Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 388: Thật đáng thương




Phát hiện ra phía trên bọn mình lại có thêm một giọng nói lạ đang nói chuyện với Huyền Lão, nhóm của Bối Bối mới giật mình quay lại, bóng hình của một cô gái xinh đẹp điêu linh huyền ảo không biết ngồi ở trên ghế đằng sau từ bao giờ.

Đặc biệt là Hoắc Vũ Hạo, với tầm nhìn tuyệt đối của cậu vậy mà có một cô gái có thể đi lướt qua mà không bị cậu chú ý, cô ta là cái quái gì vậy.

“ Xin chào, mọi người”

Giọng nói quen thuộc vang lên, bằng một giọng nói trầm ấm và đầy từ tính, Hình Na vui vẻ chào hỏi lại những đồng đội cũ của mình, khuôn mặt cô khẽ cười, nghiêng đầu nhẹ tỏ vẻ ngây thơ

“ Đẹp … quá..”

Tiêu Tiêu trực tiếp đơ ra, lần đầu tiên cô nhìn thấy một đại mỹ nữ ngoại trừ Vương Đông Nhi lại có vẻ đẹp mê hồn như vậy, giống như mỗi cái nhấc mắt nhíu mi của Hình Na đều có thể hút hồn của người đối diện đi, đây thật sự là con người ư? không phải là tinh linh hay mỹ nữ rơi nhầm xuống hạ giới chứ.

Khuôn mặt hồng hồng như mất hồn, Tiêu Tiêu mê ly nhìn người con gái phía trước làm cho Hòa Thái Đầu có chút ghen tỵ, tuy rằng anh hơi xấu một tý nhưng ít ra cũng là con trai, chẳng lẽ anh lại thua cuộc một người con gái …?

“ Vị này là… Huyền lão?”

Bối Bối và Từ Tam Thạch sự chú ý bị dời đi, bọn họ chăm chú nhìn người con gái đột ngột xuất hiện ở đây, không phải vì vẻ đẹp kinh người của Hình Na, mà là vì sự bí ẩn và năng lực ẩn dật của cô, thật sự là quá thần bí, hơn nữa trong có vẻ cô gái này lại có quen biết với Huyền Lão.

Từ Tam Thạch và Nam Nam cũng quay lại, Vương Đông Nhi nhíu mày giống như hơi nhận ra thân phận của Hình Na, còn Hoắc Vũ Hạo lại cảm thấy lo sợ không ngừng, giống như mọi bí mật của cậu trước mắt cô gái này đều bị nhìn thấu, thật sự rất khó chịu.

“ Ha ha, mọi người quên ta rồi sao? Tệ quá nha!”

Cười cười phồng má tỏ vẻ giận dữ, cô cũng không quá bận rộn lúc này, chọc mấy đứa nhóc này cũng không tệ, nhìn mặt bọn chúng ngây ra vì không biết được cô là ai, Hình Na cảm thấy có chút buồn cười thú vị và một chút tức giận hờn dỗi, dù sao cũng là đồng bạn từng chiến đấu qua với nhau, không nhất thiết thay đổi hình dạng một tý là thành ra không biết như vậy chứ?

Ánh mắt của nhóm Đường Môn ngày càng trở nên mê hoặc và nghi vấn tràn đầy, trên đầu bọn nhóc dường như có thêm muôn vàn dấu hỏi chấm, khuôn mặt nheo lại như đang tự hỏi về thân phận của cô, nhưng cuối cùng thì bọn nhóc vẫn bỏ cuộc vì không tìm ra…



“ Ôi, ôi, đừng đùa chứ mấy người …”

Hình Na thật sự là hết lời để nói với cái nhóm khốn nạn này, không ngờ ấn tượng của cô đối với bọn họ nhỏ vậy sao?

“ Hình Na, ngươi là Hình Na”

Đột nhiên một âm thanh vang lên từ phía đằng sau, Vương Đông Nhi đột nhiên mở to hai mắt ra ngạc nhiên như nhận ra điều gì, cô nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của Hình Na mà thốt lên, giống như vừa muốn nói cho mọi người, vừa nói cho bản thân mình, cô gái mạnh mẽ ngày xưa nay đã trở lại và ở ngay bên cạnh bọn họ?

Hình Na vẫn luôn là một dấu hỏi chấm to đùng mà Vương Đông chưa bao giờ tìm hiểu ra được, cho dù cô có về nhà gặp Thái Thản và mọi người hỏi thăm cũng không hề biết thân phận thật sự của Hình Na, cô giống như một ngôi siêu tân tinh xuất hiện và lấn áp tất cả, đồng thời không một ai có thể ngăn cản cô vậy.

“ Phù, may quá, cuối cùng tiểu Đông Đông cũng nhớ ta a!”

