Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2314




Chương 2314:

 

“Tôi không nhìn lầm chứ?”

 

“Ai có thể nói cho tôi biết đây là chuyện gì không? Fanpage này còn đăng quảng cáo sao?”

 

“Theo tôi được biết «Mất Thành 2» do Tư thị đầu tư, cho nên fanpage đăng bài tuyên truyền một chút cũng rất bình thường.”

 

“…”

 

Tư Mộ Hàn ở bên cạnh cũng nhìn thấy bình luận này, khinh thường nói: “Có đầu óc hay không vậy! Hạng mục kiếm tiền của Tư thị so với « Mất Thành 2 » có nhiều lắm, chẳng lẽ đều phải lần lượt đăng bài tuyên truyền hết à!”

 

Nguyễn Tri Hạ buồn bã nói: “Em nhớ không nhầm thì vừa rồi anh cũng nói như vậy mà.”

 

Tư Mộ Hàn nghẹn họng, mấp máy môi dứt khoát nói: “Vì đây là phim em viết kịch bản cho nên anh mới bảo Thời Dũng cho « Mất Thành 2 » thêm chút độ nóng.”

 

Người đàn ông này ấy, ở trước mặt người ngoài thì đều lạnh lùng giống như một tảng băng, nhưng khi ở trước mặt cô thì lại ngoan ngoãn như một chú cún lớn.

 

Nguyễn Tri Hạ không nhịn được đưa tay sờ sờ đầu của anh: “Em biết chứ, để cảm ơn em mời anh ăn cơm nhé.”

 

Cô giống như sắp sửa được dùng tiền chính mình kiếm được cho Tư Mộ Hàn, ngẫm lại cũng có chút chờ mong.

 

Tư Mộ Hàn nghe thấy vậy đôi mắt thoáng chốc sáng lên: “Không được mang theo Hạ Hạ?”

 

“… Thì không mang theo.” Nguyễn Tri Hạ khó mà từ chối lại được đôi mắt tỏa sáng như thế này của Tư Mộ Hàn.

 

Tư Mộ Hàn phấn khích, cong môi nở nụ cười: “Được.”

 

Nguyễn Tri Hạ chỉ có thể bất đắc dĩ cùng Tư Nguyễn nói lời xin lỗi ở trong lòng mà thôi.

 

Cô tiếp tục kéo xuống bình luận, quả nhiên liền có dân mạng thông minh suy đoán Tư thị có dụng tâm khi đăng bài Facebook này.

 

“Cảm thấy tình hình này không đúng lắm, Tổng giám đốc Tư muốn tái hôn với biên kịch của « Mất Thành 2 » sao?”

 

“Cũng không phải không tìm được phụ nữ, sao Tư Mộ Hàn lại tái hôn với Nguyễn Tri Hạ chứ.”

 

“Chỉ chia sẻ một bài đăng Facebook mà thôi, sao mọi người có thể tưởng tượng được nhiều như vậy?”

 

“…”

 

Nguyễn Tri Hạ yên lặng thoát khỏi khu bình luận.

 

Bọn họ không chỉ tái hôn, ngay cả con cũng đã lớn như vậy, còn luôn luôn sống cùng nhau đây này.

 

 

Sáng hôm sau, trên đường đưa Tư Nguyễn tới nhà trẻ, sau khi Nguyễn Tri Hạ đã suy nghĩ kỹ càng liền nói với Tư Nguyễn: “Tối nay mẹ và ba có việc phải ăn cơm ở bên ngoài, con ở nhà phải nghe lời dì, cơm nước xong xuôi liền lên lầu nghỉ ngơi, được không?”

 

Tư Nguyễn chớp chớp đôi mắt to: “Chuyện gì vậy ạ?”

 

“Hẹn hò.” Tư Mộ Hàn bất thình lình mở miệng.

 

Nguyễn Tri Hạ đang chuẩn bị giải thích: “…”

 

Lông mày nhỏ của Tư Nguyễn nhăn lại: “Không mang con theo sao?”

 

Tư Mộ Hàn: “Ba mẹ hẹn hò mang con theo làm cái gì?”