Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1805




Chương 1805:

 

Chỉ là lúc cô uống nước, khóe mắt cô vẫn lén theo dõi phản ứng của Tư Mộ Hàn.

 

Không khí trở nên nặng nề hơn.

 

Nguyễn Tri Hạ ngẩng đầu nhìn Tư Mộ Hàn, phát hiện sắc mặt của anh không hề thay đổi.

 

Không chỉ như vậy, anh còn nói: “Nếu Hạ Hạ thật sự thích Tạ Ngọc Nam, cũng tốt.”

 

Nguyễn Tri Hạ bàng hoàng nhìn Tư Mộ Hàn, biểu cảm trên mặt cô hơi phức tạp.

 

Như là có chút ngạc nhiên, rồi lại có chút bình thản, rồi sau đó cô bình tĩnh trở lại.

 

Lúc sau, Nguyễn Tri Hạ nói: “Được, tôi biết rồi.”

 

Sau đó, cô đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

 

Đồng thời, Tư Mộ Hàn có vẻ như không có chuyện gì xảy ra, anh tiếp tục cầm đũa ăn cơm.

 

Thời gian của Nguyễn Tri Hạ ở trong phòng vệ sinh có hơi lâu so với bình thường.

 

Cô đang tự kiểm điểm lại mình.

 

Trước tới giờ, Tư Mộ Hàn vẫn luôn chiếm vị trí rất quan trọng trong lòng cô.

 

Có rất nhiều chuyện người khác không làm được, nhưng anh đều làm được.

 

Cho nên khi Nguyễn Tri Hạ kết nối lại toàn bộ các vụ việc với nhau, tự nhiên cô nghĩ đến Tư Mộ Hàn.

 

Không ai có thể đồng thời làm được việc này.

 

Chỉ có Tư Mộ Hàn có thể.

 

Nhưng Tư Mộ Hàn phủ nhận kiên quyết như vậy.

 

Thậm chí không tìm ra được chút manh mối nào biểu hiện trên mặt anh.

 

Nguyễn Tri Hạ ở trong phòng vệ sinh thêm lúc để bình tĩnh lại rồi mới mở cửa đi ra ngoài.

 

Tư Mộ Hàn vẫn còn đang ngồi ăn.

 

Anh ăn rất chậm.

 

Nguyễn Tri Hạ quan sát từ xa phát hiện phần lớn đồ ăn đã bị anh ăn hết.

 

Gần đây anh ăn ngon miệng vậy sao?

 

Ăn nhiều như vậy mà còn ốm như vậy?

 

Cũng thật là kỳ !

 

Nguyễn Tri Hạ đi đến chỗ Hạ Hạ chơi với cô bé.

 

Lát sau, Nguyễn Tri Hạ xoay lên bàn ăn nhìn phát hiện Tư Mộ Hàn đã không còn ăn nữa, mà đang bắt đầu dọn dẹp những hộp đồ ăn lại.

 

Phần lớn đồ ăn đều ăn hết rồi, nên còn thừa lại chỉ đem bỏ đi.

 

Do nhiều món nên khi gom lại, hộp đựng cũng khá nhiều.

 

Tư Nguyễn thấy Tư Mộ Hàn đã ăn xong cơm.

 

“Ba, lại đây xem đồ chơi mới này lắp ráp như thế nào, con không biết.”

 

“Chờ một chút.” Tư Mộ Hàn nhìn qua rồi nói: “Ba vứt rác rồi qua chơi với con.”

 

Nói xong, anh cầm túi rác đi ra ngoài.

 

Nguyễn Tri Hạ ngồi yên có chút bất ngờ.

 

Trước đây khi cô ở bên ngoài, lúc Tư Mộ Hàn tạm trú ở chỗ cô ở cũng có làm những việc như vậy.

 

Nhưng bây giờ nhìn thấy anh lại làm nhưng việc này, cô lại cảm giác có gì đó khác thường.

 

Hơn nữa, mấy tháng gần đây, những việc anh làm cũng rất khác thường.

 

Sau khi Tô Miên có thai, hôm mở phiên tòa xét xử, anh cũng không xuất hiện, có vẻ như anh không hề muốn tranh giành quyền nuôi Tư Nguyễn với cô.