Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2572




Chương 2572:

 

Thẩm Lệ yên lặng chốc lát, hỏi: “Hủy show, Cố Tri Dân?”

 

Cố Mãn Mãn thở dài: “Là trợ lí Kha gọi điện thoại cho em.”

 

Vừa nghe đến Kha Trật, Thẩm Lệ có thể chắc chắn đây cũng là chủ ý của Cố Tri Dân, cúp điện thoại.

 

Quý Vãn Thư ở bên cạnh nghe rõ ràng lời của Thẩm Lệ, Thẩm Lệ vừa cúp điện thoại, cô ta tò mò hỏi: “Tri Dân lại hủy show của cô, cho cô ngừng việc rồi?”

 

Làm sao nghe thế nào cũng có ý đồng tình ở bên trong.

 

Trong lòng Thẩm Lệ cũng có chút buồn bực, trợn mắt nhìn Quý Vãn Thư: “Không cần cô lo.”

 

“Tôi chính là tò mò mà.” Quý Vãn Thư vừa nói xong, điện thoại của cô ta cũng reo.

 

Thấy điện thoại gọi tới, mặt Quý Vãn Thư hơi biến sắc, Thẩm Lệ tới gần nhìn, phát hiện chú thích viết chữ ‘Ba’, thìcười không hề có ý tốt: “Bảo trọng, Quý đại tiểu thư.”

 

Quý Vãn Thư: “…”

 

Quý Vãn Thư giải thích với ba cô ta thật lâu, mới khiến ba cô ta tin hot search là hiểu lầm.

 

“Bây giờ tôi phải về công ty rồi, cô cho người đi điều tra camera ở cửa quán bar đi, cửa quán bar dễ xảy ra chuyện, cho nên mỗi hướng đều có camera, sau đó lấy video, tôi ra mặt làm sáng tỏ là được, cô đừng đáp lại, có thể sẽ có ký giả tìm cô, cẩn thận một chút.”

 

Thẩm Lệ nhanh chóng dặn dò Quý Vãn Thư, rồi tới công ty.

 

“Chào cô Thẩm.”

 

“Cô Thẩm…”

 

Thẩm Lệ vừa vào công ty, đi ngang qua người nào cũng chào hỏi cô, nhưng ánh mắt mấy người này nhìn cô đều có chút khác thường.

 

Chắc là đều biết chuyện hot search.

 

Vào thang máy, Thẩm Lệ đưa tay đỡ trán, đều là họa do xen vào việc của người khác.

 

Chuyện này rất không bình thường, Cố Mãn Mãn cũng không biết phải an ủi Thẩm Lệ thế nào, chỉ vỗ vỗ vai Thẩm Lệ: “Không sao, chị Tiểu Lệ, em tin tưởng chị.”

 

Trong phòng họp lớn như vậy, chỉ có hai người Thẩm Lệ và Cố Tri Dân.

 

Cố Tri Dân ngồi ngay ngắn trước bàn làm việc, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Thẩm Lệ, cũng không nói một câu, chính là cứ như vậy nhìn chằm chằm Thẩm Lệ đang ngồi đối diện anh ta.

 

Thẩm Lệ đối diện với ánh mắt của anh ta cũng có hơi gượng gạo, nháy mắt, cử động cổ, nói: “Tổng giám đốc Cố, xin hỏi anh tìm tôi tới là chơi ‘Một hai ba người gỗ’ sao?”

 

Cố Tri Dân rốt cuộc cũng hơi động đậy, đổi một tư thế ngồi, nhưng ánh mắt vẫn thẳng tắp khóa trên người Thẩm Lệ.

 

“Em…”

 

Anh ta như là cân nhắc hồi lâu, nhưng vừa mở miệng lại không biết phải nói gì, rơi vào ngập ngừng.

 

Thẩm Lệ khẽ cười một tiếng: “Tổng giám đốc Cố, từ lúc nào anh nói chuyện cũng biến thành ấp a ấp úng vậy?”

 

Cô cứ ‘Tổng giám đốc Cố’ làm Cố Tri Dân nghe thấy trong lòng sinh ra phiền não, anh ta hít sâu một hơi, như là hạ quyết tâm: “Đây chính là lý do em từ chối anh sao?”

 

“Hả?” Thẩm Lệ lập tức ngây ra.