Tuy hiện tại Hình Na vẫn không nhớ về quá khứ kiếp trước của mình, cô cũng không quá quan tâm về những chuyện đã xảy ra, nhưng đối với từng kỵ sĩ Cygnus Knight, đó lại là những báu vật trân quý khó quên.
Danh dự của Hình Na là bất khả xâm phạm, bọn họ là những chiến binh bảo vệ cho ngài, cô dám cá bây giờ có là Phong hào đấu la hay Cực hạn đấu la đứng ra thách thức thì tên ngốc này cũng sẽ bất chấp tất cả mà bảo vệ cô, thật là một tên ngu hết thuốc chữa mà… nhưng mà không hiểu sao, cô lại cảm thấy cực kỳ ấm áp và xúc động vì những hành động ngu ngốc đó, kể cả khi cô và nàng công chúa trước đây không hẳn là một.
“Ầm”
“Oành oành…. Xoẹt”
Nhanh như một tia chớp, tốc độ còn vượt trội hơn cả mẫn công hệ hồn sư hồn vương, đúng là có chênh lệch một hoàn nhưng mà như vậy không phải là quá nhanh rồi sao? Thanh kiếm to bự chảng kia được dùng để làm gì?
Dina lập tức bắn người về phía trước, ban đầu anh tính một chém chặt đứt đôi hai đứa khốn nạn kia, nhưng suy đi nghĩ lại thì ở trong địa bàn của Nhật Nguyệt đế quốc lại giết người sẽ gây ra chấn động không nhỏ, chưa kể công chúa đại nhân cũng sẽ bị liên lụy.
Cơ mà cách hành hạ một người không chỉ có giết chết đối phương đâu, đó là một cách quá dễ dãi đối với những kẻ dám phát ngôn khinh nhục công chúa, Dina hạ thấp trọng tâm thân thể xuống, ngay khi hai trảo của đối phương vừa mới cử động vồ về phía trước thì anh đã cho hắn ta một đấm vào bụng, truyền thêm nguồn hồn lực quang thuộc tính của mình vào trong cơ thể hắn ta.
“C.. chuyện gì vậy …?”
“Có.. có ai thấy chuyện gì không..?”
Đám người dân ở bên ngoài không tự chủ lùi lại để chừa một khoảng không trống rộng lớn cho trận đấu, không biết có phải cố ý hay không nhưng mà các hộ vệ của thành phố và các hồn đạo khí dường như tới chậm hơn là Hình Na đoán, chắc hẳn là có một ai đó đang cản trở bên ngoài.
“Oành”
Đưa thanh kiếm đâm vào trong lòng đất, rõ ràng trên tay của Dina cầm là một thanh cự kiếm to khổng lồ, hơn nữa nhìn cách nó và mặt đất và chạm thì rõ ràng cây kiếm này rất nặng, ấy vậy mà Dina lại cầm nó như thể không có chuyện gì, điều này càng làm Hình Na ý thức được các kỵ sĩ này không hề đơn giản như cô tưởng..
“Thẩm phán”
Lạnh lùng âm thanh vang lên, hồn hoàn thứ nhất xoay tròn tỏa sáng, bất cứ những vết thương nào được gây ra bởi Quang minh thẩm phán của Dina, tất cả chúng sẽ hóa thành một quả bom nổ chết người dưới sự điều khiển của anh.
“AAAAAAAAAaaaaaa”
“D… D.. Di.. na… ca… đừng mà….”
Đau đớn đến cơ thể quặn lại, cơ thể của đối phương đang co giật trong điên cuồng, hồn lực như thể bị ngoại lực rút đi, nói đúng hơn thì hồn lực của tên hồn vương đang dần phân tán trong không khí, quang minh chi lực của Dina đang xoáy và chiếm hết chỗ bên trong cơ thể đối phương.
Hồn lực tu vi đang giảm xuống trong khi các hồn hoàn dần vỡ nát ra, một điều vượt ra khỏi tầm suy nghĩ của tất cả mọi người, từ hồn vương trở thành hồn tôn, rồi từ hồn tôn trở thành hồn tông.
Các hồn hoàn vỡ nứt ra liên tục như thể đang chứng minh cho tu vi bản thể đang dần bị rút ra, toàn bộ quá trình không hề có một điểm dừng cho đối phương có thể thở, bọn chúng đã đau đớn đến độ không nói ra thành tiếng được.
“Mạnh đấy..!”
