Không quản đại lục hình thức thế nào, đế đô vẫn là cảnh tượng thăng bình ca vũ như xưa, chiến loạn ở xa đế đô nên không hề có chút ảnh hưởng nào đến đời sống xa hoa dâm dật và dục vọng quyền lực của đám quý tộc, giới quý tộc vĩnh viễn mang một nét cười giả tạo làm người ta thấy muốn bệnh, bọn quý phụ danh tiếng cũng nữ trang đầy người đi lại trên đường, có lẽ là để dò hỏi những tin tức mới nhất, hoặc là để khoe những trang sức ma pháp cực phẩm mới mua, vân vân và vân vân.
Ngôn nhi tổng chi, tổng nhi ngôn chi [tạm dịch : tính đi tính lại], bất luận là bình dân gầy gò hốc hác thế nào, bất luận ăn mặc rách rưới thế nào, bọn quý tộc trong tâm không có nửa điểm tế thế ấy, trong con mắt của bọn chúng thì dân thường làm lụng cực khổ còn thấp hơn cả heo chó.
Tửu lâu lớn nhất ở đế đô này ở nam thành phồn vinh nhất, đến đây không phải là đại phú thương thì cũng chỉ là tôn quý đại quý tộc, vì thế, bình dân đi qua không thể nào bước vào nổi, ở những chỗ cao cấp này hộ vệ hoàn toàn không để cho lũ bình dân rách rưới có cơ hội lẻn vào, để tránh đắc tội với lão bản.
Lâm Phong và nhị ca Lâm Hổ đi chơi lung tung ở con đường lớn nhất phồn hoa nhất đế đô, nhất lộ mà đi, hai huynh đệ đi cạnh nhau mà ước lượng tình cảnh của giang sơn, tức thì kéo theo một phiến mục quang hiếu kì, hai người thân mặc trang phục vũ sĩ phổ thông, nhưng tịnh không ai là không nhận ra.
Huynh đệ hai người trông rất nổi bật, Lâm Hổ tướng mạo tính ra cũng rất anh tuấn, tán phát khí thế phong lưu, chỉ là đứng cạnh Lâm Phong tên đệ đệ này thì không tránh khỏi thấy kém hơn, Lâm Phong khí độ trầm ổn không hề để ý mà vẫn tán phát đạo khí thế không ai có thể bắt chước được.
Không lạ gì khi các cô nương quý tộc chiếu một phiến mục quang si mê tới, Lâm Hổ than phiền liên tục, rằng Lâm Phong đã giành mất vương miện của hắn.
Tán tới tán lui một hồi, rồi Lâm Hổ hỏi tới một vấn đề chính : "Ta hỏi này tiểu tam, nghe gia gia nói rằng ngươi tu luyện tự nhiên ma pháp hệ, lại còn Thái Thanh Đấu Khí có phải là pháp hệ tu luyện tự nhiên ma pháp không ?"
Lâm Phong đưa tay ra sau lưng, rút ra cái quạt màu vàng, cười nói : " Thái Thanh Đấu Khí đúng là pháp môn tu luyện tự nhiên hệ ma pháp, tuy là tự nhiên hệ ma pháp có thể ma vũ song tu, thật ra có khác biệt rất lớn, huynh nếu theo đúng pháp môn mà tu luyện, sau mười năm không khó trở thành kiếm thánh, nhưng về phương diện ma pháp thì không thể có thu hoạch lớn được !"
Lâm Hổ kì quái hỏi : "Tại sao thế?" Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lâm Phong lắc lắc đầu, cái vấn đề này quả thật không có câu trả lời cho chính đáng.
Cái gọi là Thái Thanh Đấu Khí bất quá chỉ là phương pháp cơ bản của pháp môn ngưng luyện kim đan, Khải Lâm Na và Toa Lị Na vốn dĩ không có biết gì về chuyện tu luyện thành kim đan, dù sao hai thế giới nhân sinh quan bất đồng, tiên pháp đạo gia chân nghĩa ở thế giới này không biết giải thích như thế nào, cũng có nghĩa là không biết tu luyện từ đâu.
