Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 846




Chương 846

“Chẳng lẽ là em hiểu sai rồi sao?”

Cô đáng thương nói, thứ đạo lý này không phải là nên được hiểu như thế sao?

Cố Gia Huy nghe cô nói vậy thì không kìm được mà mềm lòng.

Cô vợ nhỏ bé bỏng của anh vẫn còn chưa được trải đời, vẫn chưa biết được thế giới này nham hiểm như thế nào.

Có một số thứ ngay cả khi nó là của em nhưng nó cũng sẽ không thể tránh được thủ đoạn của người khác.

Có rất nhiều thứ trên trái đất này có thể thay đổi trong chớp mắt.

Anh có thể bảo đảm rằng mình không thay lòng nhưng anh vẫn hy vọng cô sẽ làm điều gì đó để anh có thể cảm nhận được dáng vẻ của cô xù lông lên để bảo vệ anh, giữ chặt lấy anh.

“Không sai, em nói đúng. Em tin tưởng anh, những chuyện đó vốn dĩ cũng nên do anh xử lý. Vốn dĩ dung lượng não bộ của em đã nhỏ, tội gì phải tốn sức vì những chuyện vặt vãnh này chứ, để anh tự mình xử lý đi. Đừng sợ, anh ở đây với em.”

Cố Gia Huy lựa chọn thỏa hiệp.

Nói đi nói lại thì cô cũng là người con gái anh yêu, sao anh có thể nỡ lòng nào mà làm khó cô chứ?

Hứa Minh Tâm nghe thấy anh nói vậy, không khó để có thể nghe ra sự thất vọng trong giọng nói của anh.

Tất cả đàn ông đều hy vọng người phụ nữ mà mình yêu thương có thể giữ lấy mình.

Một khi có tình địch xuất hiện liền biến thành một sinh vật nhạy cảm, đánh tình địch tan tác ra hàng trăm mảnh.

Thật ra…

Cô cũng chỉ là đang ỷ lại vào tình yêu sâu đậm mà anh dành cho cô nên mới muốn làm gì thì làm như vậy.

Cô tin anh… không phải là cô không tin tưởng vào chính mình.

Cô nỗ lực học lập, mang tất cả những việc mình thích hoàn thành thật tốt, làm tốt vai trò một người con gái nuôi của nhà họ Ngôn, danh xứng với thực.

Cô hy vọng, thời gian hai năm vừa đến là cô có thể đứng bên cạnh anh chứ không phải là trốn sau lưng anh.

Cô muốn… kề vai sát cánh với anh, muốn cùng anh đi ngắm cảnh, chia sẻ với anh mọi vui buồn và cũng có thể đồng cam cộng khổ với anh.

Nhưng hiện giờ cô còn cách anh quá xa, nên cô cũng không có tư cách tranh giành cùng với người khác, mà chỉ có thể để Cố Gia Huy tự mình giải quyết mọi chuyện.

Cô rất sợ hãi.

Hứa Minh Tâm cụp mắt xuống, trong lòng cô đang rất buồn.

“Cố Gia Huy… em làm anh rất thất vọng đúng không?”

Cô cẩn thận, dè dặt hỏi.

“Không có, là do anh nghĩ nhiều rồi.

` Không sao đâu, mọi việc đã qua cả rồi, anh cũng có chỗ không đúng, sau này anh sẽ không cố tình làm em buồn nữa.”

Anh đang muốn nói đến chuyện anh để mặc Ngô Ưu đến gần mình.