**********
Vân Thành Nam cười khẽ: “Sao có thể không biết cơ chứ, anh chỉ thật sự tò mò, anh chưa từng nhìn thấy em viết lách bao giờ cả!”
Tề Bạch Mai bĩu môi, có chút ngượng ngùng: “Sau khi biết anh, cơ bản là ban ngày em cũng sẽ đi nơi này nơi kia, cho nên mỗi ngày chỉ có thể viết vào buổi tối.
Hơn nữa, em viết là do hứng thú, cũng không phải vì tiền, không quan tâm có chăm chỉ hay không, chỉ là em thấy có lỗi khi độc giả thúc giục mà thôi!”
Vân Thành Nam đưa tay nhéo má cô một cái: “Em còn có độc giả à, xem ra, nhà anh thế mà lại nuôi được một tài năng ngầm cơ đấy!”
Tề Bạch mai đỏ mặt: “Đương nhiên là có độc giả rồi, do em viết...!do em viết...!cũng tính là tạm được đi!”
Thật ra, Tề Bạch Mai viết hay vô cùng, bút danh của cô là Tề Bạch Thi Văn.
Mặc dù thường xuyên không đều đặn ra chương mới, nhưng mà, trong số mấy cuốn sách cô viết ra đã có ba cuốn được chuyển thể thành phim truyền hình, còn bản quyền điện ảnh và truyền hình của hai cuốn cũng được bán rồi.
Trong giới viết văn thì cô ấy cũng xem như có chút danh tiếng.
Nhưng mà, bây giờ Vân Thành Nam nhắc tới, cô ấy vẫn có chút ngượng ngùng.
Vân Thành Nam thấy bộ dạng e thẹn của cô ấy, không nhịn được cười nói: “Bút danh của em là gì cơ?”
Tề Bạch Mai yên lặng, buồn bực nói:
“Tề Bạch Thi Văn!”
Vân Thành Nam sửng sốt một chút, ngay sau đó cười ra tiếng: “Em thích thi văn bao nhiêu chứ?”
Tề Bạch Mai thẹn quá hoá giận:
“Đây là bút danh, hơn nữa, hai chữ đầu tiên đồng âm với tên của em thôi mà!”
Vân Thành Nam sáng tỏ: “Hoá ra là ý này, xem ra, sau này anh phải tìm hiểu thật kỹ!”
Tề Bạch Mai đỏ mặt: “Anh tìm hiểu cái gì?”
Vân Thành Nam cười khẽ cầm điện thoại tìm tòi: “Đương nhiên là tìm hiểu công việc của em, anh phải làm một người bạn trai đạt tiêu chuẩn!”
Tề Bạch Mai lại càng đỏ mặt hơn: “Anh đừng có nói bậy bạ!”
Vân Thành Nam đã tìm được bút danh của Tề Bạch Mai, anh nhìn thấy giới thiệu vắn tắt trên bách khoa toàn thư Baidu, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Vân Thành Nam lướt một cái, mới phát hiện, mấy cuốn sách của Tề Bạch Mai đã chuyển thể thành phim truyền hình, còn có phiên bản được dịch ra tiếng nước ngoài.
Anh giật mình nhìn về phía Tề Bạch Mai: "Bạch Mai, trước đây anh không nhìn ra, hoá ra em lại nổi tiếng như thế!”
Tề Bạch Mai có chút ngượng ngùng: “Thường là vậy, bạn bè xung quanh em, vốn dĩ cũng không có mấy người biết chuyện này!”
Vân Thành Nam có hơi giật mình: “Tại sao? Em chưa bao giờ nói với người khác hả?”
Tề Bạch Mai gật đầu: “Ừm, trừ người nhà em ra, chỉ có anh biết mà thôi!”
Vân Thành Nam không hiểu: “Tại sao không muốn nói cho người khác biết?”
Vân Thành Nam cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa vui mừng và còn tự hào, bạn gái của anh ưu tú như vậy, dường như anh lại càng yêu cô hơn.
Chỉ có điều, Tề Bạch Mai nghe vậy, biểu cảm rõ ràng hơi chùng xuống: “Bố mẹ em nói, công việc này của em không phải việc chính, nói ra thì mất mặt.
Nào có con gái nhà quyền quý nào giống như em, viết những thứ không ra gì cả!”
Vân Thành Nam hơi cau mày: “Chuyện này thì liên quan gì đến con gái nhà quyền quý hay không, tiểu thuyết của em được chuyển thể thành phim truyền hình, em chưa từng nói với bọn họ sao?”
