Dư Thiên Thanh mặt lạnh nói: "Vân Yến, cô đừng có gây sự, tôi đã báo cáo qua với tổng giám đốc Lâm rồi, người của Trang sức đá quý Tư Huyền không coi ai ra gì.
Chúng ta hợp tác với bọn họ sau này chắc chắn là sẽ chịu thua thiệt, cô đừng vì chút chuyện nhỏ này mà được đà lấn tới!"
Vân Yến cười lạnh: "Tôi được đà lấn tới, Dư Thiên Thanh, cô còn mặt mũi nói những lời này sao? Trang sức đá quý Tư Huyền tuy chỉ là một văn phòng nhỏ, thế nhưng, danh tiếng bên trong lớn biết bao, cô biết không? Cô bây giờ dùng những lời hoang đường này lừa gạt ai đây? Tôi không tin, người của tất cả Trang sức đá quý Tư Huyền đều là không coi ai ra gì! Nếu như thực sự là như vậy, Trang sức đá quý Tư Huyền làm sao có thể có danh tiếng lớn như hiện tại chứ, tự bản thân cô không có năng lực cũng đừng nên trách người khác!"
Dư Thiên Thanh bị Vân Yến chỉ vào mặt mũi chửi, tuy rằng hai người bọn họ không hợp nhau không phải ngày một ngày hai, thế nhưng hành vi quá đáng như vậy vẫn là lần đầu tiên.
Cô ta bị chọc tức mặt sầm lại nói: "Vân Yến, cô đừng có quá đáng, cô đừng cho rằng tôi sợ cô!" Vân Yến lạnh lùng hừ một tiếng, không nhường nhịn: "Tôi như này là quá đáng sao? Vậy còn quá đáng hơn nữa, cô có thể vẫn chưa nhìn thấy, còn cô có sợ tôi hay không, tôi cũng không biết.
Thế nhưng tôi chắc chắn là không sợ cô, cô tưởng rằng cô là ai chứ! Còn muốn cướp tên tuổi của Cẩm Sương, cũng không nhìn lại bản thân là cái thứ gì!" "Cô...cô..." Dư Thiên Thanh tức giận chỉ vào Vân Yến nhưng lại không dám tiếp tục nói chủ đề này.
Dã tâm của cô ta muốn thay thế Bạch Cẩm Sương, ai cũng có thể nhìn ra thế nhưng cô ta lại không dám nói, nếu như để cho Mặc Tu Nhận biết được, chắc chắn không để cô ta yên thân.
Đặc biệt là ngày hôm nay cô ta vẫn còn như nhìn thấy Bạch Cẩm Sương, càng chột dạ hơn, trong lúc nhất thời không nói ra được câu nào.
Những người khác trong phòng thiết kế, cũng không dám tiến lên khuyên nhủ, dù sao hai người này đều ở phòng thiết kế, đều rất có tư cách và sự từng trải, đều là nhân viên sáng tạo chính của phòng thiết kế, không thể đắc tội được.
Vì thế, bọn họ cũng chỉ có thể đứng ngoài xem trò vui thôi.
Lúc này, cửa phòng làm việc của tổng giám đốc bỗng nhiên mở ra, Lâm Thanh Tuấn sắc mặt khó chịu nhìn Vân Yến Và Dư Thiên Thanh nói: "Các người cãi nhau cái gì, còn chú ý ảnh hưởng không hả? Đi vào đây cho tôi."
Anh ta chẳng qua là đang bận gọi điện thoại, hai người này lại cãi nhau, cũng không sợ làm trò cười sao!
Dư Thiên Thanh và Vân Yến trừng mắt nhau, hùng hổ quay người bước vào văn phòng của Lâm Thanh Tuấn.
Lâm Thanh Tuấn thở dài, không nhịn được đưa tay lên xoa lông mày, đây là chuyện gì chứ!
Bước vào văn phòng, Vân Yến lên án mạnh mẽ Dư Thiên Thanh không thảo luận thành công chuyện hợp tác một hồi.
