Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1591




Chương 1591:

 

Thời Dũng hơi hơi gật đầu, không nói gì thêm, trực tiếp lái xe lướt qua bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, đến công ty.

 

Chờ đến lúc xe Tư Mộ Hàn đã đi xa, Nguyễn Tri Hạ mới từ trong xe bước xuống đi vào trong.

 

Nếu không phải cần thiết, hiện tại cô không muốn thấy Tư Mộ Hàn.

 

Chuyện ngày hôm qua, khiến Nguyễn Tri Hạ có chút ghê tởm.

 

Tư Mộ Hàn vì muốn làm tô miên vui, lại lừa gạt đùa bỡn cô, chuyện không có khí độ như vậy, Tư Mộ Hàn trước kia làm không được, anh không nhàm chán như vậy.

 

Nguyễn Tri Hạ khoá xe, liền đi vào cửa lớn biệt thự.

 

Hôm nay gió có chút lớn, tuy rằng vừa hết năm, nhưng thời tiết vẫn có chút giá lạnh.

 

Nguyễn Tri Hạ kéo cổ áo của mình, cô tiến vào đại sảnh, phát hiện bên trong ngoại trừ hai người giúp việc, cũng không thấy bóng dáng Tư Gia Thành và Tư Nguyễn.

 

Có người giúp việc đi tới, hơi cúi đầu gọi một tiếng: “…Cô Hạ.”

 

“Bọn họ đâu?” Tuy rằng Nguyễn Tri Hạ không nói rõ là ai, nhưng người giúp việc hiểu được ý tứ của cô, ngẩng đầu nhìn thoáng qua trên lầu: “Ở trong phòng của cô chủ nhỏ.”

 

Nguyễn Tri Hạ ‘ừ’ một tiếng, liền lên lầu đến phòng của Tư Nguyễn.

 

Cô gõ cửa hai cái, còn chưa lên tiếng, đã nghe thấy bên trong vang lên giọng nói tức giận của Tư Nguyễn: “Vào đi.”

 

Nguyễn Tri Hạ đẩy cửa đi vào, liền thấy hai người Tư Nguyễn và Tư Gia Thành nằm bò vây quanh một bể cá nhỏ, bên trong thả một con rùa đen.

 

Tư Nguyễn ba tuổi rưỡi, tuy rằng vóc dáng không tính là nhỏ so với bạn cùng lứa tuổi, nhưng so sánh với Tư Gia Thành, liền có vẻ nhỏ hơn.

 

Tư Gia Thành quay đầu trước tiên, cậu ta vừa nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, trên mặt vui vẻ: “Chị Tri Hạ!”

 

Tư Nguyễn nghe thấy giọng nói của Tư Gia Thành, cũng quay đầu lại nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ, ánh mắt sáng lên: “Mẹ.”

 

Nguyễn Tri Hạ mỉm cười, sau khi cô đến gần, Tư Gia Thành và Tư Nguyễn đều cực kỳ chủ động nhường chỗ cho Nguyễn Tri Hạ.

 

“Mẹ, xem rùa đen.” Ngón tay béo nhỏ của Tư Nguyễn chỉ con rùa đen bên trong bể cá nhỏ, sau đó ánh mắt gắt gao khoá trên người con rùa đen: “Con đang đợi rùa đen nhúc nhích.”

 

Nguyễn Tri Hạ nghe xong, nghiêm túc hỏi: “Cho nên hai người liền nằm sấp canh giữ ở nơi này?”

 

Cô có thể hiểu được Tư Nguyễn tràn đầy lòng hiếu kỳ, còn Tư Gia Thành đây là…tính trẻ con chưa tiêu tan?

 

Tư Gia Thành tựa như cũng có chút ngượng ngùng, cậu ta gãi gãi đầu: “Em đây không phải chơi cùng Hạ Hạ sao.”

 

Cậu ta nói xong, tiến đến bên tai Nguyễn Tri Hạ, nhỏ giọng nói với Nguyễn Tri Hạ: “Hôm qua tới dỗ dành đã lâu cũng không chơi cùng em, hôm nay em tìm rùa đen con bé mới chịu theo em chơi.”

 

Tư Nguyễn luôn có chút sợ người lạ, nhưng ở trong mắt Nguyễn Tri Hạ, một buổi tối, Tư Gia Thành có thể cùng Tư Nguyễn ở chung thành như vậy, đã rất không tồi.

 

Tư Nguyễn nhìn rùa đen nhìn đến vô cùng nghiêm túc, Nguyễn Tri Hạ nhìn Tư Gia Thành ra hiệu, ý bảo cậu ta đến một bên có chuyện muốn nói với cậu ta.

 

Tư Gia Thành hiểu ý Nguyễn Tri Hạ, đứng dậy đi tới một bên.

 

Nguyễn Tri Hạ liếc mắt nhìn Tư Nguyễn một cái, Tư Nguyễn nhìn chằm chằm rùa đen cũng không chú ý tới Tư Gia Thành đi rồi, cứ yên tâm đứng dậy đến một bên nói chuyện với Tư Gia Thành.

 

“Tư Mộ Hàn không làm gì cậu chứ?” Nguyễn Tri Hạ đánh giá Tư Gia Thành một lúc, cũng không nhì ra trên người cậu ta có điểm nào khác thường.

 

Tư Gia Thành nhún nhún vai: “Anh ta đưa em về tới, sau đó dẫn em đi gặp Tư Nguyễn, liền không để ý tới em.”

 

“Chỉ như vậy?” Nguyễn Tri Hạ không quá tin tưởng.

 

Tư Gia Thành sờ sờ cái mũi, sau đó ngồi xuống ghế nhỏ bên cạnh: “Ai, thật ra sau khi em nhìn thấy Tư Nguyễn, liền muốn chơi cùng nó, không muốn để ý đến Tư Mộ Hàn.”

 

“……”Lý do này, miễn cưỡng cũng có thể thông suốt.