khâu Ngự Đình Uyển, ngự đình uyển được làm từ thời cổ đại hoàng đế , hậu cung giống nhau, hại nàng mỗi lần đến nơi đó đều bị lạc đường.

Ngạch... Xả xa.

Nàng vừa chặt vài cây, liền thấy nông dân Chiến Vô Cực lại xuất hiện, nàng trong lòng không khỏi mắng thầm hắn.

Chiến Vô Cực: Xướng Trễ chớ đi, ngươi có thể cho ta nói vài câu.

Phi Đêm: ngươi làm sao mà biết ta ở chỗ này?

Chiến Vô Cực: ta biết ngươi thích chặt cây ở đây nên khi nhìn thấy ngươi ở Giang Nam, liền nghĩ tới có khả năng ngươi đến chỗ này.

... Hắn thật nhớ sở thích của nàng rõ ràng? !