Thở ra một hơi, coi như toàn bộ đám nhóc này cũng không đến mức quên sạch về cô, còn có một người nhớ được tên của mình làm cho Hình Na cảm thấy nhẹ nhõm, đứng dậy nhẹ nhàng tiến tới gần Vương Đông, bước đi như điêu linh hư không đột ngột xuất hiện trước mặt cô gái tóc xanh mượt mà phủ dài, khẽ vuốt khuôn mặt của Vương Đông Nhi rồi déo một cái

“ Lâu ngày không gặp, hắc hắc”

“ Đau đau”

Kêu lên ngại ngùng, khuôn mặt của Hình Na không biết từ khi nào đã áp sát lại khuôn mặt của cô, dù cho có cùng là nữ giới, nhưng một vẻ đẹp câu hồn này có thể bất chấp cả giới tính nam nữ mà có thể ăn thông cả hai, Hình Na cười khẽ làm cho mặt Vương Đông thấu hồng.

Không phải là cô có tình cảm động gì với Hình Na, mà đây đơn giản chỉ là sự kinh diễm thôi, cô gái loli nhỏ bé hoạt bát giờ đây hóa thành đại ngự tỷ hiền lành và bí ẩn, thế sự đúng là đổi nhanh thật, còn cô thì vẫn dậm chân tại chỗ, suy nghĩ bỗng lướt qua, Vương Đông hơi dùng một chút, rồi nghiêm túc nhìn lại Hình Na làm cô bất ngờ bật lùi về sau.

“ Ha ha ha, thú vị đấy!”

Hình Na ôm bụng cười sau đó về lại vị trí của mình, trước ánh nhìn đầy hoang mang và ngạc nhiên, đồng thời cũng có vui mừng, Hoắc Vũ Hạo thả lỏng lại cơ thể, biết rằng Hình Na cũng không phải là người lạ nên cậu cũng không quá mức đề phòng, dù sao nơi đây còn nhiều người như vậy.

Trông thấy Bối Bối và Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam như muốn nói điều gì thì Hình Na lập tức khẽ đưa tay lên, “ Suỵt!” một cái, rồi chỉ về phía sân khấu nói:

“ Trận đấu bắt đầu rồi!”

Sự tập trung của mọi người lập tức bị dời khỏi Hình Na, bọn họ bắt đầu chú tâm và hai đội ngũ được coi như là ngang sức ngang tài chuẩn bị gặp nhau, đám Thánh Linh Giáo hoàn toàn lừa được khán giả, tuy nhiên chỉ cần là người hữu ý hoặc hữu tâm đều có một thái độ bất thiện với bảy người Đường Nhã, à không, bây giờ nên gọi cô ta là Mặc Tà Nhã mới đúng, lấy cái tên đúng là tà ảo thật …

“ Mọi người, tiến lên”

Đội trưởng học viện Đại Dương ra lệnh, đội hình tách ra một, hai, hai, hai, như hình mũi tên tiến thằng vào đối thủ, toàn bộ các hồn sư khởi động hồn hoàn và triển khai thế công toàn diện.

Lối chiến đấu bỏ rơi phòng thủ, điều khiển dòng chảy và ép buộc đối phương phải theo chân mình, bá đạo, nhưng không thể không nói là đáng sợ và đáng khâm phục, muốn đảm bảo cho đội hình này có hiệu quả, thực lực của từng thành viên bên Đại Dương học viện phải thật sự rất mạnh mẽ, nhưng mà đối thủ lần này của họ …

“ Thật đáng thương!”

Lời nói đến từ đáy lòng của Hình Na mang theo chút thương xót, nhưng đến cuối cùng Hình Na không hề ra tay ngăn cản, cô không thể giúp đỡ bọn họ được gì, hoặc là nói, cô chưa thể giúp đỡ bọn họ, bởi vì nơi đây không phải là sân nhà của cô, mà là sân nhà của lũ quái vật bặm tợn này …

“ Là sao?”

Từ Tam Thạch quay lại ngạc nhiên hỏi, Giang Nam Nam cũng bất ngờ, kể cả Hoắc Vũ Hạo cũng không hiểu lời của Hình Na, không phải trận đấu vừa mới bắt đầu thôi sao?

Chỉ riêng Bối Bối có chút đăm chiêu nhìn người con gái mỏng manh bỏ mặc sáu thành viên còn lại của đội mình, một thân một thế hứng chịu thế công dồn dập của Đại Dương học viện, cô ta tính làm gì, và cô ta là ai mà anh lại thấy ….

Huyền Lão cũng hơi hơi ngưng trọng đứng lên, ông dừng lại việc gặm nhắm cây đùi gà trong tay mà bắt đầu chú ý trận đấu một cách kỹ càng, ông không thể trực tiếp tấn công Thánh Linh Giáo được, dù sao thì ngoại trừ bọn ông ra, không ai biết rằng bọn chúng tà ác thế nào, Nhật Nguyệt đế quốc, sớm đã không thể đùa bỡn như xưa, lúc này đây, chỉ có thể chờ mong vào thế hệ trẻ vậy …