Vì chân quyết uy lực cường đại không chỉ là do khổ tu luyện thành, mà còn phải do giác ngộ bản thân, vì thế nên Khải Lâm Na và Toa Kị Na như hiện tại kim đan đại thành, thực lực siêu vượt kiếm thánh La Đế Phong, nhưng một điểm tiên pháp cũng không lĩnh hội được, tính ra có tu luyện lại nữa, cũng không có thêm nổi một điểm thành tựu, vô pháp tu luyện nguyên anh, dĩ tham tạo hóa.
"Cái vấn đề này đệ nghĩ huynh một ngày nào đó đến Thiên Hạc Đảo gặp Tiên Hạc Nữ mà thỉnh giáo, chứ đệ cũng không thể giải thích rõ ràng được!" Lâm Phong không biết hồi đáp thế nào chỉ có thể nói như thế.
Quả nhiên, Lâm Hổ như mắc nghẹn cả nửa ngày rồi mới nói :" Cái pháp môn tu luyện tự nhiên ma pháp hệ không phải là đệ tự sáng tạo sao ? Vì sao mà lại không thể giải thích rõ ràng chứ?"
Lâm Phong chẳng đặng đừng nói :"Huynh nếu muốn hỏi ra nguyên nhân, thế thì em chỉ có thể nói thế này, Thái Thanh Đấu Khí chỉ là sơ cấp pháp môn, không phải là ma vũ song tu, đợi anh vượt qua cảnh giới đó rồi hãy nói lại!"
Lâm Hổ hoảng hồn, nhìn vào vị huynh đệ như thấy một con quái vật, rồi cảm khái Hạnh Vận Nữ Thần quả thật bất công : "Vì sao cả phúc phận và tài năng đều rơi trên đầu đệ, vì sao tự nhiên hệ ma pháp lại không là do ta tạo ra, đệ hiện tại thật ra đã đạt đến cảnh giới nào rồi?"
Hai người vai kề vai tiến vào tửu lâu lớn nhất đế đô, Lâm Phong phe phẩy quạt, nói: "Đệ ? Giờ đệ cũng không biết thật ra hiện tại mình đạt tới cảnh giới nào, chắc chắn là đã vượt qua Thánh Cấp rồi, Thần Thú thì cũng chém chết khá nhiều, Thánh Thú thì chưa thấy, thật không biết thực lực mình tới đâu!"
Lâm Hổ hoảng hồn quay đầu lại, cảm thấy não không thể chấp nhận sự thật này, đơn giản thật sự nội tình quá là không tưởng tượng nổi, thì ở phía trước một tên phục vụ tiến lại, nở nụ cười phục vụ hỏi : "Không biết hai vị khách tôn quý cần tiểu điếm phục vụ gì đây, nhị vị lên nhị lâu xem hát hay ở đại sảnh dùng cơm?"
Lâm Hổi không muốn suy nghĩ, vẫy tay nói : "Phòng riêng lầu ba!"
Phòng riêng lầu ba là dành riêng cho các đại quý tộc thân phận đặc biệt tôn quý, bọn tiểu quý tộc căn bản không có tư cách bước lên, huynh đệ hai người khí độ bất phàm, trên đai lưng Lâm Phong cùng bội kiếm có ma pháp toản thạch phát ra ngũ quang thập sắc do Khải Lâm Na đeo biểu thị thân phận bất đồng, phục vụ cũng phải thấy những thứ cực phẩm biểu lộ thân phận tôn quý của hắn, tùy tiện bỏ xuống một mảnh cũng là báu vật vô giá.
Phục vụ tinh minh cho dù không cần nhìn rõ giá trị chân chính của những thứ đeo trên người Lâm Phong, chỉ cần nhìn biểu thị bên ngoài, cũng đã thấy hai người này không phải lũ quý tộc tiểu tốt có thể so sánh được, lập tức không dám cản lối mà còn cung kính mời hai huynh đệ lên lầu.
Lâm Phong khoát tay từ chối nói : "Tính ra thì đồ ăn ở đâu mà chả giống nhau, sao lại phải đi đến cái nơi buồn chán ấy, quý tộc không nhất thiệt phải tỏ ra khác người mới thể hiện được sự cao quý của quý tộc, thân phận địa vị chỉ là tượng trưng mà thôi ! Cần gì phải bắt chước kiểu ăn uống của cái lũ quý tộc thô bỉ ấy !"
