Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 273




Chương 273:

 

“Anh họ…” Lúc này Tư Gia Thành mới ngẩng đầu nhìn Tư Mộ Hàn.

 

Nhưng Tư Mộ Hàn đã đứng dậy, quay lưng về phía cậu và đi tới chỗ bàn.

 

Tư Gia Thành liếc nhìn anh mà cảm thấy không mấy yên lòng, xoay người ra ngoài.

 

Nguyễn Tri Hạ đúng lúc vừa thay quần áo xong, cô đi từ trong phòng ra và chuẩn bị xuống tầng.

 

Khi đi ngang qua phòng sách của Tư Mộ Hàn, cô thấy Tư Gia Thành từ bên trong đi ra.

 

Nguyễn Tri Hạ vội vàng đi tới: “Anh họ em tìm cậu à?”

 

Tư Gia Thành khẽ gật đầu, do dự một lát nói: “Tôi đã nói cho anh ấy biết rồi…”

 

Nguyễn Tri Hạ ngẩn người vài giây mới nói: “Vậy anh ấy…”

 

Tư Gia Thành lắc đầu.

 

Nguyễn Tri Hạ liếc nhìn cửa phòng sách bị đóng chặt, hơi do dự gõ cửa hỏi: “Tư Mộ Hàn, tối nay anh muốn ăn gì?”

 

Người bên trong không trả lời cô.

 

Tư Gia Thành lo lắng nói: “Trước đây mẹ em từng nói, sau khi mợ gặp chuyện không may, anh họ đã tự giam mình ở trong phòng không gặp bất kỳ ai trong suốt thời gian dài.”

 

Nguyễn Tri Hạ lại nghĩ tới chuyện khác.

 

Phản ứng của Tư Mộ Hàn như thế là rất không bình thường. Nói cách khác, chuyện Đào Binh nói ra là sự thật sao?

 

Cho dù cô không biết chuyện đó nhưng cũng đã nghe qua về mẹ của Tư Mộ Hàn.

 

Mẹ anh sinh ra trong gia đình có dòng dõi Nho học, bà xinh đẹp lại rất tài hoa, còn nổi tiếng hơn rất nhiều người trong giới thượng lưu ở thành phố Hà Dương.

 

Cuối cùng, bà gả vào nhà họ Tư.

 

Người phụ nữ sống như một truyền thuyết ấy cuối cùng lại thật sự bị người ta… sỉ nhục đến chết sao?

 

Nguyễn Tri Hạ cảm giác cổ họng khô khốc và hỏi một cách khó nhọc: “Sau đó thì sao?”

 

“Sau đó à?” Tư Gia Thành gãi đầu xấu hổ nói: “Mẹ em nói bởi vì khi đó em mới sinh ra, anh họ không để ý tới người khác nhưng thích trêu chọc em. Khi còn bé, em ở cùng với anh họ còn nhiều hơn ở cùng với bố mẹ nữa.”

 

Nguyễn Tri Hạ thật sự không ngờ còn có chuyện như vậy.

 

Nhưng từ cách qua lại giữa Tư Gia Thành và Tư Mộ Hàn thường ngày, cô có thể cảm giác được quan hệ của hai người rất thân thiết.

 

Tư Mộ Hàn là một người thâm trầm, lúc lừa gạt cô lại mở miệng nói mình là “Tư Gia Thành” cũng đủ để chứng minh Tư Gia Thành là một người rất quan trọng với anh.

 

Nguyễn Tri Hạ lại liếc nhìn cửa phòng sách đóng chặt nhưng không đi gõ cửa nữa mà xoay người tới nhà bếp dưới tầng.

 

Tư Mộ Hàn có khẩu vị hơi nặng nên Nguyễn Tri Hạ cố ý làm vài món ăn vừa cay vừa mặn.

 

Sau khi làm xong, cô liền đi lên tầng, gõ cửa phòng sách: “Nên ăn cơm rồi.”

 

Cô chờ rất lâu cũng không có ai trả lời.

 

Vào lúc Nguyễn Tri Hạ cho rằng Tư Mộ Hàn sẽ không nói chuyện nữa, bên trong lại vang lên giọng nói khàn khàn mà lạnh lùng của anh: “Đừng tới làm phiền tôi.”

 

Nguyễn Tri Hạ hơi ngẩn người ra.

 

Bất kể là “Tư Gia Thành” ban đầu thờ ơ với cô hay Tư Mộ Hàn sau này, anh cũng chưa từng nói với cô bằng giọng điệu như vậy.

 

Nhưng tâm trạng của Tư Mộ Hàn đang không tốt nên cô không để ý.

 

Nguyễn Tri Hạ tốt tính lại tiếp tục hỏi: “Vậy tôi đưa cơm lên cho anh nhé?”