Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 372: Ngọc La Tông




Nhìn vào xung quanh các phía, các nhóm thiếu niên thiếu nữ được dẫn bởi một người dẫn đội lớn tuổi, có tầm khoảng gần năm mươi nhóm, mỗi người đều có trang phục đặc trưng dành riêng cho bọn họ.

Nhóm của Hình Na quyết định để cho Mặc Lâm dẫn đội ở phía trước, ông đeo lên trên mặt một cái mặt nạ màu bạc để che dấu danh tính, đi bên cạnh ông là Vu Thiên cũng mang một cái mặt nạ màu đen cho cùng bộ.

Khí tức tuy chỉ là Hồn đấu la nhưng như vậy đã đủ để chứng minh bọn họ không phải là nhóm tạp nham, chí ít cũng được coi như là tiểu bang phái đi, cũng sẽ không bị người khác quá đỗi khinh thường…

“Đây là?”

Nhìn lên trên, một cái bảng to tướng ghi tên các nhóm tham gia vào trận vòng loại, tổng có chính xác là 48 nhóm ở trong đây, đấu ba đợt để loại bớt 42 đội khác ra, để lại sáu nhóm tiến vào vòng 24 đội mạnh nhất, có tổng cộng bốn cổng, mỗi cộng sáu nhóm tổng lại là 24 nhóm.

Cách thức chiến đấu của vòng loại đơn giản chỉ là đấu 7 vs 7 đoàn chiến chứ không có đơn chiến hoặc đấu 2 2 3, dù sao thì đấu kiểu này mới thể hiện được thực lực của cả đội và có một tràng thi đấu trực diện tổng thể, các khán giả mới được chứng kiến một trận đấu bắt mắt và hoành tráng.

“Đối thủ đầu tiên của chúng ta, Ngọc La Tông? Tông môn gì lạ vậy? nghe ẻo lả như con gái ghê!”

Tôn Vũ vẫn luôn là người thích hóng hớt chuyện tình nhất, anh nhanh chóng đi quan sát xem Tinh Nguyệt Môn của mình ở đâu, vừa mới quan sát một phát, anh mới nhìn ra rằng đối thủ vòng đầu của bọn họ là một tông môn nhỏ Ngọc La Tông.

Tông môn này chắc là không có uy danh gì lớn, nếu như to lớn như Bản Thể Tông thì bọn họ đã sớm nhận ra rồi, tuy nhiên đây không phải là lý do mà bọn họ có thể thả lỏng, hổ dữ vồ mồi còn phải dùng hết sức, bọn họ không được phép lơ là, tuy nhiên cũng không nên quá căng thẳng.

Thấy cái tên đối thủ mình, Tôn Vũ theo bản năng bật thốt nói tên của nhóm người ta là ẻo lả, tên này chắc chắn là cố ý muốn gây sự rồi ….

Quả nhiên là có một nhóm người mặc đồng phục màu hường quay lại nhìn bọn họ, một nhóm toàn là con trai trừ một người con gái ở bên trong khá là nổi bật, thực lực thì không mạnh lắm, nhìn bằng Tinh tú nhãn thì Hình Na không thấy nhóm này có gì đặc biệt.

“Tên khốn kia, ngươi vừa mới nói cái gì”



Một thanh niên có vẻ khá tức giận trước lời nói của Tôn Vũ, anh ta gào to trước mặt cậu, các đồng bọn của bọn họ cũng đi sát theo phía sau giống như cổ vũ tinh thần, nhóm của Tinh Nguyệt Môn tuy mạnh nhưng không có danh tiếng, so với Ngọc La Tông bọn họ còn muốn lạc hậu hơn nhiều, nói tên của người ta như vậy không phải là muốn khiêu chiến thì còn gì? Mà bọn họ cũng chuẩn bị chiến đấu ở ngay trên chiến trường rồi.

“Xin lỗi xin lỗi, do tôi buộc miệng theo thói quen, huynh đệ tha thứ”

Nhận ra bản thân mình vừa mới kéo thù hận, Tôn Vũ lập tức nói lời xin lỗi, dù sao cũng là cậu làm sai trước, nhưng nhìn mặt đối phương là biết không để lời xin lỗi của anh vào đâu rồi, dù sao lời của anh lúc nãy cũng xúc phạm danh dự của bọn họ mà.

