Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 316: Nói chuyện




Hoàn toàn bất ngờ trước hành động của đối phương, không ngờ chỉ vừa mới có ý định muốn phòng vệ mà đã lập tức bị nhận ra, chẳng lẽ hành động và ý tưởng của anh dễ đoán đến vậy?

Đưa tay ra cản anh chàng đang nổi cáu, vị tỷ tỷ khá thông cảm cho Dạ Phong vì phải đột ngột bắt chuyện như thế này với hai người bọn cô, hơn nữa thực lực giữa bọn họ lại cực kỳ chênh lệch nên mọi hành động của Dạ Phong hoàn toàn không thể qua mắt được anh ta.

“Hài tử, không nên hoảng loạn, chúng ta giới thiệu một chút đã nhỉ?”

Một luồng hào quang sinh mệnh kéo dài ra khắp mọi nơi trong căn phòng, một cuốn sáng màu bạch kim hiện lên trong tay của cô gái, cặp mắt màu tím giống như cặp mắt của Dạ Phong và Dạ Vũ cực kỳ xinh đẹp, cô gái cười hiền lành mà giảng hòa.

Bị ngăn cản, mà dù sao thì anh cũng không thật sự có ý muốn chiến đấu hay gì cả nên anh chàng tóc đen lập tức dừng lại, đưa thân tựa vào ghế và ngồi xuống chuẩn bị cho một cuộc nói chuyện giữa ba người.

“Ta là Dạ Phong”

Ngắn gọn và xúc tích, đối với người lạ thì anh không muốn nói nhiều, chưa kể việc trực tiếp bị kéo vào đây làm Dạ Phong có một chút cảm xúc bức xúc, giới thiệu tên của mình cho hai người đã là giới hạn mà Dạ Phong có thể làm.

Cũng không quá ý kiến gì với thái độ của Dạ Phong, vị tỷ tỷ hiền lành mà nói:

“Ha ha, ta biết là con rất tức giận và hoang mang khi không biết nơi này là đâu, cũng không hiểu lý do mà chúng ta đưa con tới đây đúng không tiểu Phong?”

Cười nhẹ nhàng nói chuyện, cô cứ như coi Dạ Phong thành một đứa nhóc bé xíu mà nói chuyện, nhưng điều này lại không gây nên cảm giác bất hài hòa, không hiểu là vì bản năng cô ta có khí chất khiến người ta cảm thấy như vậy hay là do cô ta đã sống quá lâu khiến cho mọi thứ nói ra rất tự nhiên đến không thể phản đối?



“Tiểu Phong?”

Cảm giác có một chút thoải mái và một chút khó chịu khi nghe cô ta gọi mình bằng hai chữ Tiểu Phong, coi như là từ bé đến giờ chưa một ai gọi anh như vậy, kể cả ba mẹ mình, Vu Thiên thì tuy lớn tuổi hơn anh nhưng lại là một hầu cận nên suốt ngày gọi Dạ Phong là thiếu gia, thiếu chủ hoặc chủ nhân, đám Hình Na và Dạ Vũ lại càng không dám gọi anh như vậy.

Tuy không hiểu cảm giác thoải mái này đến từ đâu nhưng mà lần đầu tiên có một người gọi anh là như vậy, cảm giác như được một ai đó che chở, lần đầu tiên anh có cảm giác như vậy, trước kia anh nghĩ rằng việc bị gọi như vậy hẳn là khó chịu lắm, nhưng không hiểu sao từ miệng người con gái kia nghe lại rất tự nhiên, hơn nữa anh cũng không có quá chán ghét.

“Ừm, dù sao thì ta cũng hơn con cả vạn tuổi cơ mà! Ta xin được tự giới thiệu, ta là Sinh mệnh chi thần, Athena, cũng là một trong hai người sở hữu cánh cửa Cực hạn môn này, rất vui được gặp con”

“Từ lần đầu tiên con tham gia và vượt qua được Cực hạn môn lúc đầu ta đã biết con rất thích hợp với chúng ta, năng lực của con giống như là một phiên bản kết hợp của ta và Hades vậy, lần này chúng ta không cần con phải tham gia khảo hạch bởi vì nếu có tiếp tục khảo hạch thì mọi thứ sẽ không làm khó được con”

“Được rồi, nếu đã biết chúng ta là thần rồi, liệu con có thể thả lỏng ra một chút không nhỉ? Thật khó để nói chuyện tâm sự thật lòng với một người mà luôn luôn đề phòng đối phương đúng không?”