Hình Na cũng không khỏi cảm thán trước năng lực của Dina, không ngờ còn có một loại hồn kỹ như vậy, tuy không có tính sát thương quá cao nhưng trong những lúc cần thiết nó lại là chìa khóa phân chia thắng bại, không ngờ đối phương lại bạo tay vậy.
Quang minh chi lực này nếu so với Dạ Phong ca không biết là ai mạnh hơn nhỉ? Cô bỗng dưng cảm thấy tò mò ghê.
“Công chúa, ngài không sao chứ..?”
Trong thấy Hình Na đang nhìn mình, chàng kỵ sĩ không khỏi lập tức bỏ qua trận đấu đang diễn ra cái gì, dù sao thì cũng bị anh một đấm dẹp loạn hết rồi, võ hồn thu hồi và sáu hồn hoàn màu đen biến mất nhưng sự đáng sợ của anh thì lại không hề tiêu biến.
Dina lập tức như con cún tìm thấy chủ muốn gây sự chú ý của bản thân đối với Hình Na, như là người bảo vệ trung thành, anh hoàn toàn bỏ qua cái nhìn của người khác, không cần nói về thứ sức mạnh kinh khủng lúc nãy, chỉ cần nói về sự trung thành này đã nói lên một Cygnus Knight đáng sợ đến nhường nào rồi.
“Ta không sao.. mà đúng hơn từ đầu đến cuối ta cũng đâu có tham gia vào trận chiến”
Hình Na lập tức lắc đầu tỏ vẻ mình ổn, cô cũng không phải là liễu yếu đào tơ, không yếu đuối đến nỗi bị một đấm như vậy làm chấn kinh, hơn nữa chưa chắc gì tên kỵ sĩ này đã mạnh hơn cô đâu.
“K.. Khốn nạn, mày vừa làm gì tao”
Phun ra một ngụm máu đỏ rực, tên hồn vương,… không, giờ thì hắn không còn tu vi hồn vương nữa, cả năm hồn hoàn đều nứt vỡ, hiện tại có đem hắn so với một tên người thường cũng không bằng, ra tay quá ác a.
“Ha ha, quá đã a, phá hết tu vi của tên ngốc đó không phải giờ hắn sống không bằng chết sao”
Tuyết Nhi thích thú bước ra vui vẻ cười, con bé hoàn toàn không biết nhìn hoàn cảnh một chút nào, Dina có chút bất ngờ khi cô bé đi bên cạnh công chúa lại không hề sợ hãi chút nào, chắc cũng là một hồn sư mạnh mẽ, nhưng mà sáu hồn hoàn vạn năm của anh không làm con bé giật mình ư?
“Mà.. cũng đúng thôi, sống trong quyền lực quen rồi, giờ bị đá thẳng xuống đất thì đối với hắn cuộc sống này không khác gì địa ngục cả, thậm chí còn đáng sợ hơn nữa chứ, thật là một đòn hiểm a..”
Vừa nói vừa nhìn vào khuôn mặt tràn đầy vô tội của Dina, cô không ngờ rằng trong vô cùng chính trực và nghiêm túc mà cậu ta lại có một mặt hắc ám đến vậy.
“Con khốn, mày vừa nói cái gì cơ!!”
Hồn lực bốc lên, lúc nãy không bị tấn công, cô gái Tiểu Hương chỉ mới bị ăn một cái tát giờ lại bị Tuyết nhi khích nên không kiềm chế được, bỏ qua mấy cái diễn kỹ bên ngoài, Dina thì không nói gì rồi, nhưng một con nhóc ngu xuẩn này lại dám khiêu khích cô? Muốn chết!!!
“Độc tử cuồng nộ”
Bốn cái chân nhện từ đâu xuất hiện ra sau lưng của cô ta, Tiểu Hương như bị ăn thuốc kích thích mà lao tới đột ngột, Dina thấy vậy lập tức tiến ra ngăn cản nhưng bị Hình Na một tay cản lại, cô chỉ nhẹ nhàng lắc đầu đối với kỵ sĩ của mình mà nói:
“Con bé không phải là đứa dễ bị bắt nạt đâu”
Vừa nói vừa mỉm cười, Tuyết nhi thản nhiên bước từng bước đi về phía trước, con bé khinh thường độc tố đến từ trong không khí này, chỉ bằng như vậy mà muốn tấn công cô? Cũng quá tự tin vào khả năng của mình đấy