Vợ Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2

Chương 116: 116: Hôn Lễ Thịnh Thế 2





Dáng vẻ của anh như này, vẫn là cao cao tại thượng, đứng xa tít trên tầng mây.

Hai tay chắp lại phía sau lưng, khí thế cực kỳ mạnh mẽ nhưng cũng hiển thị rõ sức hấp dẫn vang vọng của anh.

Mặc Sơ mới vừa tới cửa, anh đã nhạy cảm phát hiện ra tiếng bước chân của cô, anh hơi nghiêng đầu thấy cô đang đi tới gần.

Cô mặc một thân áo sơ mi và quần jean đơn giản, giày Cavans, vừa trang điểm nhẹ nên cả người nhìn qua thật sự là tuổi trẻ mỹ lệ.

“Tổng giám Quyền, không gọi điện thoại được cho cô Long Yên.” Mặc Sơ nhẹ giọng nói: “Khách khứa đều đã tới đông đủ, bên phía cô Long Yên phải xử lý thế nào?”
Quyền Đế Sâm nhìn chằm chằm vào cô: “Để tôi gọi thử xem sao.”
“Được.” Lần đầu tiên Mặc Sơ không biết phải nói cái gì như lúc này.

Không khí chợt im lặng, không hiểu sao có hơi kỳ lạ.

Cố Trạch Dã mặc quần áo phù rể xuất hiện, anh ta nhìn hai người vẫn đang im lặng, anh ta ho khan một tiếng: “Sao vậy? Có phải thấy tôi đẹp trai hơn cả chú rể, đoạt mất danh tiếng của cậu ta rồi.”
Chỉ một câu nói đã chọc cười Mặc Sơ.

“Thị trưởng Cố, khi nào anh kết hôn thì phải mời tôi tới chủ trì đó.” Mặc Sơ nhìn anh ta.

Cố Trạch Dã vỗ vỗ bả vai Quyền Đế Sâm: “Nhìn đi, cậu dạy rất tốt đấy, còn rất biết tìm cơ hội lôi kéo công việc cho mình.”

Mặc Sơ nhìn Quyền Đế Sâm cười nói: “Tổng giám đốc Quyền thật sự dạy rất tốt.”
Quyền Đế Sâm nhìn cô cười khẽ, mí mắt lại hơi sưng lên thì hỏi: “Tôi hôm qua ngủ không ngon giấc à?”
“Tôi hôm qua bố vào bệnh viện, tôi đi xem ông ấy.” Mặc Sơ nói: “Có lẽ ngủ hơi muộn nên bị mất ngủ một chút.

Nhưng tổng giám đốc Quyền cứ yên tâm, tôi sẽ lấy trạng thái hoàn hảo nhất để chủ trì hôn lễ cho tổng giám đốc Quyền.”
Quyền Đế Sâm không nói gì nhưng đôi mắt nhìn cô lại trở nên sâu xa hơn, giống như một hố đen vũ trụ nhìn thế nào cũng không thấy rõ.

Lúc này, ông cụ Quyền cũng đã đến.

Quyền Thịnh Quốc nhìn Mặc Sơ cũng ở đây thì nói: “Cháu gái Sơ, hôm nay biểu hiện tốt một chút, ông nội Quyền sẽ chuẩn bị cho cháu một bao tiền mừng thật to.”
“Ông cụ Quyền không cho tiền mừng thì cháu vẫn sẽ biểu hiện thật tốt.” Mặc Sơ nở nụ cười: “Ông cụ Quyền, nếu không ông ngồi xuống uống chén trà đi.”
Ông cụ Quyền cười nói: “Không được, ông còn phải đi chào hỏi mấy ông già bên kia nữa, nói cho bọn họ biết cháu của ông kết hôn, ông cũng sắp được ôm cháu cố rồi.”
Mặc Sơ nhìn Quyền Thịnh Quốc rời đi, người ta thường nói ai gặp chuyện vui đều sẽ thoải mái tinh thần, giờ phút này khi Quyền Thịnh Thế đi đường cũng đã đi như bay.

Tả Điện Vũ đã trở về rất nhanh: “Tổng giám đốc Quyền xảy ra chuyện rồi..”
Mặc Sơ cũng vội vàng nhìn qua, Tả Điện Vũ nói: “Cô Long Yên hút bột K, lúc này như đang bay trên mây đã không biết mình đang làm cái gì đâu.”
Đầu tiên là Mặc Sơ cực kỳ ngạc nhiên, cô cũng biết, trong xã hội thượng lưu người dùng mấy thứ này rất nhiều, nhưng hôm nay là lễ cưới của Long Yên và Quyền Đế Sâm, sao Long Yên lại có thể hít cái này chứ?
“Bây giờ cô ấy ở đâu?” Mặc Sơ hỏi.

“Đã đưa tới phòng trang điểm.” Tả Điện Vũ trả lời.

“Tôi đi xem thử.” Mặc Sơ vội vàng chạy tới phòng trang điểm.

Bên trong phòng trang điểm, Long Yên còn đang nổi điên.

Cô ta ném hết những đồ trang điểm trên bàn xuống khắp nơi: “Không được đụng tôi, hôm nay là ngày tôi kết hôn ha ha ha.”
“Cô Long.” Mặc Sơ tiến lên trước: “Cô tỉnh táo một chút được không? Hôm nay là thời gian quan trọng như vậy, cô không thể như vậy này được.

