Phía trang sức đá quý Hoàng Thụy đưa ra thông báo chính thức: Lần này xảy ra sự kiện sao.
chép, xét thấy phía ban tổ chức cuộc thi thiết kế trang sức Tỉnh Nguyệt chưa điều tra rõ ràng nguyên nhân, đã kéo nhà thiết kế Bạch Cẩm Sương vào sổ đen trận đấu, phía ban tổ chức Hoàng Thụy quyết định; kể từ hôm nay, các nhà thiết kế từng tham dự cuộc thi thiết kế của Tinh Nguyệt, không thể tham gia cuộc thi thiết kế thế kỷ nữa, cũng hủy Bỏ tư cách gia nhập trang sức đá quý Hoàng Thụy!
Phía ban tổ chức trang sức đá quý Hoàng Thụy vừa mới đăng thông báo này, phía ban tổ chức cuộc thi thiết kế thế kỷ cũng lập tức đăng thông báo.
Bạch Cẩm Sương kinh hãi nhìn Facebook, ngay cả giọng nói đều.run run: “Đây là… Bút tích của Hoàng Thụy sao?”
Lâm Kim Thư trong veo mà lạnh lùng mở miệng: “Đây là đang giúp cậu!”
Bạch Cẩm Sương liên tục gật đầu: “Đương nhiên là tớ biết, cuộc thi thiết kế trang sức là cánh cửa tiến vào cuộc thi thiết kế trang sức thế giới, trang sức đá quý Hoàng Thụy lại càng là công ty vô số nhà thiết kế trang sức mơ ước tha thiết, trang sức đá quý Hoàng Thụy đã lên tiếng, quả thực là tương đương với chặt đứt đường lui cuộc thi thiết kế trang sức của Tinh Nguyệt, trận đấu lớn này, e rằng sau này không thể làm nữa.
Nếu nói về giới diễn viên nghệ sĩ, có lẽ tương đương với đóng băng mọi hoạt động!”
Lâm Kim Thư liếc mắt nhìn cô một cái: “Không nghĩ tới, cậu lại nhìn thấu được như vậy!”
Bạch Cẩm Sương cười gượng một tiếng, không phải là cô nhìn thấu, cô đây là khiếp sợ mà!
Cô thật sự không nghĩ tới, rõ ràng là Mặc Tu Nhân đã giận cô, vậy mà còn muốn giúp cô phản kích phía ban tổ chức của cuộc thí thiết kế trang sức Tỉnh Nguyệt như vậy.
Cuộc thi thiết kế trang sức Tinh Nguyệt vốn định nịnh nọt ngôi sao mới của giới thiết kế Bạch Linh Lan, cho nên nói kéo Bạch Cẩm Sương vào.
sổ đen vĩnh viễn trước.
Không nghĩ tới chuyện Bạch Cẩm Sương saö chép lại xoay ngược lại, trang sức đá quý Hoàng Thụy lại càng theo sát phía sau, trực tiếp vả mặt phía ban tổ chức cuộc thi thiết kế trang sức của Tinh Nguyệt bốp bốp.
Đúng là… Đã nghiền mà!
Không nghĩ tới Mặc Tu Nhân kia nhìn thì mạnh miệng, nhưng lại là người đàn ông có trái tim lại mềm mại, người đàn ông miệng nói một đường trong lòng nghĩ một nẻo.
Bạch Cẩm Sương cười ngây ngô với máy tính, Lâm Kim Thư chọc đầu cô mấy cái nói: “Ngốc rồi à? Còn nữa đấy!”
Bạch Cẩm Sương vội vàng lắc đầu, đôi mắt lấp lánh nhìn về phía Lâm Kim Thư: “Còn nữa saol”
Lâm Kim Thư nắm chuột ấn vài cái, Bạch Cẩm Sương lập tức thấy được tìm kiếm đứng đầu.
Tiêu đề tìm kiếm: Trang sức đá quý Hoàng Thụy liên tiếp lên tiếng.
Ấn vào thì thấy ảnh chụp màn hình của cu mạng, thứ nhất là phản kích đối với phía ban tổ chức của cuộc thi thiết kế trang sức Tỉnh Nguyệt, thứ hai là tuyên bố sau này Bạch Cẩm Sương sẽ tiến vào trang sức đá quý Hoàng Thụy, trang sức đá quý Hoàng Thụy sẽ chịu tiền vi phạm hợp đồng giúp Bạch Cẩm Sương khi rời khỏi trang sức đá quý Hải Thiên, thứ ba là giúp Bạch Cẩm Sương kiện ra tòa, kháng cáo hành vi xâm phạm bản quyền của Bạch Linh Lan trong hai năm qua.