Lâm Hổ cười hắc hắc nói :" Nói cũng đúng, tục nhân bình thường cũng không thể nào dám nói ra những lời nghe chịu không nổi đó !" Huynh đệ liền chọn một bàn gần cửa sổ ngồi xuống, chọn vài đĩa rau nhỏ với rượu.
Phục vụ nghe huynh đệ ăn nói giọng điệu như thế, hoàn toàn không xem quý tộc đại lão gia môn thường ngày cao tao tại thượng ra cái gì, chửi như chửi heo mắng chó, không khỏi trong tâm thốt lên :"Thiên nột ! Hai cái tên gia hỏa này là người từ đâu ra, dù có không muốn sống đến thế, cũng đừng có liên lụy tới ta!"
Nhanh chóng nhìn quanh một vòng, thấy tịnh không ai để ý tới, trong tâm như cất bỏ được gánh nặng.
Sau khi cơm rượu đều được dọn lên, huynh đệ bắt đầu dùng được một phần, Lâm Hổ hắc một tiếng, đoạn nói :" Ngươi nhìn cái lũ quý tộc khác xem, rời cửa là tiền hô hậu ủng, xe ngựa nhất cá hào hoa, hộ vệ thì gọi một tiếng là rầm rộ đến, huynh đệ chúng ta một điểm cũng chả giống với cái lũ quý tộc ấy, nếu không sợ bị lão gia tử trọng phạt, ta cũng muốn thử xem cái tư vị ấy một lần xem cảm giác nó thế nào!"
Lâm Phong hạ đũa xuống, động tác ưu nhã chùi miệng, rồi cầm quạt ở trên bàn lên phe phẩy hai cái, mới nói :" Cái này gọi là từ cần kiệm tiến tới xa hoa thì dễ, từ xa hoa trở thành cần kiệm thì khó, quý tộc thể hiện tác phong bên ngoài thì đẹp đẽ bên trong thì thối nát, nếu Lâm Gia chúng ta cũng đọa lạc như thế, làm sao có thể đứng vững vạn năm không đổ chứ!"
Lâm Hổ nói :" Cái đạo lí này thì ta cũng rõ rồi, chỉ là tò mò cái cảm giác nó thế nào thôi!"(câu này lũ hút ma túy cũng hay xài nè ^.^!)
Rồi nhỏ giọng xuống nói :" Gia gia đã định sẵn hôn sự của ngươi và Lộ Thiên Á, Pháp Lạp Đế gia tộc thông hôn với chúng ta là một đại sự, bất quá Lộ Thiên Á tiểu nữu ấy bị cha mình cưng chiều quá độ, hơn nữa bên cạnh ngươi lại có nhiều nữ nhân như thế, sau này sẽ chịu khổ dài!"
Lâm Phong tiêu sái cười một tiếng, đoạn nói :" Làm sao có thể quản được mọi thứ chứ, như quả không hợp thì bãi bỏ hôn sự, bọn họ cũng không nên cầu toàn ở bản thân đệ như thế ?"
Lâm Hổ nói :" Không tưởng được là ngươi cũng nghĩ tệ đến như thế, mười năm trước Lộ Thiên Á bại dưới tay đệ, luôn rất là không phục ,sau khi đệ đi đến Khắc Khố Sâm Đạt, Lộ Thiên Á và thất công chúa Ngải Lị Phù lần lượt được kiếm thánh Tây Tư Tạp và đại sư Lôi Khắc Tây thu làm quan môn đệ tử, một năm trước Lộ Thiên Á học nghệ đã thành quay về tập trung lũ tiểu nữ quý tộc nhàn rỗi vô liêu ở mọi phương, thành lập một Sắc Vi Dong Binh Đoàn, hắc, thanh danh cũng không nhỏ đâu nhá!"
"Sắc Vi Dong Binh Đoàn?" Lâm Phong cực kì ngạc nhiên hỏi lại.
Sắc Vi Dong Binh Đoàn này hắn cũng đã từng nghe qua, nghe nói là tập trung toàn là nữ dong binh, tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ dong binh cao tới mức gần bằng 100%, đoàn trưởng và thành viên cốt cán không rõ là ai, bất quá hắn chỉ nghe người khác nói qua mà thôi, cũng không lưu ý cho lắm, không ngờ lại có thể là việc làm của Lộ Thiên Á tiểu nữ ấy.
