Mà cái cô Thu Hương này cũng vừa mới vào Dạ Mị trong thời gian gân đây, chẳng qua Đường Vãn Kiều không hề nghĩ tới là Thu Hương cũng quen biết Anh Ninh.
Nghe giọng điệu của cậu Thập thì hình như cô ta có liên quan tới cái chết của Anh Ninh.
Nhưng mà Thu Hương lại giống như có nỗi oan ức gỉ rất lớn, không chịu thừa nhận chuyện này.
Mặc dù trong đầu tràn đầy nghi ngờ, nhưng mà đây đã là chuyện của năm năm trước, Đường Văn Kiêu cũng không quá để ý đến chuyện này, hơn nữa An Ninh cũng không phải là một trong những cô nàng cấp dưới của chị ấy.
Nhưng mà dường như cậu Thập muốn xả giận cho An Ninh nên mới nhằm vào Thu Hương.
“Tạ Liên! Em hãy nhớ kỹ cho chị, ở trong Dạ Mị này nhất định không nên xen vào chuyện của người khác!” Đường Văn Kiều lại nhấn mạnh một lần nữa với Đồng Kỳ Anh.
Đồng Kỳ Anh liên tục gật đầu như gà mổ thóc.
Đi một lúc thì đột nhiên Đường Văn Kiêu Dừng chân, nói tiếp một cách sâu xa: “Không nên để cậu Thập nhìn thấy khuôn mặt của em” “Vâng, em biết rồi ạ!” Đồng Kỳ Anh tiếp tục gật đầu.
Thu Hương, Anh Ninh, cậu Thập...!
Còn nữa, tại sao chị Vãn Kiều lại dặn dò cô rằng không nên để cậu Thập nhìn thấy khuôn mặt của cô? Thật ra thì trong đầu Đồng Kỳ Anh đang tràn đầy nghi ngờ, nhưng dường như Đường Văn Kiều không chịu lộ ra nhiều hơn một số chỉ tiết trong chuyện này nên cô cũng không thể hỏi trực tiếp.
Hay là thôi vậy...!Dù sao cũng không liên quan gì đến cô! Đồng Kỳ Anh nghĩ vậy, tiếp tục đi theo Đường Văn Kiều đi ra phía sau sân khấu.
Mặc dù tối nay cũng được khách hàng khen thưởng nhưng là bởi vì ít đi hai vị “Kim chủ” là "Cậu Nhiên" và "Cậu Lý”, giờ phút này thu nhập từ việc hát của cô cũng lập tức từ hơn ba mươi triệu hạ xuống sáu đến chính triệu đồng.
Nhưng mà không có "Cậu Nhiên" và "Cậu Lý " "Quấy rầy", ngược lại trong lòng Đồng Kỳ Anh ổn định hơn trước rất nhiều.
(bygoogle = window.bygoogle || []).push({}); 2063542_1_25,602063542_2_25,60.