Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 277




Chương 277

Hứa Minh Tâm tức giận nói.“Em chỉ có thể nhìn một mình anh, nếu còn dám nhìn người đàn ông khác, anh sẽ đánh vào mông em.”

“Anh là đồ bạo chúa độc tài, không có đạo đức!”

“Anh không có đạo đức, em có thể làm khó dễ được anh sao?”

Cố Gia Huy không khách sáo nói, rõ ràng là kiểu bá đạo không nói lý.Hứa Minh Tâm bĩu môi, nhưng nghĩ lại làm hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt.Đúng lúc này, di động của Cố Gia Huy vang lên, có người gọi video call tới.Cố Gia Huy mở video ra, Ôn Thanh Vân nhìn thấy Hứa Minh Tâm ở đối diện video, đang ngửa đầu, chảy máu mũi.“Đây…chính là vợ sắp cưới của cậu?”

Hứa Minh Tâm nghe được giọng nữ, rũ mắt nhìn, thì nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp.Người phụ nữ cô nhìn thấy khi ở nước AnhI Đoan trang nho nhã, nhẹ nhàng như nước.Tuổi chỉ khoảng 25-26, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng.“Đây là?” Cô còn chưa kịp phản ứng lại.“Còn không gọi chị dâu?” Cố Gia Huy mở miệng nói.

“Chị dâu?”

Chị ấy chính là bạn gái của Cố Trường Quân sao?

Hai người sắp bước vào lễ đường, nhưng lại chết bất đắc kỳ tử rồi vĩnh viễn xa cách.

Cố Gia Huy chấp nhận người chị dâu này từ tận đáy lòng tán, tất nhiên cô cũng phải gọi chị dâu theo.

“Chị…Chị dâu.”

Cô vội vàng chỉnh trang lại mình, thay đổi thái độ, cảm nhận được cảm giác gia trưởng quen thuộc.

“Gia Huy, chị không ngờ cậu lại có phúc như vậy, tìm được một người vợ xinh đẹp đến thế. Lần đầu gặp nhau, vậy mà lại bằng cách này, có chút không ổn lắm. Chị tên Ôn Thanh Vân, em có thể gọi chị là chị Hoàn, đừng gọi chị dâu, chị có chút ngại.”

“Chị Thanh Vân.”

“Chị gọi là để nhờGia Huy tới đây giúp chị đàm phán một bản hợp đồng tương đối khó giải quyết, bản hợp đồng này rất quan trọng với nhà họ Ôn. Em cũng có thể đi theo Hàn Châu tới đây, chị muốn chuẩn bị chút quà gặp mặt.”

“A? Em không qua đâu, tiếng Anh của em cũng không tốt lắm, miễn cưỡng cũng chỉ có thể giao lưu được. Chú ba Cố đi làm việc, em có thể làm gì được? Em còn phải đi học nữa.”

“Gia Huy, ý của cậu thì sao?” “Chị muốn khi nào tôi tới, tôi đi chuẩn bị.”

“Hạng mục và thời gian chị sẽ gửi cho cậu, chỉ chờ tin nhắn của cậu. Em tên Hứa Minh Tâm đúng không,Gia Huy thường xuyên nhắc tới em với chị, nói em là một con mèo con. Hy vọng chúng ta có thể sớm gặp nhau một chút, chị nghĩ chúng ta ở chung hẳn là sẽ rất vui vẻ.”

“Được rồi, không quấy rầy hai người nữa, tạm biệt.”

Ôn Thanh Vân tắt điện thoại, sau đó Cố Gia Huy nhìn tên hạng mục, không khỏi hơi chau mày lại.

Hợp tác với gia tộc lớn như vậy, khó trách ngay cả Ôn Thanh Vân cũng không chắc chắn.

Xem ra cần phải đi một chuyến, giúp chị ấy một chút.

Mà Hứa Minh Tâm lại đang suy nghĩ, mèo là ý gì?

Toàn thân cô có chỗ nào giống mèo chứ?

“Em rất giống mèo sao?”

“Chỗ nào không giống, lúc dịu dàng thẹn thùng động lòng người, khi hung dữ thì móng vuốt sắc bén, quả thực giống nhau như đúc.”

“Đây là anh đang khen em hay là đang chê bai em? Lần trước em và anh cãi nhau, chị Thanh Vân không biết phải không?”

“Biết, chính là chị ấy nói với anh, nói em hiểu lầm, anh mới biết là mình đã làm em phải ghen”