Lâm Hổ cười bần tiện nói :" Đã nghe thất công chúa Ngải Lị Phù cũng ở trong đó, hai tiểu nữu đều là tuyệt sắc mĩ nữ sắc đẹp mê người, các quý công tử theo đuôi thậm chí có thể lập nên một binh đoàn, vì thế bọn đạo phỉ vừa thấy mặt là đã không dám còn chủ ý gì, mà hành tẩu các quốc gia dưới sự hộ giá của các hộ hoa sứ giả, tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ cũng đạt tới 100%!"
Lâm Phong nói :" Sợ là không được đơn giản đến như thế!"
Lâm Hổ gật đầu nói :" Những cái tên công tử ngoài theo đuổi sắc đẹp của Ngải Lị Phù và Lộ Thiên À, chủ yếu là sau khi chiếm được họ, còn có thể đạt được thế lực hùng hậu chống lưng phía sau, Thánh Cấp của nhân loại không nhiều, trừ Lâm Gia chúng ta, Đại Lục chỉ có một vị kiếm thánh và ba vị Thánh Giai Pháp Sư, nếu có thể được hỗ trợ của vị kiếm thánh, so với được mười vạn đại quân có khi còn lợi hại hơn!"
Lâm Phong nhướng đôi mày kiếm, phe phẩy quạt vài cái rồi nói :" Còn phát hiện gì khác nữa ?"
Lâm Hổ nói :" Lao Bỉ Tư đại công dĩ nhiên đã đáp ứng hôn sự của đệ và Lộ Thiên Á với gia gia, chỉ la tiểu nữu đó vốn là cao ngạo, không chịu mất mặt với gia tộc, lại nghe thất công chúa và lục hoàng tử Uy Nhĩ Tốn của Ngải Sâm đế quốc cũng nóng bỏng lắm, Hoàng Đế bệ hạ cũng vì điều này mà tốn không ít tâm sức, chỉ là Ngải Lị Phù phía sau có Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư, Hoàng Đế bệ hạ cũng chịu nhiều khó khăn lắm!"
Lâm Phong không rõ hỏi lại:"Cái đó thì có quan hệ gì?"
Lâm Hổ nhìn Lâm Phong vài lần, rồi cười hắc hắc nói :" Nguyên bổn là Hoàng Đế bệ hạ phối hôn Thất công chúa với đệ, kết quả là bị gia gia ngăn cản, vì thế sau khi Hoàng Đế bệ hạ biết thất công chúa Ngải Lị Phù và Uy Nhĩ Tốn vai kề vai với nhau thì đại phát cỗ tì khí đó, bắt công chúa hồi cung, kết quả thất công chúa cơ bản đi đến đâu cũng bị quản thúc!"
Lâm Phong lập tức nhướng mày, vì sao lão gia tử lại ngăn trở chuyện này ? Thất công chúa đó có vấn đề gì hay sao?
" Cái tên Uy Nhĩ Tốn đó là loại người nào ? " Lâm Phong lên tiếng hỏi.
Lâm Hổ sắc mặt ngưng trong trở lại, nói :" Mười năm trước đã phát sinh một sự kiện rất lớn, cụ thể thì ta không biết rõ, nhưng sau đó, Thần Thánh Giáo Hội bắt đầu đại phát trương thần quyền, tổ chức Thánh Điện Quân Đoàn lớn mạnh, các hoàng thất đều phái xuất những tối ưu hoàng tử đến Thánh Đô tiếp thị bồi dưỡng của giáo hội!"
Lâm Hổ nói tới đây lại ngưng lại, thấy Lâm Phong đang ngẩng đầu lắng nghe, lại tiếp tục nói :" Những hoàng tử này từ Thánh Đô quay về ai ai cũng có thực lực cường hãn, cơ hồ vượt qua cấp độ kiếm thần, tệ nhất cũng đạt thực lực kiếm thần, nghe người ta nói là cái luyện chính là Thần Thánh Đấu Khí, hơn nữa không biết Thần Thánh Giáo Hội và Tứ Đại Hoàng Kim Gia Tộc đã đạt được hiệp nghị gì, những hoàng tử được giáo hội bồi dưỡng đều được ban cho thân phận Thánh Kị Sĩ, cái tên lục hoàng tử của Ngải Sâm Đế Quốc ấy là một vị Phượng Hoàng Kị Sĩ.!"