Nhìn những nội dung này, trong lòng Bạch Cẩm Sương cuộn trào cảm xúc cô biết không có Mặc Tu Nhân bày mưu đặt kế, mấy tin này sẽ không có khả năng xuất hiện ở đây.
Lúc này trong lòng Bạch Cẩm Sương vô cùng phức tạp, cô vốn chỉ muốn mượn năng lực của Mặc Tu Nhân, khiến eô thoát khỏi sự khống chế của bố, nhưng không nghĩ rằng Mặc Tu Nhân lại giúp cô trong và ngoài sáng, khiến trận báo thù này của cô trở nên càng hoàn mỹ hơn.
Bỗng nhiên Lâm Kim Thư hỏi một câu: “Vì sao trang sức đá quý Hoàng Thụy lại đột nhiên giúp đỡ cậu thế?”
Bạch Cẩm Sương hơi dừng lại, cô nhìn Lâm Kim Thư, cuối cùng lựa chọn kể ra hết mọi chuyện.
Đôi mắt Lâm Kim Thư nheo lại: “Mục đích anh ta kết hôn với cậu là gì?”
Bạch Cẩm Sương có chút mờ mịt: “Hẳn là…
€ó lẽ… Đại khái là cảm thấy tớ thuận mắt, sau khi anh ấy bị người ta cho leo cây, vô cùng tức giận, cho nên kéo tớ đi đăng ký kết hôn?”
Lâm Kim Thư chậm rãi lắc đầu: “Không… Trái lại tớ cảm thấy rất có khả năng là anh ta vừa thấy đã yêu với cậu, nếu không, nếu chỉ là tùy tiện kéo một người phụ nữ đi kết hôn, vì sao anh ta còn giúp cậu?”
Bạch Cẩm Sương có chút kinh ngạc: “Không phải đâu, hơn nữa tớ không tin cái gọi là vừa thấy đã yêu kia, tất cả vừa thấy đã yêu đều là gặp sắc nảy lòng tham!”
Lâm Kim Thư thản nhiên nhìn cô một cái: “Cho dù là vừa thấy đã yêu, hay là gặp sắc nảy lòng tham, tóm lại là anh ta có ý với cậu là được!”
Lời nói của Lậm Kim Thư khiến trong lòng Bạch Cẩm Sương cảm thấy rất loạn, thật sự như Vậy sao? Buổi chiều, Bạch Cẩm Sương mới tạm biệt với Lâm Kim Thư thì nhận được điện thoại của Mặc Tu Nhân: “Lát nữa Triệu Văn Vương sẽ tới đưa em đi chuyển nhà, em đi thu dọn đồ của mình đi!”
Triệu Văn Vương là trợ lý nhỏ kia của Mặc Tu Nhân.
Bạch Cẩm Sương ngẩn ra: “Chuyển đi đâu vậy?”
Giọng Mặc Tu Nhân cao hơn một chút: “Chẳng lẽ em muốn theo tôi ở khách sạn?”
Bạch Cẩm Sương lập tức lắc đầu: “Tôi không có ý đói”
Mặc Tu Nhân khẽ hừ một tiếng: “Không có ý đó thì cứ dựa theo lời tôi nói mà làm đi!”
Sau khi Mặc Tu Nhân nói xong, lập tức cúp điện thoại.
Một lát sau, Triệu Văn Vương gọi điện thoại tới, chẳng qua Bạch Cẩm Sương nghe nói anh ta vẫn đang ở bên trang sức đá quý Hoàng Thụy, thì tự mình về nhà họ Bạch trước rồi.
Lúc cô về đến nhà, trong nhà không có một ai, Bạch Cẩm Sương đi lên lầu thu dọn đồ đạc.
Kết quả cô mới thu dọn đồ xong đi xuống lầu, đúng lúc gặp được bố Bạch Cao Minh, vẻ mặt ông ta âm trầm nhìn cô.
Mẹ kế Lộ Vân Hương và Bạch Linh Lan, đang đứng phía sau Bạch Cao Minh.
Bạch Cao Minh mở miệng hỏi: “Con đây là muốn làm gì?”