Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3146




Chương 3146:

Tại thời điểm đó Lê Quốc Nam thậm chí còn nghe thấy tiếng tim mình đập nhanh vô cùng.

Cho đến khi có người tiến lên kiểm tra tình hình, anh ta mới vội vàng đi tới thận trọng bế cô lên rồi chạy ra ngoài như điên. May mắn là tài xế chiếc xe kia không bỏ đi liền nên vội vàng đón Lê Quốc Nam, họ chỉ mất vài phút là đến bệnh viện gần nhất rồi.

Sau một hồi gấp gáp, Nguyễn Tri Hạ đã được đặt ở trên giường bệnh, Lê Quốc Nam với vẻ mặt bối rối ngồi ở bên cạnh giường, đột nhiên không biết nên đối mặt với cô như thế nào.

Nhìn chằm chằm khuôn mặt thanh tú của cô hồi lâu, sau đó anh ta lằng lặng đứng dậy, đi tới bên cửa sổ hành lang rồi nhìn thật sâu màn đêm yên tĩnh, không tự chủ được nhớ tới lời bác sĩ vừa nói bên ngoài phòng cấp cứu.

“Bạn gái cậu mang thai được hai tháng và bị ra máu nhẹ, nhưng rất may là không nghiêm trọng. Đứa trẻ đã được an toàn. Lần sau nên ghi nhớ, không nên giao hợp trong ba tháng đầu và ba tháng cuối của thai kỳ, tốt nhất nên kiềm chế, nếu lần sau xảy ra chuyện này thì đứa trẻ sẽ không thể giữ được đâu.” Sau khi nói xong bác sĩ thậm chí còn vỗ vai Lê Quốc Nam, lấy ra một tờ giấy đã in sẵn những điều cần chú ý đưa cho anh ta rồi lắc đầu bước di.

Một lúc lâu sau, Lê Quốc Nam vẫn chưa hoàn hồn, đờ đẫn cầm tờ giấy trong tay. Ai yêu cầu đóng tiền thì đóng tiền, yêu cầu ghi gì thì ghi nấy, tâm trí của anh ta hoàn toàn phiêu du trên bầu trời, chỉ sau khi trở lại bên giường bệnh mới hoàn hồn trở lại.

Đêm mùa thu ở thành phố vẫn lạnh lẽo như vậy, Tư Mộ Hàn đứng trên đỉnh tháp trong ngôi nhà cổ của nhà họ Tư, trong căn phòng tối om thậm chí không có điện.

Anh thản nhiên lấy ra một điếu thuốc, đặt nhẹ trên môi rồi dùng bàn tay to trượt nhẹ bật lửa, thơ ơ liếc nhìn mặt đất rồi châm lửa.

Mùi khói hương bạc hà man mát ở trong miệng dần dần tỏa ra.

Tư Mộ Hàn sững người một lúc, nheo mắt lấy điếu thuốc trên miệng xuống, ném xuống đất đập vài cái rồi cau mày cáu kỉnh.

Tư Mộ Hàn không hay hút thuốc la, chỉ khi thực sự khó chịu mới hút một hai điếu.

Vốn dĩ anh định giải quyết chuyện của Nguyễn Tri Hạ trước nhưng bây giờ lại vướng mắc chuyện của nhà họ Tư, xem ra hiện tại anh cần phải đưa quyết định nhanh chóng.

Ở dưới lầu, Trần Mộc Châu đã chứng kiến tất cả mọi việc hôm nay, khuôn mặt của cô ta hiện ra chút vui mừng. Đứng dưới lầu mặc dù không nhìn thấy Tư Mộ Hàn, nhưng cũng không thể cản trở tâm trạng tốt của cô ta lúc này.

Nghĩ đến việc sáng nay đưa Tư Mộ Hàn trở về biệt thự, đến bây giờ Tư Mộ Hàn vẫn bị giam lỏng, đến Nguyễn Tri Hạ cũng không gặp được, một loạt chuyện đã khiến cho trái tim của Trần Mộc Châu bỗng chốc vui hẳn lên.

Nhưng khi nghĩ đến những gì ông cụ Chánh nói về những việc cần làm trước khi cưới, thậm chí còn đưa chìa khóa của tòa tháp đang trông coi Tư Mộ Hàn cho bản thân mình, trong lòng Trần Mộc Châu không khỏi phấn khích.

Cho dù Tư Mộ Hàn không tự nguyện, cho dù là Nguyễn Tri Hạ nhằm vào vị trí là hôn thê của Tư Mộ Hàn hơn mười mấy năm. Đến cuối cùng vẫn không phải là cô mà là Trần Mộc Châu là người chiến thắng cuối cùng. Sắc mặt của Trần Mộc Châu rất phấn khởi, từ trong túi lấy ra chiếc chìa khóa do ông cụ Chánh đưa, suy nghĩ một chút, cô ta nhìn lên đỉnh tháp, mím môi rồi xoay người rời khỏi đây trước.

Cô ta biết mấy ngày nay Tư Mộ Hàn ngoại trừ Nguyễn Tri Hạ thì ai cũng đều không muốn gặp, thay vì tự tìm đến chỗ khó khăn thì tốt hơn hết là đợi cho Tư Mộ Hàn bình tĩnh lại, tìm cơ hội nói chuyện với anh. Sau đó giả vờ cầu cứu ông cụ Chánh lấy chìa khóa thả anh ra, như vậy thì nói không chừng Tư Mộ Hàn ngược lại sẽ phải cảm ơn cô ta.

Trong đầu nghĩ thật là trọn vẹn, Trần Mộc Châu mang theo hi vọng về tương lai xoay xoay chiếc chìa khóa nặng nề trong tay, cười tủm tỉm rồi rời khỏi đây.

Tư Mộ Hàn chắp tay sau lưng, nhìn căn nhà cũ sáng rực của nhà họ Tư cách đó không xa, thoáng thấy người phụ nữ đang ở dưới lầu một mình bước đi, trong lòng không khỏi có chút xao động.

Tiếng gió càng ngày càng ồn ào, đột nhiên có tiếng sấm nổ vang, sau đó mưa đổ xuống như trút nước.

Tư Mộ Hàn ngửi được mùi mưa rơi xen lẫn bùn cỏ nên tâm trạng cũng có chút khoan khoái.

Không biết bây giờ Nguyễn Tri Hạ đã đi đâu, mặc dù nhà họ Tư rõ ràng là do anh quản lý nhưng hầu hết mọi việc riêng tư đều chuyển qua tay ông cụ Chánh.

Dựa vào tính khí của Nguyễn Tri Hạ thì giờ chắc là cô đã nhanh chóng đặt chân lên đất Mỹ rồi. Hoặc có thể đã rơi vào vòng tay của Lê Quốc Nam, anh anh em em, cùng nhau dốc bầu tâm sự.

Vừa nghĩ đến đây, cảnh tượng đó tự nhiên hiện lên trong đầu anh, hơi thở của Tư Mộ Hàn trở nên tồi tệ hơn, anh hung hăng đá chiếc ghế duy nhất cạnh anh ngã lăn quay.