Vợ Ơi! Động Phòng Nào!

Chương 34




Hắn nũng nịu ôm cô từ phía sau, gương mặt thoáng chút trẻ con.

- Nhẫn của em đâu?

Hắn dụi đầu vào cổ cô, cọ qua cọ lại. Ôn tồn hỏi.

Cô giật nảy mình, cả cơ thể đau nhức khó tả, đêm qua cô cùng hắn...rất nồng nhiệt.

- Cái đó đắt tiền lắm, nên em cất trong hộp tủ rồi.

Hắn ngẩng đầu lên, nhẫn hắn tặng mà cô dám không đeo.

- Tại sao chứ? Em sợ điều gì sao? Hay là...

Cô đột ngột xoay người lại, ngón tay khẽ chạm miệng hắn, cô biết hắn đang nghĩ gì, nhưng tất cả đều không phải.

- Em yêu anh! Tại em sợ...

Cô ngập ngừng một chút, gương mặt quay sang chỗ khác khẽ né tránh hắn, hắn tức giận xoay mặt cô lại một cách nhẹ nhàng.

- Em sợ cái gì chứ?

Cô hơi ngập ngừng ở phía môi, ánh mắt hơi lo lắng.

- Em sợ mình đeo nhẫn đắt tiền quá, sẽ bị ăn cướp chặt tay mất!

Cô nghĩ thôi đã thấy sợ rồi, nếu mất tay thì sẽ không làm được việc gì hết, đó là một việc kinh khủng.

Hắn nghe xong phá lên cười.

Cái cô ngốc này...lúc nào cũng lo xa!

- Em lo cái gì! Có anh đây! Anh vẫn luôn bên em, bảo vệ và chở che cho em, dù có phải đối đầu với cả thế giới...Anh cũng sẽ bảo vệ em.

Trái tim bé nhỏ không ngừng đập mạnh, cô hạnh phúc ôm chầm lấy hắn, hương thơm trên cơ thể hắn khiến cô vô cùng dễ chịu...

Em yêu anh...

Anh cũng yêu em...

Cái này có được gọi là tình yêu bất diệt?

...

-----

1 tuần sau.

Vẫn là hội bà tám trong công ti, vẫn là buổi ăn trưa tập thể, mới ngày nào cô còn ghét hắn muốn chết, giờ lại điên cuồng yêu hắn say đắm. Đúng là buồn cười mà!

- Yên Yên cậu nghe gì chưa?

- Sao?

Cô cho miếng thịt bò vào miệng, nhai ngấu nghiến rồi nói.

Cô gái kia hớn hở khoe.

- Tổng giám đốc mình sắp làm đám cưới rồi đó!

- Vậy hả?

Cô chỉ cười mỉm, rồi tiếp tục ăn.

- Vậy mà lúc trước cậu bảo với bọn mình là anh ấy là thụ, tớ biết ngay mà tướng đó sao làm thụ được!

Cô đột nhiên nhớ lại chuyện đó, hôm đó hắn gọi cô lên rồi đối xử với cô một cách dịu dàng, khiến tim cô rất bối rối.

- Chắc tớ nhìn lầm...Xin lỗi cậu!

- Không biết phu nhân sẽ trông thế nào? Không biết có xinh đẹp không?

Cô gái kia quay sang nói chuyện với những người còn lại. Cô chỉ khẽ liếc rồi ôm miệng cười.

Người đó đang ngồi bên cạnh các cậu nè! Ahihi!

...

Cả khán trường bỗng dưng xì xào lên, màn hình chiếu đột ngột kéo xuống, trên màn hình là vị Tổng Giám Đốc cao cao tại thượng đầy lạnh lùng, tài giỏi - Trần Phong.

Giọng nói trầm ấm cất lên trước sự ngỡ ngàng của rất nhiều người, các nữ nhân viên không ngừng hét lên vì vẻ đẹp trai của hắn.

- Yên Yên, em có đang thấy anh không?

