Sắc mặt của Mặc Tu Nhân khó coi đến cực điểm, anh lùi lại hai bước.
Nói xong, y tá rời đi nhanh chóng.
Mặc Tu Nhân đứng không vững, anh dựa vào tường, và trực tiếp ngã ngồi xuống bên cạnh ghế dài.
Anh nhìn Triệu Văn Vương với vẻ chết lặng: "Y tá vừa nói gì? Hai chân của Bạch Cẩm Sương bị tàn phế? Sao có thế được? Chắc chắn y ta lừa tôi!"
Mặc Tu Nhân không thể nào tưởng tượng được, một người kiêu ngạo như Bạc Cẩm Sương, nếu cô ấy bị tàn phế thì cô ấy sẽ như thế nào! Vẻ mặt của Triệu Văn Viêm khó chịu vô cùng, cũng không biết phải an ủi Mặc Tu Nhân như thế nào: "Tổng giám đốc Mặc, anh chú ý sức khỏe! Cô Bạch là người tốt chắc chắn sẽ được ông Trời phù hộ"
Mặc Tu Nhân cười trào phúng: "Người tốt sẽ được ông Trời phù hộ...!"
Chuyện có xác suất nhỏ như vậy, có thể rơi trúng người cô ấy?" Đột nhiên Mặc Tu Nhân cảm thấy, không biết đây có phải là quả báo hay không, nếu anh không tính toán, thì có lẽ không xảy ra chuyện như bây giờ.
Triệu Văn Vương nhìn Mặc Tu Nhân với vẻ mặt bất lực: "Tổng giám đốc Mặc, anh đừng tự trách mình, đây là chuyện ngoài ý muốn!"
Mặc Tu Nhân vung tay lên: “Cậu đừng nói gì nữa, tôi muốn được yên tĩnh!" Anh lấy tay che mặt, trái tim như bị một bàn tay bóp chặt, ngay cả thở cũng cảm thấy khó khăn, không dám nhìn cửa phòng mổ.
Ngay lúc này, anh đã sớm quên, khi anh ở Quân Mạch, anh quyết định trả lại bức thư của mẹ Bạch Cẩm Sương cho cô, sau đó rạch ròi mọi chuyện với cô.
Triệu Văn Vương lặng lẽ đứng bên cạnh Mặc Tu Nhân.
Không lâu sau, truyền đến một tiếng bước chân gấp gấp.
Mặc Tu Nhân đột nhiên ngẩng đầu lên, thấy Bạch Cao Minh đang chạy lại đây với vẻ mặt hoảng hốt, và Lộ Vân Hương với đôi mắt đỏ hoe đi theo ông ta.
Mặc Tu Nhân nhạy bén phát hiện ra có điều gì đó không ổn, nhưng anh không nghĩ nhiều về điều đó.
Anh nhìn Bạch Cao Minh với vẻ mặt âm u: "Ông đến đây làm gì, bây giờ đến để quan tâm cô ấy ư!"
Nghe vậy, khuôn mặt già nua của Bạch Cao Minh hiện ra vẻ hoảng loạn tiều tụy, im lặng một lúc lâu: "Tổng giám đốc Mặc..."
Từ lúc nào mà Mặc Tu Nhân quan tâm đến Linh Lan như thế, sao ông ta không biết vậy! Mặc Tu Nhân đứng dậy với vẻ mặt nham hiểm độc ác, như là muốn ăn thịt Bạch Cao Minh: "Vu Huyền đã chết, ông đã trút hết sự khó chịu trong lòng lên người cô ấy suốt bao năm qua, thế nào, bây giờ cô ấy bị tai nạn xe cộ, ông muốn đến đây nhận một phần tiền bồi thường tai nạn xe sao?" Nghĩ đến tình hình bây giờ của Bạch Cẩm Sương, những hành vi của Bạch Cao Minh với Bạch Cẩm Sương, trong lòng Mặc Tu Nhân lại càng cảm thấy tức giận và đau khổ.
Bạch Cao Minh nghe thấy tên của Vũ Huyền, cuối cùng cũng nhận ra, người Mặc Tu Nhân quan tâm là Bạch Cẩm Sương chứ không phải Linh Lan.