Tề Bạch Mai yên lặng lắc đầu: “Không có, bởi vì về chuyện này, ý kiến của em và gia đình không hợp nhau.
Hơn nữa, anh của em dọn ra ngoài ở một mình, em cũng dọn ra ngoài ở luôn.
Trước lúc đó, bản quyền tiểu thuyết của em vẫn chưa bán.
Sau khi em dọn ra ngoài, bản quyền tiểu thuyết mới lần lượt được bán! Nhưng mà, người nhà em không thích em viết cái này, cho nên em vẫn luôn giấu giếm, không dám nói với họ rằng em vẫn tiếp tục viết!”
Vân Thành Nam nhất thời rõ ràng, anh có chút đau lòng xoa đầu Tề Bạch Mai: “Không sao cả, sau này anh sẽ ủng hộ em hết mình!”
Tề Bạch Mai cảm động ôm anh, rầu rĩ nói: “Vân Thành Nam, anh đối xử với em thật tốt!”
Vân Thành Nam cười khẽ: “Ngốc quá đi ấmt, ai bảo em là bạn gái của anh chứ, cho nên chúng ta có nên đi xem phim nữa không?”
Tề Bạch Mai yên lặng một chút: “Không muốn đi thì thế nào?”
Vân Thành Nam nhìn cô: “Vậy thì chúng ta làm nốt chuyện lúc trước đi!”
Tề Bạch Mai ngây ngẩn: “Chuyện lúc trước nào?”
Vân Thành Nam cong môi, ý vị sâu xa nói: “Chính là chuyện trước khi Mặc Tu Nhân và Bạch Cẩm Sương đến đó!”
Tề Bạch Mai nhìn chằm chằm Vân Thành Nam nói, đột nhiên kịp phản ứng lại, cô lập tức đỏ mặt: “Em muốn đi xem phim!”
Vân Thành Nam làm bộ mất mát: “Hoá ra Bạch Mai không muốn làm loại chuyện đó với anh à!”
Gương mặt nhỏ nhắn của Tề Bạch Mai ửng đỏ: “Vân Thành Nam, không phải chỉ là hôn môi thôi sao, sao anh lại nói như thể..."
Vân Thành Nam khẽ cười nhướng mày: “Như cái gì?”
Tề Bạch Mai thẹn quá hoá giận: “Em muốn đi xem phim!” Đáy mắt Vân Thành Nam đều là ý cười, anh ta kéo tay Tề Bạch Mai:
“Được, chúng ta cùng đi xem phim!”
Cũng trong lúc đó, Trình Ngọc Viện đang ngồi trong phòng khách của nhà họ Vân.
Không lâu lắm, Trần Ngọc Mai từ trên tầng đi xuống.
Bà ta cười nói: “Ngọc Viện tới rồi đó à, dì mới vừa đắp mặt nạ, còn đang rửa mặt, chắc con phải đợi lâu rồi!”
Trình Ngọc Viện lập tức cười đứng lên: “Dì, đâu có đâu ạ! Con cũng mới tới không lâu!”
Trần Ngọc Mai ngồi xuống bên cạnh cô ta: “Hôm nay sao con lại có thời gian đến tìm dì thế này?”
Trình Ngọc Viện nghe vậy, muốn nói lại thôi.
Trần Ngọc Mai nhíu mày: “Sao vậy? Ngọc Viện có lời gì, không thể nói với dì sao?”
Trình Ngọc Viện nhìn Trần Ngọc Mai, thấp giọng nói: “Không phải không thể, chẳng qua là..."
Trần Ngọc Mai nhìn cô ta: “Chẳng qua là cái gì?”
Trình Ngọc Viện có chút buồn bực không vui: “Chẳng qua là chuyện liên quan đến anh Thành Nam, con không dám nói bậy bạ.
Dì ơi, con có thể hỏi dì một chuyện không?”
Đồng tử của Trần Ngọc Mai co lại: “Chuyện gì? Con cứ hỏi thẳng đi!”
Trình Ngọc Viện còn chưa lên tiếng, hốc mắt lập tức đỏ lên: “Dì ơi, anh Thành Nam có bạn gái rồi, có đúng không?"
Gương mặt Trần Ngọc Mai trong nháy mắt lạnh xuống, bà ta kìm nén không nổi giận: “Ngọc Viện, con nghe chuyện này từ nơi nào? Có phải con hiểu lầm hay không, dì chưa nghe nói gì ca!"
.