Dư Thiên Thanh cũng cố hết sức giải thích cho mình, bôi đen phòng làm việc Trang sức đá quý Tư Huyền, nói đối phương không phải là đối tác làm ăn uy tín.
Lâm Thanh Tuấn cau mày, nói thật hai người này đều mang cảm xúc cá nhân quá nặng nề.
Anh ta suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Dư Thiên Thanh, ý của cô là, không tiếp tục hợp tác với Trang sức đá quý Tư Huyền nữa?"
Dư Thiên Thanh gật đầu: "Loại bạn hợp tác thái độ này, không hợp tác cũng được, nếu như không phải tôi vừa chuẩn bị đưa ra phương án hợp tác, nói thật bây giờ xảy ra vấn đề như vậy, tôi cũng không muốn giải thích!"
Lâm Thanh Tuấn trầm lặng hai giây, lại nhìn Vân Yến: "Vân Yến, nói ra ý nghĩ của cô xem!"
Vân Yến hít một hơi thật sâu: "Tôi cảm thấy Trang sức đá quý Tư Huyền có danh tiếng như ngày hôm nay chắc chắn không thể vì một câu nói của Dư Thiên Thanh mà không hợp tác.
Nếu như lần ngày người nói chuyện hợp tác với Dư Thiên Thanh thái độ có vấn đề, vậy thì chính là năng lực của Dư Thiên Thanh cũng có vấn đề.
Tôi mặc kệ Dư Thiên Thanh thấy thế nào, nói tóm lại tôi phải thử một lần, nếu không bảo tôi cứ như vậy mà từ bỏ hợp tác với Trang sức đá quý Tư Huyền là chuyện không thể nào!"
Phải biết rằng, những nhà thiết kế của bọn họ hợp tác với Trang sức đá quý Tư Huyền, thu lợi rất lớn, bởi vì bản thảo thiết kế của Trang sức đá quý Tư Huyền, đều nhận được sự chỉ dẫn của công ty, bọn họ có thể từ trong đó nọc được không ít thứ.
Cho nên vì lẽ đó, Vân Yến mới không muốn từ bỏ cơ hội này.
Thế nhưng, Dư Thiên Thanh cũng không biết bởi vì sao lúc bắt đầu thái độ còn rất tích cực, bây giờ bỗng nhiên lùi lại.
Vân Yến từ trước đến nay đều không cùng hướng với cô ta, huống hồ, cô ta kiên trì hợp tác, làm sao có thể bởi vì thái độ của Dư Thiên Thanh mà rút lui.
Còn có một điểm nữa, mấy lời Dư Thiên Thanh nói, nếu không tự mình nghiệm chứng một lần, cô hoàn toàn không thể tin được.
Lâm Thanh Tuấn nghe hai người này, bên nào cũng cho là mình đúng.
Anh nhìn Vân Yến: "Ý của cô, Dư Thiên Thanh đàm phản hợp tác không thành, cô nghĩ cô đàm phán sẽ thành công?"
Vân Yến kiên trì, nhìn Dư Thiên Thanh một cái: "Tôi chính là ý này!"
Dư Thiên Thanh sắc mặt khó chịu: "Cô không thể đi!" Nếu để cho Vân Yến nhìn thấy Bạch Cẩm Sương, vậy thì cô trăm phương ngàn kế phá hoại chuyện hợp tác lần này, không phải sẽ là phí công sao?
Vân Yến nghe nói như thế, nhìn Dư Thiên Thanh với vẻ châm chọc: "Cô không đi, còn không muốn cho người khác đi, Dư Thiên Thanh, trong chuyện này...sẽ không có vấn đề ẩn nấp gì chứ?"
Dư Thiên Thanh mặt bỗng biến sắc, chuyện làm ăn cực kỳ cứng nhắc: "Cô...cô ăn nói linh tinh cái gì vậy, làm sao có khả năng có vấn đề gì ẩn giấu, cũng chỉ là một lần hợp tác mà thôi.