Ông ta cảm thấy rất khó chịu, nhưng vẫn nhanh chóng giải thích: "Tổng giám đốc Mặc, chẳng lẽ không phải Linh Lan đang ở trong phòng mổ?" Lộ Vân Hương ở bên cạnh nghe được lời này, nước mắt tuôn trào như mưa.
Mặc Tu Nhân ngẩn người, cứng ngắc quay đầu nhìn Triệu Văn Vương.
Triệu Văn Vương cũng đờ người, đột nhiên anh ta nhớ ra, từ nãy đến giờ anh ta đều hỏi là cô Bạch! Nên chắc y tá tưởng anh ta hỏi Bạch Linh Lan..
Ngôn Tình Ngược
Nghĩ như vậy, hình như mọi chuyện đều đúng, trong vụ tai nạn xe cộ Bạch Linh Lan cũng bị thương nặng, gãy chân! Hiến nhiên, Mặc Tu Nhân cũng nghĩ đến điều này, sắc mặt của anh liên tục thay đổi, rất là đặc sắc.
Mặc Tu Nhân không bao giờ nghĩ anh sẽ gây ra chuyện náo loạn như vậy.
Vẻ mặt anh khó coi, trừng mắt nhìn Triệu Văn Vương: "Đi kiểm tra xem Bạch Cẩm Sương đang ở đâu?" Triệu Văn Vương vội vàng đi kiểm tra, mặt Mặc Tu Nhân như được phủ một lớp sương, anh nhìn Bạch Cao Minh, giọng nói lạnh lùng: "Tôi còn tưởng rằng, đột nhiên ông có lương tâm, muốn quan tâm Bạch Cấm Sương chứ, xem ra là tôi đã đánh giá cao ông, căn bản là ông không có cái gọi là lương tâm!" Mặc Tu Nhân nói xong, quay người rời đi với vẻ mặt lạnh lùng.
Bạch Cao Minh cứng đờ người tại chỗ, đột nhiên nhớ đến một loạt sự việc gần đây.
Càng nghĩ sắc mặt càng xấu đi, Bạch Linh Lan kết hôn với Cận Thần Huy, nhìn qua thì có vẻ như là Mặc Tu Nhân giúp cô ta, nhưng thật ra, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì! Vừa rồi, Mặc Tu Nhân không có chút ngạc nhiên nào khi biết tin Bạch Linh Lan bị tai nạn xe cộ.
Sống lưng Bạch Cao Minh lạnh ngắt, e rằng Mặc Tu Nhân đã đoán trước được tất cả những điều này.
Không phải Mặc Tu Nhân không quan tâm đến Bạch Cẩm Sương như Bạch Linh Lan nói, ngược lại rất quan tâm, và anh dùng cách này để khiến nhà họ Bạch phải trả giá lớn.
Dưới sự tính toán của anh, Cận Thần Huy suýt chút nữa đã làm vấy bẩn Bạch Cấm Sương, Bạch Linh Lan bắt nạt Bạch Cấm Sương từ nhỏ cho đến lớn, còn Lý Thanh, chắc chắn cô ta cũng từng chọc Bạch Cẩm Sương, nếu không, Mặc Tu Nhân sẽ không tấn công nhà họ Lý! Bây giờ, nhà họ Lý nhà tan cửa nát, Lý Thanh và Cận Thần Huy đã chết, Bạch Linh Lan bị què chân, trở thành trò cười và trở thành góa phụ.
Ai cũng không có kết quả tốt! Nếu tất cả những chuyện này đều nằm trong sự tính toán của Mặc Tu Nhân, vậy thì người đàn ông đó đúng là quá đáng sợt Bạch Cao Minh càng nghĩ càng sợ hãi, cuối cùng ông ta cũng hiếu, ông ta đối xử không tốt với Bạch Cẩm Sương, nên đã đắc tội Mặc Tu Nhân.
Mặc Tu Nhân sẽ không bỏ qua cho nhà họ Bạch, ông ta phải nghĩ cách ngäản chuyện này xảy ra.
Cùng lúc đó, Bạch Cẩm Sương vừa chụp CT não xong, cô bước ra thì đã thấy Vân Thành Nam đang vội vàng chạy tới.