Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1534




Chương 1534:

 

Nguyễn Tri Hạ cảm thấy tâm trạng của mình có chút vấn đề, có lẽ là bởi vì trước kia Tư Mộ Hàn coi trọng cô, làm rất nhiều chuyện vì cô.

 

Cho mãi đến giờ phút này, cô cũng vẫn có loại ảo giác đó.

 

Nguyễn Tri Hạ mím môi, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm: “Được.”

 

Sau đó, cô ngồi xổm xuống, nói mấy câu với Tư Nguyễn, liền xoay người đi ra ngoài.

 

Sau khi Nguyễn Tri Hạ đi ra ngoài, Tư Nguyễn liền leo lên cái ghế trước bàn làm việc của Tư Mộ Hàn.

 

Vóc dáng cô nhóc rất nhỏ, ngồi ở trên ghế dùng hết sức lực ngẩng đầu lên mới có thể nhìn thấy mặt của Tư Mộ Hàn.

 

Tư Mộ Hàn ngẩng đầu lên nhìn vào chính giữa tài liệu, vừa vặn nhìn được vào ánh mắt giống mình y đúc của Tư Nguyễn.

 

Tư Mộ Hàn khép văn kiện lại, thả lỏng người , giọng nói cũng hòa hoãn hơn nhiều so với khi nói chuyện cùng Nguyễn Tri Hạ, hỏi: “Khát nước sao?”

 

Tư Nguyễn lắc đầu, cứ như vậy ngồi ở trên ghế nhìn anh, không nói lời nào.

 

Sau đó, cô bé lấy từ trong túi ra cây kẹo mút mà Thời Dũng vừa cho mình, đưa cho Tư Mộ Hàn.

 

Ý của cô bé là nhờ Tư Mộ Hàn bóc nó ra.

 

Nhưng sau khi Tư Mộ Hàn nhận lấy kẹo từ trong tay cô nhóc, liền trực tiếp bỏ vào một bên ngăn kéo khóa.

 

Tư Nguyễn trơ mắt nhìn Tư Mộ Hàn cất kẹo của bé đi, mở to hai mắt từ trên ghế đứng lên, chỉ vào ngăn kéo nói: “Kẹo!”

 

Tư Mộ Hàn nói: “Mang sữa bò và bánh quy vào.”

 

Tư Nguyễn rất thích ăn kẹo, nhưng răng của cô bé không tốt lắm, Tư Mộ Hàn đang khống chế không cho cô bé ăn nhiều kẹo nữa.

 

Cũng không lâu sau, thư ký liền bưng theo một cái đĩa đi vào, phía trên là sữa bò nóng cùng bánh quy nhỏ.

 

Thư ký này là người mới đến, chưa từng nhìn thấy Tư Nguyễn.

 

Cô ta nhìn thấy cô bé trên ghế, phải có bảy phần giống với Tư Mộ Hàn, vẻ mặt lộ rõ sự kinh ngạc.

 

Tư Mộ Hàn khoanh tay tựa lưng vào ghế ngồi đối mặt với Tư Nguyễn, nhưng cũng không bỏ lỡ biểu cảm của thư ký.

 

Anh khẽ cau mày, nghe nói là phòng thư ký có hai nhân viên nghỉ do sinh con, cho nên bên nhân sự mới tuyển người mới vào làm.

 

Anh không thích kiểu người lúc nào cũng kinh ngạc tò mò.

 

Thư ký cảm giác như Tư Mộ Hàn đang nhìn mình, vội vàng đặt đĩa xuống, bỏ từng cái lên bàn.

 

Lúc này, cô mới nghe thấy Tư Mộ Hàn hỏi mình: “Cô là thực tập sinh mới tới?”

 

Tư Thị khó khăn lắm mới tuyển thư ký tổng Giám đốc, mà phòng thư ký nhiều người như vậy, người có thể chân chính đứng gần Tư Mộ Hàn cũng chỉ có một vài người mà anh tín nhiệm.

 

Cô ta cũng phải qua mấy cửa ải, còn phải có quan hệ cá nhân mới vào được Tư Thị.

 

Muốn nói trong lòng cô ta không có chút ảo tưởng gì với Tư Mộ Hàn là không thể nào.

 

Tổng tài tuổi trẻ tài cao lại còn vô cùng tuấn tú , cùng với thư ký thực tập sinh bí thư, tổ hợp này kết hợp rất dễ bén lửa.

 

Thư ký thực tập mặt đỏ lên: ” Dạ, Giám đốc , tôi là thư ký mới tới, tên là Trình Tư Ưu.”

 

“Tôi có hỏi tên cô sao?” Giọng nói của Tư Mộ Hàn so với vừa rồi càng lạnh lùng hơn, Trình Tư Ưu nghe xong cũng cảm thấy toàn thân rét run.

 

Ai cũng nói tính cách của Giám đốc khó mà tiếp xúc, vừa rồi Giám đốc còn chủ động hỏi cô ta, cô ta còn tưởng rằng Giám đốc cảm thấy cô đặc biệt…

 

“Tôi…” Trình Tư Ưu ấp úng một lúc lâu, bị dọa sợ đến mức không nói được gì, còn cảm giác có chút đáng thương.

 

Tư Mộ Hàn càng cảm thấy chán ghét: “Đi ra ngoài!”

 

Trình Tư Ưu liền vội vàng xoay người hốt hoảng đi ra ngoài.

 

Cửa phòng đóng lại, lúc Tư Mộ Hàn nhìn sang Tư Nguyễn, nét mặt mới hòa hoãn đi đôi chút.

 

Anh đặt sữa bò và bánh quy đến bên cạnh Tư Nguyễn nói: “Ăn đi.”