Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 318




Chương 318

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, trắng nốn mềm mại khiến người ta không khỏi muốn véo con bé mập mạp.

Thật là một con búp bê nữ dễ thương, được làm bằng bột và ngọc!

“Cô Tâm? Gô chính là vị hôn thê của anhGia Huy hả, Hứa Minh Tâm?”

“Ừ, tôi là Hứa Minh Tâm, còn cô thì sao?”

“Tôi?” Cô ta đảo mắt, nó tràn đầy vẻ rực rỡ của Huipu. Cô ta cười và nói, “Tôi tên là Yên, tôi là thanh mai trúc mã của anhGia Huy.”

Thanh mai trúc mã ? Bốn chữ này bùng nổ trong đầu cô, thân thể nhỏ nhắn của Hứa Minh Tâm khế run lên.

“…Tôi không có nghe anh ấy nói đến cô…”

“Thế nhưng tôi lại nghe anh ấy nói đến cô, chuyện của cậu và anh ấy, tôi biết mọi thứ, thậm chí còn biết anh ấy tặng cậu hai đôi giày cao gót, một đôi màu đỏ, một đôi pha lê đúng không?”

“Cô … Làm sao cô biết được?”

Hứa Minh Tâm rất ngạc nhiên, sắc mặt cũng đã nhợt nhạt mấy phần.

Cố Gia Huy làm quái gì mà cái gì cũng đều nói cho cô ấy! Cô nắm chặt nắm đấm, kiềm chế xúc động muốn rời khỏi của mình.

Lần này, cô muốn đợi Cố Gia Huy ra, cho mình một lời trả lời hợp lý, để tránh cho anh lại nói cô vu oan anh!

Hiện tại cũng không phải là cô vu oan người khác, là Yên chính miệng nói ra, họ là thanh mai trúc mã!

Khương Tuấn nhìn hai người phụ nữ hết sức căng thẳng, nghĩ muốn khuyên giải. “Cô Vy, cô đừng trêu chọc với cô Tâm nữa …”

“Tôi nói đùa chỗ nào? Chẳng lẽ tôi không phải là thanh mai trúc mã của anhGia Huy sao? Hai chúng tôi từ lúc còn mặc quần đũng đã quen biết rồi. Lúc nhỏ anh ấy không thích cười, bộ dáng xụ mặt của anh ấy cậu cũng chưa từng thấy, còn tôi có thể thấy rất rõ ràng”

“Tôi là con dâu nuôi từ nhỏ của anh ấy, chúng tôi thật ra là muốn bên nhau. Nếu như không phải cậu ngoài ý muốn xuất hiện, thì tôi nghĩ chúng tôi đã sớm kết hôn rồi!

Hứa Minh Tâm nghe được lời nói này, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt vô cùng, giống như lập tức bị rút hết máu.

Họ từ nhỏ đã quen biết…

Cô ấy con dâu nuôi từ nhỏ của anh…

Anh và cô ấy xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhưng cái gì cô cũng không biết,Gia Huy cũng không nói tới một chữ.

“Tôi không quen biết cô,Gia Huy không có nhắc đến. Người và chuyện mà anh ấy không nhắc đến, tôi cũng không cần để trong lòng.”

Cô nắm chặt nắm đấm, quật cường nói.

Có chút nghe vậy, không khỏi nhíu mày.

Đúng là một cô gái bướng bỉnh, cô ấy thật sự càng ngày càng hiếu kỳ, anhGia Huy rốt cuộc thích cô ở điểm nào!

Cô ấy tiếp tục nói: “A? Vậy sao? Vậy tôi với anh ấy từng cùng nhau học từ thi từ ca phú cho tới nhân sinh triết học, các người từng có sao?”

“Tôi …”

“Tôi và anh ấy lúc nhỏ có đính hôn, cô có không?”