“Ngươi là cái thá gì, coi như nói một lời xin lỗi là xong sao? Tinh Nguyệt Môn? Chó má môn thì có, các ngươi tông môn còn vô danh hơn cả bọn ta mà cũng dám lên mặt, đậu phộng tụi bay”

Chửi cực kỳ hăng, thậm chí còn nhục mạ Tinh Nguyệt Môn ghê hơn cả cách Tôn Vũ nói Ngọc La Tông của bọn họ, nói đến càng về sau bọn hắn càng quá đáng, nhưng giống như có quy luật không được phép đánh nhau trước khi trận chiến diễn ra, Tôn Vũ nhẫn nhịn không xúc động đấm cho bọn hắn một đấm.

Dù sao thì thời gian hai nhóm bọn họ gặp nhau cũng không quá xa, thêm chừng mười phút nữa là bắt đầu trận đấu vòng một, mỗi đợt có tám nhóm tham chiến đấu trên bốn đấu trường nhỏ, nhóm của Hình Na may mắn được chiến đấu lượt đầu tiên luôn.

“Ôi, vị đại ca này, ăn nói như thế có phần hơi quá rồi đấy”

Tiêu Linh lập tức tiến ra ngăn cản Tôn Vũ lại, cô sợ Tôn Vũ nhịn không được mà cho bọn hắn một đấm loại cả nhóm đối phương, như vậy là phạm luật, bọn cô cũng không muốn gây sự, nhưng Tiêu Linh không nhận ra chính cô còn dễ phát máu nóng hơn cả Tôn Vũ.

“Hả? người là ai mà dám nói chuyện thế với bọn ta, ta chính là Man Đại của Ngọc La Tông, tông môn của bọn ta các ngươi đã nghe danh chưa”

Thái độ cực kỳ kiêu ngạo, vì nhóm của Tiêu Linh, Tinh Nguyệt Môn khá là mới, chưa tham gia vào bất cứ hoạt động nào lớn nên không hề có danh tiếng, chí ít thì Ngọc La tông vẫn hơn bọn họ một chút.

Tiêu Linh bị thái độ của đối phương chọc cho nổi giận, hai tay cô bấu lại như đang kiềm chế không dộng bọn hắn một dộng, phía sau Tôn Vũ lập tức tiến lên nắm lấy vai Tiêu Linh như để đảm bảo cô không trực tiếp đấm bọn hắn bay ra ngoài.

Hầy…. thật không biết là ai cản ai nữa, Tiểu Linh a, em còn hung hơn cả anh rồi đó.

Đột nhiên Hình Na bình tĩnh bước ra phía ngoài, im lặng và nhẹ nhàng như một cơn gió, đột ngột xuất hiện trước mặt nhóm người Ngọc La Tông, khí chất cao quý và thần thánh của Hình Na biểu lộ hoàn toàn mạnh mẽ.

“Ngọc La Tông? Không biết, tý nữa lên sàn đấu nói chuyện bằng nắm đấm đi”

Liếc một cái làm cho nhóm người Ngọc La Tông run lên như bị nhìn thấu tâm can, bọn họ đứng họng không nói được điều gì, Đại Man rất muốn nói rằng thích đánh thì chiều nhưng khí chất của Hình Na làm anh không nhúc nhích được gì.

Cặp mắt ấy xinh đẹp nhưng lại lạnh lùng đến tận xương tủy, Hình Na chỉ thuần túy liếc một cái đã khiến cho nhóm bạn đơ người không thể di chuyển bình thường được.

“Mọi người… đi thôi, chúng ta lên đấu trường đợi sẵn bọn họ nào”

Không thèm quan tâm đội hình của Ngọc La Tông, cô nói chuyện cũng cực kỳ cao ngạo và mạnh mẽ, kêu gọi các thành viên của Tinh Nguyệt Môn tiến bước vào khu vực chuẩn bị ra sân, nhưng người của Ngọc La Tông sau khi Hình Na rời khỏi mới dám thở phào ra một phát, lúc nãy quả thật là vô cùng đáng, bọn họ không dám nghĩ đến việc phải đối đầu như Hình Na luôn.

“Nè, Man Đại, chúng ta….”

Ở phía sau, một thanh niên khác có vẻ hơi lo sợ, hắn hỏi Man Đại xem phải làm sao

“Không có chuyện gì, như lời bọn họ nói, lên đấu trường xử lý bằng nắm đấm, có thiên tài phụ trợ hệ của tiểu Mân, chẳng lẽ chúng ta thua được đám bọn họ”

Cứng rắn nói như vậy nhưng Man Đại cũng cực kỳ lo lắng, cô gái tên là tiểu Mân, người con gái duy nhất trong nhóm thấy mình được gọi tên cực kỳ vui vẻ đáp trả, trông cô cực kỳ tự tin trong trận chiến lần này, chắc năng lực của cô khá bá đạo.