Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt Ngào

Chương 479: Cô Ấy Uống Thuốc Tránh Thai






“Không biết nữa.

Đối phương gọi anh là “cậu Tư”, với lại anh ta còn nói cái gì mà mợ Tư đến tiệm thuốc mua thuốc tránh thai gì gì đó, nữa là còn chưa bước ra khỏi cửa tiệm đã lấy thuốc ra uống rồi!” Lạc Minh Ánh ung dung kể lại.
Chân mày Phó Quân Tiêu phút chốc nhíu chặt, sắc mặt tái xanh, từ sâu thẳm trong con ngươi mơ hồ cháy lên hai ngọn lửa.

.

Truyện Khoa Huyễn

Lạc Minh Ánh nhìn khuôn mặt đẹp trai của Phó Quân Tiêu dần biến sắc thì lập tức biết điều mà ngậm miệng lại.
Nhưng cô ta cũng đã chắn chắn, "mợ Tư” trong miệng người đàn ông kia nói đúng là chỉ Đồng Kỳ Anh.

Đồng Kỳ Anh uống thuốc tránh thai, không phải nói rõ là không muốn mang thai bé sao? Mà tình huống nghiêm trọng hơn chút là, Đồng Kỳ Anh không muốn mang thai con của Phó Quân Tiêu.
Lạc Minh Ánh bỗng chốc mừng thầm.
“Hủy hết lịch trình hôm nay cho tôi, rồi sắp xếp cái khác!” Phó Quân Tiêu sau khi đột ngột ném ra câu này thì cầm điện thoại lên, trực tiếp đi thẳng ra khỏi phòng.
Lạc Minh Anh vội vã gật đầu, đáp: “Dạ!”.
Toàn bộ phòng thiết kế vốn dĩ đều tập trung hết trong phòng làm việc, tiếng gõ phím “lách cách” và tiếng click chuột vang lên không ngừng, nhưng khi thấy Phó Quân Tiêu bước vào cửa lớn phòng thiết kế, lễ tân liền vội vã từ sau bàn làm việc đứng bật dậy, đều không kịp đi báo với trưởng phòng.
Anh một mình đi tới hành lang phòng làm việc tập trung rồi đứng lại, nghe tiếng “Chào tổng giám đốc Phó!” của lễ tân, tất cả tiếng động trong phòng đều im bặt.

Phó Quân Tiêu đứng trên hành lang, ánh mắt nhìn lướt qua tất cả phòng làm việc tập trung một lần, cuối cùng dừng lại trên chỗ ngồi kế bên cửa sổ.
Bởi vì ngại tiếng gõ phím và tiếng click chuột trong phòng làm việc quá ồn, nên sớm nay lúc bắt đầu làm việc, Đồng Kỳ Anh đã gỡ máy trợ thính trên hai tại xuống.
Cô ngồi trước máy tính tập trung tinh thần xem xét bản kết cấu, nghiêm túc ghi lại mỗi một điều rút ra.

Mà cũng vì đang cắm đầu làm việc nên vốn dĩ Đồng Kỳ Anh không biết lúc này Phó Quân Tiêu đang đứng trên hành lang, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn mình chằm chằm.
“Tổng giám đốc Phó, hôm nay anh tới giám sát phòng thiết kế của chúng tôi sao?” Tôn Lệ Á sau khi nhận được thông báo của lễ tân thì vội vàng chạy từ trong phòng làm việc ra, rồi tươi cười đi tới bên cạnh Phó Quân Tiêu, lễ phép hỏi.
Trong con người Phó Quân Tiêu lộ ra vẻ lạnh lùng, cả người cũng phát ra khí lạnh, khiến cho bốn phía chung quanh giống như bị bao phủ trong khí thể lạnh lẽo đến khắc nghiệt mà anh phát ra.
Lúc Phó Quận Tiêu kéo Đồng Kỳ Anh vào phòng làm việc, Lạc Minh Ánh vẫn đang sắp xếp tài liệu, kết quả lại bị anh trút hết lửa giận lên người, lạnh lùng quát: “Chỗ này không cần cô, xéo!”
Lạc Minh Ánh bị giọng nói tức giận của Phó Quân Tiêu dọa cho nhảy dựng, cô ta vô thức liếc nhìn Đồng Kỳ Anh một cái, mấp máy miệng, sau đó vội vã buông tài liệu trong tay xuống, gật đầu cúi người rồi nhanh chóng xoay người rời đi.
Đương khi Đồng Kỳ Anh muốn mở miệng nói gì đó, Phó Quân Tiêu lại lần nữa túm tay cô kéo lên lầu, sau đó không chút khách khí đẩy ngã xuống giường.