Mặc Tu Nhân sững sờ, nghe Bạch Cẩm Sương nói xong cúi đầu không nói gì, cũng không khỏi nhíu mày.
Bạch Cẩm Sương cúi đầu xuống, không hề kích động, chỉ ngồi ngây ngốc ở đó, đây không phải là lần đầu tiên cô bị mắng trên hot search.
Tuy nhiên, đó là trường hợp sao chép bản thảo thật và giả giữa cô ấy và Bạch Linh Lan trước đây, cô ấy chắc chắn sẽ đưa ra bằng chứng và đảo ngược nó! Nhưng bây giờ, cô hoàn toàn bối rối và không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào.
Mặc Tu Nhận thấy Bạch Cẩm Sương không còn nói nữa, cả người cứ thơ thẩn, anh ta chưa bao giờ thấy Bạch Cẩm Sương như thế này.
Mắt anh nhìn sang điện thoại của Bạch Cẩm Sương, và anh nhìn thấy ba từ khóa tìm kiếm nóng hổi.
# Bạch Cẩm Sương thật nguy hiểm # # Bạch Cẩm Sương cút khỏi chương trình# #Bạch Cẩm Sương công kích Nhiên Nhiên#
Vẻ mặt của Mặc Tu Nhân lập tức trở nên rất khó coi, anh lấy điện thoại di động ra, lật tìm kiếm nóng hổi trên Weibo, tức giận muốn chửi bới ngay lúc này.
Trước khi chương trình kết thúc, Bạch Cẩm Sương đã bị chửi bới trên các lượt tìm kiếm nóng.
Trên mạng có rất nhiều lời mắng nhiếc, những anh hùng bàn phím Internet này đơn giản là quả đáng ghét.
"Một người như Bạch Cẩm Sương từng đâm đơn kiện em gái cô ấy về bản thảo thiết kế và đuổi người đó ra khỏi ngành trang sức.
Không ngờ hôm nay lại đến rồi.
Cô ấy muốn Nhiên Nhiên rút ra khỏi làng giải trí đây mà.
Không phải cô ấy sao? Tại sao cô ấy không chết đi! "
"Một nhà thiết kế đồ trang sức nhỏ, cô ấy coi mình là gì vậy? Cô ta dựa vào cái gì mà nói Nhiên Nhiên nhà chúng tôi không hiểu biết gì, có ý gì vậy?"
"Tôi tức quá.
Đây là lần đầu tiên có người đả kích Nhiên Nhiên nhà chúng tôi, tôi đau khổ chết đi được.
Bạch Cẩm Sương ngu ngốc, sao cô không ăn shit đi, mà cứ lên chương trình nói linh tinh
vậy!"
"Tôi phát hiện ra rằng nhà thiết kế này không chỉ xấu tính mà còn bị vấn đề gì đó trong não.
Đó vốn là thiết kế dành cho hai người.
Nhiên Nhiên chỉ đưa ra ý kiến của cô ấy thôi mà, cô ấy nghĩ chỉ có một mình cô ấy trình diễn thối.
Loại người này nên xuống địa ngục đi, nếu là tôi, tôi sẽ không còn mặt mũi nào để nhìn mọi người! "
"Hehe, những đứa trẻ mồ côi không đáng có cha mẹ!"
Nhìn thấy điều này, Mặc Tu Nhân gần như đánh rơi điện thoại xuống vì tức giận.
Anh bình tĩnh ra ban công gọi điện thoại.
Bạch Cẩm Sương nhìn chằm chằm vào những bình luận ác ý trên điện thoại, như thể hàng ngàn người đằng sau Internet, trên màn hình, mong muốn ăn tươi nuốt sống cổ, như thể họ có mối thù rất sâu nặng với cô vậy.
Bạch Cẩm Sương thực sự không muốn nhìn những thứ bình luận.
trên mạng này, nhưng khi nghĩ đến những lời ác ý và hằn học đó, cô không khỏi cảm thấy buồn.
Đúng lúc này, Tề Bạch Mai âm thầm gửi một tin nhắn đến cho cô.
