Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2678




Chương 2678:

 

Mặc dù lúc nãy ở bãi đậu xe, anh có hơi tức giận, khi Thẩm Lệ bảo anh nói hai người chỉ tình cờ gặp nhau, nhưng giờ anh lại thấy vui, vì cô vẫn quan tâm anh.

 

“Sao lại đứng ngoài cửa không vào trong thế?”

 

Cửa phòng bao mở ra, Giang Vũ Thừa ra khỏi phòng bao.

 

Thẩm Lệ nghe vậy thì ngẩng đầu lên nhìn: “Anh Giang.”

 

Giang Vũ Thừa là người mê thể thao mạo hiểm, quanh năm chạy ngoài trời nắng gió, tất nhiên không giống như cậu chủ được sống sung sướng như Cố Tri Dân, anh ta có nước da màu lúa mì rất khỏe mạnh, vừa nở nụ cười, hàm răng trăng sáng đã trở nên rất bắt mắt.

 

Nhưng cũng may khuôn mặt anh ta vẫn không thay đổi, ngũ quan cường tráng, rất nam tính.

 

“Em gái Thẩm ngày càng thú vị hơn rồi.” Giang Vũ Thừa mở rộng vòng tay, định đi tới ôm Thẩm Lệ, nhưng lại bị Cố Tri Dân nhanh tay nhanh mắt đẩy cô ra.

 

Giang Vũ Thừa ôm hụt cũng không tức giận, chỉ chậc chậc hai tiếng rồi khoát tay lên vai Cố Tri Dân nói: “Cậu Cố à, cậu thật hẹp hòi, em gái Thẩm đã lớn như thế rồi, cậu còn che chở người ta như gà mẹ bảo vệ gà con vậy, cậu quản rộng như thế, có phải định để em gái Thẩm nhà tôi trở thành bà lão độc thân xinh đẹp đúng không?”

 

“Cậu gọi cô ấy là gì? Ai cho cậu gọi cô ấy là em gái Thẩm?” Cố Tri Dân bẻ ngược cánh tay Giang Vũ Thừa ra sau, nhướng mày hỏi anh ta.

 

Từ nhỏ Cố Tri Dân đã là vua đánh nhau, cho dù anh đã trưởng thành, nhưng sức chiến đấu của anh vẫn mạnh nhất trong nhóm bạn thuở nhỏ.

 

“Hít…” Giang Vũ Thừa hét lên: “Anh Dân, đau quá!”

 

Cố Tri Dân lạnh lùng liếc nhìn anh ta, cũng không buông tay ra.

 

Giang Vũ Thừa đau đến mức “rít” lên một tiếng rồi nói: “Tôi không gọi là em gái Thẩm nữa được chưa?”

 

Lúc này Cố Tri Dân mới buông tay ra.

 

Quý Vãn Thư đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này thì siết chặt nắm đấm, giữa hai hàng lông mày đều kiềm chế sự tức giận và đố kỵ.

 

Giang Vũ Thừa thở phào nhẹ nhõm, lúc này Cố Tri Dân mới kề vai sát cánh cùng anh đi vào trong.

 

Trong nhóm bạn thuở nhỏ, Giang Vũ Thừa là người thân với anh nhất, nhưng vì anh ta luôn chạy tới khắp nơi trên thế giới, nên rất khó gặp mặt, giờ gặp lại anh ta, trong lòng Cố Tri Dân vẫn rất vui.

 

Hai người Thẩm Lệ và Quý Vãn Thư bị tụt lại phía sau.

 

Thấy Cố Tri Dân và Giang Vũ Thừa đã vào phòng bao rồi, Quý Vãn Thư mới chặn đường Thẩm Lệ.

 

“Cô cũng muốn đánh nhau với tôi à?” Thẩm Lệ đã bắt đầu xắn tay áo rồi.

 

Bàn về đánh nhau, chắc chắn Quý Vãn Thư không phải là đối thủ của cô.

 

Quý Vãn Thư mặt lạnh nói: “Thẩm Lệ, rốt cuộc cô có ý gì?”

 

“Cô nói rõ ra xem nào, có chuyện gì thì nói hết một lần đi.” Thẩm Lệ khoanh tay trước ngực, nhàn nhã nhìn Quý Vãn Thư.

 

Quý Vãn Thư chất vấn: “Chẳng phải cô đã từ bỏ Cố Tri Dân rồi ư?”

 

Thẩm Lệ nhìn chằm chằm cô ta, giả vờ nghiêm túc suy nghĩ một lát mới nói: “Tôi nói câu đó hồi nào thế?”

 

“Lúc ở trường quay, cô bảo tôi thử đi tỏ tình với Cố Tri Dân xem, rõ ràng lúc đó cô đã từ bỏ anh ấy rồi, giờ cô lại không cho tôi tới gần anh ấy, cô đang lo lắng chuyện gì thế?”