Cô đang húp canh bỗng dưng nghe thấy liền bị sặc. "khụ Khụ "

Tên này toàn lựa giờ thiêng!

Các cô gái quay lại nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt vô cùng kinh ngạc.

Hắn ngấn ngá một hồi rồi tiếp tục nói, giọng nói vô cùng chân thật.

- Yên Yên, anh yêu em. Lúc trước anh có gạt em nhưng đó là vì quá yêu em, anh đã yêu em từ 10 năm trước rồi, đã từ rất lâu rồi, nụ cười đó, ánh mắt đó, và cả...thân hình đó của em đều khiến anh mê đắm từ lần đầu gặp. Anh yêu em, Yên Yên.

Cả khán trường bỗng ồ lên, không ngừng la hét cổ động cho vị Tổng Giám Đốc đẹp trai, một màn cầu hôn vô cùng dễ thương.

Tấm màn hình kéo lên, hắn xuất hiện vô cùng lịch lãm, hắn đã đứng chờ trong đó từ lâu rồi, bộ vest đầy lịch lãm, khuôn mặt lãnh đạm, trên tay là một bó hoa hồng vô cùng lớn, tươi sắc với tổng cộng 20 bông mang ý nghĩa "anh yêu em bằng cả trái tim". Đôi chân dài tiến thẳng đến chỗ Yên Yên một cách nhanh chóng.

Cô bất ngờ đứng dậy, các nữ nhân viên khác né đường cho hắn, cùng nhau ngắm nhìn màn cầu hôn đầy lãng mạn. Hắn chơi lớn quá rồi!

Hắn khuỵu chân xuống, ánh mắt ôn nhu nhìn cô, bàn tay móc ra một chiếc nhẫn kim cương, lần này lại một chiếc nhẫn khác, viên kim cương to hơn, sáng lấp lánh hơn gấp mấy lần chiếc nhẫn kia.

Trái tim cô hồi hộp, đầu óc thì cứ quay cuồng, đôi môi hơi run run, cô rất run...cô không biết mình nên làm gì? Mọi người thì đang nhìn...

- Yên Yên, anh nguyện vì em suốt đời làm thê nô!

Ồ!

Tiếng ồ to cực to, vị giám đốc cao cao tại thượng vì một cô gái mà suốt đời làm thê nô.

Cô bất ngờ che miệng lại, ánh mắt hắn vô cùng nghiêm túc, cả khán phòng cứ không ngừng la hét lên, sung sướng mà cổ vũ vị giám đốc.

- Em có đồng ý làm vợ anh không? Làm mẹ của các con anh, quản lí tiền của anh và cả thân thể của anh nữa! Anh sẽ yêu em, sẽ yêu cho đến khi nào anh không còn trên cõi đời này thì thôi! Anh muốn cùng em bên nhau, đi du lịch vòng quanh thế giới khi chúng ta già, khi đó sức lực đã cạn kiệt nhưng tình yêu của chúng ta mãi mãi sục sôi, vẫn mãi nóng bỏng như tuổi trẻ, em có đồng ý không?...Ý em sao?

Đầu óc cô chưa kịp định hình vì những lời nói vừa rồi, trái tim đập nhanh không theo trình tự, cô có cảm giác mình vừa được ở trên bồng lai tiên cảnh vậy...

Cô hơi run rẩy, nước mắt tràn ra, cô...hạnh phúc quá!

- Em... đồng ý!

Yên Yên hạnh phúc gật đầu, ánh mắt sung sướng nhìn hắn. Hắn bật dậy, đôi tay choàng qua đầu cô, nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn vô cùng ngọt ngào.

Tất cả nhân viên trong công ty đồng loạt vỗ tay chúc mừng cặp tình nhân, chúc mừng vị giám đốc của họ cuối cùng cũng tìm được một nửa của cuộc đời mình.

Cặp đôi trai tài gái sắc...!

---- hết chap 34 ----

Ấn sao vàng đi và đừng quên follow tớ nhé! Please!