Tề Bạch Mai: Cẩm Sương, đừng buồn nữa, những người ngốc nghếch trên mạng đó, họ chỉ nhìn vẻ bề ngoài của sự việc, suy cho cùng cũng chả hiểu gì về con người thật của cậu, đừng lo lắng, tớ sẽ mắng cho họ một trận, khiến cho những người đó không dám nói nặng bậy bạ nữa!
Mặc dù lời nói của Tề Bạch Mai tuy có chút trẻ con, nhưng làm sao cô ấy có thể chửi rủa hàng ngàn người trên Internet chỉ dựa vào một mình cô ấy được! Tuy nhiên, những lời này dường như đang an ủi cô, khiến trong lòng Bạch Cẩm Sương cảm thấy tốt hơn một chút.
Một lúc sau, Tề Bạch Mai lại âm thầm gửi một tin nhắn khác là ảnh chụp màn hình.
Bạch Cẩm Sương nhấp vào ảnh chụp màn hình.
Con người đáng yêu: Tôi là fan hâm mộ của Nhiên Nhiên, người phụ nữ này dám đối xử với Nhiên Nhiên của tôi như vậy, thực sự tôi không chịu đựng nổi nữa rồi, chúc cả nhà cô ta sớm đi chết đi!
Tề Bạch Mai: Tính cách của cậu nóng nảy quá, chỉ sợ rằng cả nhà cậu sẽ đi xuống suối vàng sớm thôi!
Con người đáng yêu: Cô là ai, bị điên rồi sao, vì cô ta mà xuất đầu lộ diện, cô không phải là cái loại si mê cô ta đấy chứ!
Tề Bạch Mai: Cho dù có si mê cô ta thì sao chứ, cô ta cũng là người tốt, có cái gì mà không đáng để si mê!
Con người đáng yêu: Cô bị điên rồi, tôi có xúc phạm cô chưa? Tề Bạch Mai: Cả nhà cậu đã xúc phạm tội!
Con người đáng yêu: Đồ điên, cô cùng với cái tên họ Bạch cùng nhau đi chết đi! Tề Bạch Mai: Vậy tôi trước tiên phải chờ cậu chết trước đã! Nếu cháu trai chưa chết, ông nội đây cũng không dám đi trước!
Con người đáng yêu: Tôi không muốn nói chuyện cùng với người điên, tôi sẽ đổi tên! Tề Bạch Mai: Đừng lo lắng, cho dù cậu có đổi tên gì tôi cũng sẽ tìm ra cậu! Con người đáng yêu:...!
Nhìn thấy bức ảnh chụp màn hình này, Bạch Cẩm Sương cảm thấy rất xúc động, và những giọt nước mắt xúc động của cô ấy đã rơi xuống.
Tề Bạch Mai: Cầm Sương, đừng buồn nữa, mặc kệ người khác nghĩ thế nào, tớ vẫn sẽ luôn ủng hộ cậu, tuy sức lực không đáng kể, nhưng cậu phải tin vào chính mình, cậu không làm gì sai, chính là người khác đã sai!
Bạch Cầm Sương cuối cùng cũng cảm thấy tốt hơn, giống như một người trong bóng tối cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng.
Bạch Cẩm Sương: Cảm ơn cậu, Bạch Mai! Tề Bạch Mai: Hả, cậu lịch sự với tớ làm gì? Tớ sẽ tiếp tục chiến đấu! Bạch Cẩm Sương đưa tay ra lau mặt.
Lúc này, Lâm Kim Thư đã gửi tin nhắn qua WeChat.
Lâm Kim Thư: Đừng buồn nữa, đêm nay tớ sẽ túc trực cả đêm và sẽ cho sập tài khoản những kẻ mắng nhiếc cậu! Cậu vẫn còn có mình mà!
Bạch Cẩm Sương không muốn khóc chút nào, nhưng khi nhìn thấy tin nhắn của Lâm Kim Thư, cô ấy đã khóc ngay lập tức.
Bạch Cẩm Sương: Cậu ngốc thật, cậu có thể đánh sập bao nhiêu nick chứ, tấm lòng của cậu.
dành cho tớ, tớ thực sự rất vui rồi!