Mọi người trên toàn thế giới sẽ chê cười cô đó.”
“Có cái gì mà cười hay không cười hả?” Long Yên hừ một tiếng: “Tôi lại không yêu anh ta.”
“Cô không yêu anh ấy thì cũng không thể khiến buổi lễ hỏng bét thế này.” Mặc Sơ hơi tức giận: “Cô không thể không biết yêu bản thân mình như vậy.”
Một quý cô danh giá như vậy vốn nên có được hạnh phúc, làm một người nề nếp tuân thủ quy củ mới phải nhưng kết quả lại thế này.

“Chuyện này không liên quan tới cô.” Long Yên kiêu ngạo nói.


Mặc Sơ ảm đạm, đúng là chuyện này không liên quan tới cô: “Được được, cô ngồi xuống đi, chúng ta trang điểm một chút là giờ lành cũng đến, phải cử hành hôn lễ rồi đấy.”
Long Yên ngồi xuống, nhân viên trang điểm lập tức trang điểm cho cô ta.

Mặc Sơ không biết Quyền Đế Sâm đã đứng ở cửa từ lúc nào, cô kêu lên: “Tổng giám đốc Quyền, trạng thái cô như vậy, thật sự khiến người ta lo lắng mà.”
Quyền Đế Sâm gật nhẹ đầu: “Cô thay lễ phục trước đi.”
Lúc này, nhân viên trang phục cũng đưa lễ phục của cô tới.

Mặc Sơ hơi ngạc nhiên: “Tôi cũng có lễ phục đặt sẵn nữa à?”
Đây là một bộ sườn xám màu đỏ, Mặc Sơ đổi xong đi ra đứng trước mặt của anh, nhìn qua cả người vô cùng khí chất, vừa thanh nhã vừa cao quý.

Giống như một đóa sen vừa mới vút lên lộ ra nụ hoa bên trong hồ, tản ra mùi thơm nhàn nhạt, nhưng lại rất hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Ánh mắt Quyền Đế Sâm căn bản không hề chú ý tới Long Yên đang mặc váy cưới mà trái lại đang tập trung trên người Mặc Sơ, cô mặc bộ áo này thật giống như một cô dâu thời xưa, áo cưới đỏ rực, tượng trưng cho cuộc sống tươi đẹp sắp mở ra.

“Nhìn rất đẹp!” Quyền Đế Sâm cười nói.

Mặc Sơ cũng cười: “Cảm ơn.”
Long Yên cũng đổi đã xong váy dài màu trắng, có người giúp cô ta mang giày cao gót, cô ta mới đi một bước mà đã suýt té ngã trên mặt đất.

“Cô Long!” Mặc Sơ tiến lên dìu cô ta: “Cô thật là.”
Lúc này, luật sư tiến lên nói: “Cô Mặc à, có phần văn kiện cần cô ký tên.”
Trong lòng cô hơi căng thẳng, Quyền Đế Sâm đã không còn ở đây, tới thời khắc này hiệp nghị ly hôn giữa cô và anh mới thật sự ký sao?
Thôi, cũng đã nghĩ tới kết cục này từ lâu, đến lúc này còn đau lòng khổ sở làm gì.

Sau khi luật sư tới, bên trong đôi mắt của cô đã mờ mịt sương mù, cô không thấy rõ lắm, dường như muốn liều mạng nhịn xuống mới có thể khiến mình không khóc ra tiếng.


Luật sư chỉ nơi cô cần phải ký tên lên: “Cô Mặc, ký tên lên đây này.”
Sau khi Mặc Sơ ký tên của mình lên, luật sư lại nói: “Đây là ba phần văn kiện, tổng giám đốc Quyền đã ký xong, bây giờ chỉ còn cô thôi.”
“Được.” Mặc Sơ ký tên lên chỗ anh ta chỉ, cô máy móc bỏ tờ hợp đồng vào trong túi cầm tay.

Luật sư giải thích thêm: “Bên trong ba phần này, một phần là tổng giám đốc Quyền đảm bảo, một phần giao cho cô đảm bảo, còn lại một phần khác sẽ do luật sư chúng tôi đảm bảo.”
Mặc Sơ không hề hứng thú với những thứ này, chỉ nói: “Xin lỗi không tiếp được, tôi đi toilet một chút.”
Mặc Sơ xuyên qua đám người, đi nhanh về phía toilet, cô dùng nước lạnh rửa mặt, lúc này đã không nhìn rõ là nước hay nước mắt nữa.

Luật sư cầm theo phần văn kiện đã ký tên giao tới bên Quyền Đế Sâm: “Tổng giám đốc Quyền, cô Mặc đã ký tên, một phần khác tôi sẽ đem về phòng luật sư cất giữ.”
Quyền Đế Sâm gật đầu.

Luật sư cũng không biết, rõ ràng cái này là phần bất động sản tổng giám đốc Quyền trao cho cô Mặc, nhưng tại sao Mặc Sơ lại có dáng vẻ muốn khóc thế kia?
Chẳng lẽ Mặc Sơ coi cái này là đơn thỏa thuận ly hôn sao?
Luật sư vỗ vỗ đầu của mình, vậy mà anh ta không có nhắc nhở Mặc Sơ.

Nhưng lúc này mà nói thì lại quá dư thừa.

Ngay lúc hôn lễ được bắt đầu diễn ra, Mặc Sơ cũng đã điều chỉnh tốt tinh thần của mình, cô mặc bộ sườn xám màu đỏ kia giống như một tiên nữ từ trên trời giáng xuống, từng bước một đi vào chính giữa lễ đường..