Athena rất bình tĩnh mà giới thiệu, việc giới thiệu bản thân và một vị thần của cô cứ như không có gì mà nói ra, ở bên cạnh Hades cũng không quá quan tâm, là chồng của Athena, mọi việc mà cô làm thì anh đều chấp nhận hết.

“Thần sinh mệnh? Hai người đến từ thần giới và là chủ sở hữu của Cực hạn môn? Nhưng mà …. Hai người hiện tại xuất hiện ở đây ắt cũng không phải là chủ thể nhỉ? đây chỉ là một nguồn tàn hồn xuất hiện để giao tiếp thôi đúng không?”

Bất ngờ trước việc giải thích và giới thiệu của Athena, Dạ Phong rất nhanh tựu chấp nhận việc này, dù sao thì coi như có tiếp cận đến Siêu cấp đấu la như Huyền Lão hoặc như những cường giả trong gia tộc thì anh cũng không cảm giác bất lực như lúc này.

Sự chênh lệch giữa trời và đất, tuy nhiên có một luật lệ mà người ta tương truyền là không thể nào có một vị thần xuất hiện ở trên Đấu La đại lục được, nếu có thì chỉ có thể là người truyền lời của thần hoặc là tàn hồn của thần xuất hiện được lưu lại tại Đấu la đại lục.

“Thông minh đấy, ta là Hades, Thần chết, là chồng của Athena, chúng ta đến đây là để nói chuyện với ngươi Tiểu Phong, nhóc con, ngươi là một kẻ thông minh, ắt hẳn cũng biết mục đích mà chúng ta tới nơi này rồi nhỉ?”

“Ta không muốn làm mọi chuyện trở nên phức tạp, ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện đi, trước khi đi vào vấn đề chính chúng ta muốn ngươi nghe một câu chuyện, nếu ngươi không tập trung thì rất khó để ta bình tĩnh và kiềm chế muốn đập ngươi đấy! Rõ chưa?”

Không dễ nói chuyện như Athena, vị thần chết Hades này cứ như là một cỗ máy muốn giết người vậy, tuy nhiên anh ta vẫn rất yêu thương vợ của mình, mà kể ra thì võ hồn của Dạ Phong đúng là rất thích hợp với hai người bọn họ, việc mà những vị thần xuất hiện và gặp gỡ với các hồn sư tại Đấu La đại lục thì chỉ có thể là vấn đề lựa chọn người thừa kế mà thôi.

Dạ gia là gia tộc đã thu nhập lại những cực hạn thạch của Sinh tử vị thần, và những viên thạch này hẳn cũng là thứ để các vị thần đánh giá xem liệu một người có thích hợp với thần cách của mình hay là không.

Để cho một gia tộc như Dạ gia sở hữu là không còn gì tốt hơn, một gia tộc không ngừng xuất hiện các thiên tài hồn sư trẻ tuổi sở hữu võ hồn thuộc tính hắc ám và quang minh, nhưng mà không ai ngờ rằng thử thách quá khó khăn đến mức không một ai có thể vượt qua, nhưng một khi đã vượt qua thì lại là một người sở hữu võ hồn chứa cả hắc ám và quang minh thuộc tính.

Chính vì lý do này mà cả hai người cùng xuất hiện cùng một lúc để nói chuyện với Dạ Phong, tình hình lúc này thì anh cũng đã hiểu phần nào rồi, nói chuyện hử? mà cũng được thôi..

“Tốt thôi, vậy chúng ta bắt đầu câu chuyện của hai vị đi, Athena và Hades, hai vị thần của chúng ta, tôi sẵn sàng để nghe câu chuyện của hai vị rồi”

Có vẻ đã chấp thuận việc này, Dạ Phong hoàn toàn không thể phản kháng trước sức mạnh tuyệt đối của hai vị thần, nếu đã không thể làm gì thì sao anh không ngồi lại uống miếng trà thu thập thông tin nhỉ?