Ngược lại là cô, tại sao lại cứ phải đòi hợp tác với Trang sức đá quý Tư Huyền, để cho người khác không thể không hoài nghi.
Có phải cô lén lút với người của Trang sức đá quý Tư Huyền không, đạt được cái thỏa thuận gì không thể cho ai biết được!"
Lâm Thanh Tuấn thấy hai người này đang cãi nhau trước mặt mình, anh ta có chút đau đầu: "Dừng lại!"
Anh có chút tức giận nhìn hai người này: "Hai người đều đừng nói nữa, cãi nhau nhiều như vậy có ý nghĩa gì không? Chuyện này, hai người không cần nói nữa, tôi hỏi ý của tổng giám đốc Triệu, xem anh ấy nói như thế nào!"
Lâm Thanh Tuấn gọi điện thoại nói chuyện này cho Triệu Khiêm.
Triệu Khiêm nghĩ tới chuyện này là công ty tháng trước đưa ra, lúc đó Mặc Tu Nhân ở đó, là anh ấy đồng ý, vậy thì nói rõ, Mặc Tu Nhân xem trọng chuyện hợp tác này, hiện tại đều biến thành như vậy...Triệu Khiêm nghĩ một lúc, hỏi Triệu Văn Vương, Mặc Tu Nhân rốt cuộc là thái độ gì.
Rất nhanh Triệu Khiêm bên kia đưa ra ý kiến.
Nếu như Dư Thiên Thanh nói chuyện hợp tác thất bại, vậy thì để Vân Yến đi thử xem, nếu như thực sự là vấn đề của phòng làm việc Trang sức đá quý Tư Huyền, vậy thì sau này không hợp tác cũng được!
Vân Yến nghe nói như thế, giống như một con gà trống chọi thắng vậy.
Cô khiêu khích liếc mắt nhìn Dư Thiên Thanh, quay người rời đi.
Sắc mặt Dư Thiên Thanh khó chịu đến cực độ, tay cô ta nắm chặt, nghĩ thầm, bất kể thế nào đều phải ngăn cản Vân Yến đi gặp Bạch Cẩm Sương!
Cũng trong lúc đó, tập đoàn Tần Thị.
Triệu Văn Vương nói với Mặc Tu Nhân: "Tổng giám đốc Mặc, đây là kế hoạch sắp xếp lịch trình ngày mai của anh!" Mặc Tu Nhân liếc mắt nhìn, hơi nhíu mày: "Giám khảo cuộc thi trang sức Thế Kỷ?"
Triệu Văn Vương gật gật đầu: "Đây là thời gian trước, đã đồng ý rồi!"
Mặc Tu Nhân ngớ người, lúc đó, lúc anh nhận được lời mời này, nghĩ đến năm đó Bạch Cẩm Sương cũng tham gia cuộc thi này, lúc đó cũng không nghĩ nhiều liền đồng ý.
Triệu Văn Vương nhìn thấy vẻ mặt do dự của Mặc Tu Nhân, mở miệng hỏi: "Tổng giám đốc Mục, anh không muốn đi sao?"
Thực ra, cuộc thi trang sức Thế kỷ vốn là Trang sức đá quý Hoàng Thụy tài trợ tổ chức, mỗi năm Trang sức đá quý Hoàng Thụy đều sẽ phải đại diện đi.
Cuộc thi mỗi năm đều sẽ mời Mặc Tu Nhân, chỉ có điều, mấy năm nay Mặc Tu Nhân đều không đi, năm nay bỗng nhiên đồng ý, kết quả, cách đây một ngày nói không muốn đi rồi...!
Mặc Tu Nhân nhìn Triệu Văn Vương: "Anh có cảm thấy là bọn họ bây giờ đổi người không tiện?"
Triệu Văn Vương cười gượng: "Đây không phải là vấn đề đổi người, có những danh sách sớm đã công bố ra ngoài rồi, ảnh hưởng không tốt!"
Mặc Tu Nhân con mắt ủ rũ, trầm mặc một chút: "Vậy thì đi xem xem!".