Lâm Kim Thư: Sập được bao nhiêu thì sập, so với không làm gì vẫn còn tốt hơn! Bạch Cẩm Sương: Kim Thư, ngàn lời nói tớ chỉ muốn nói với cậu một câu, cảm ơn nhiều!
Lâm Kim Thư: Tớ không cần lời cảm ơn của cậu, chỉ cần cậu cảm thấy vui vẻ là được!
Lâm Kim Thư vừa nói xong và gửi một số ảnh chụp màn hình của tài khoản bị tấn công.
Bạch.
Cẩm Sương bật cười.
Trên đời này có người đang vu oan giá họa cho chính mình, cũng có người đứng về phía cô mà hết lòng ủng hộ, như vậy là đủ rồi! Một lúc sau, Vân Thành Nam gửi đến một tin nhắn.
Vân Thành Nam: Cẩm Sương, tôi đã xem tin tức trên Internet.
Đừng nghĩ nhiều về điều đó.
Người khác nghĩ gì về cô không quan trọng.
Quan trọng là bạn bè của cô hiện tại đang nghĩ gì.
Tôi không bao giờ nghĩ cô sẽ là loại người đó.
Cứ hãy là chính mình!
Sở Tuấn Thịnh: Em gái Cẩm Sương, em đừng buồn nữa, anh đã kề dao vào tên làm chương trình để giúp em trả thù!
Rõ ràng, Sở Tuần Thịnh chỉ trong nháy mắt đã biết chuyện gì đang xảy ra.
Khuôn mặt của Bạch Cẩm Sương bây giờ gần như trở thành một con mèo mướp, cô liếc nhìn Mặc Tu Nhân đang gọi điện ở ngoài ban công, cô lần lượt trả lời lại tin nhắn của Sở Tuấn Thịnh và Vân Thành Nam, cố định lên lầu rửa mặt.
Kết quả là ngay khi cô đứng dậy, Tần Vô Đoan đã gọi đến.
Bạch Cẩm Sương hơi do dự một chút, sau đó vẫn trả lời điện thoại: "Alo.."
Nghe Bạch Cẩm Sương giọng nói có chút khàn khàn, Tần Vô Đoạn cảm thấy rất đau khổ: "Cẩm Sương, bây giờ em ở đâu? Em không sao chứ? Anh có thể đến bên cạnh em không? Anh đã nhìn thấy mấy thứ trên mạng.
Đừng sợ, anh sẽ giúp em!".
Nếu người khác nói câu này, Bạch Cẩm Sương nhất định sẽ nhận lời.
Nhưng mà, người đó lại là Tần Vô Đoạn, Bạch Cẩm Sương cũng không nghĩ nhiều liền từ chối: "Không cần đầu anh Vô Đoan, hiện tại em không sao, anh cũng đừng lo lắng về chuyện này, bạn của em giúp em giải quyết rồi, em không muốn làm phiền anh!".
Lần trước là do cô không biết mấy năm trước Tần Vô Đoan đã có vị hôn thê, sau này việc ỷ lại cô ấy, khiến cô ấy cảm thấy đau khổ tột cùng.
Hiện tại, anh ấy vẫn còn vị hôn thê, và sự quan tâm quá mức của anh ấy chắc chắn sẽ khiến Tổng Ngọc Tiên không vui.
Tống Ngọc Tiên đã cảnh báo.
cô ấy một lần trong buổi họp mặt của các cựu sinh viên trước đó, mặc dù cô lúc đó không sao nhưng cô ấy không muốn chuyện này xảy ra lần nữa.
Nếu như Tần Vô Đoạn thực sự muốn tự mình giúp đỡ cô mà Tống Ngọc Tiên lại quan tâm đến anh như vậy, cô ta nhất định sẽ biết chuyện này, đến lúc đó cô sẽ phải gánh chịu hậu quả, cô không ngu ngốc như mấy năm trước, không tự mình chuốc lấy phiền phức.
Vì vậy, xin đừng làm vậy.
Tần Vô Đoan nghe thấy Bạch Cẩm Sương nói, giọng nói đột nhiên trầm xuống, giọng điệu chua xót: "Là bạn trai của em à?"