“Nói lại cho ta biết, ngươi tên là gì?”
Bỏ qua cái nhìn kỳ lạ của tất cả mọi người, Ngọc Ly lại một lần nữa hỏi thăm về danh tính của Hình Na, lần này cô dùng thôi miên với cường độ mạnh hơn, một tần sống cực mạnh đánh vào não của Hình Na làm cho đầu cô đau nhức không chịu được.
“Aaaa.”
Đau đớn đến không chịu nỗi, Hình Na đưa hai tay ra ôm lấy đầu của bản thân gào lên, cô quỵ hai gối xuống, mồm kêu lên một tiếng đau đớn rồi phun ra một ngụm máu.
Hơi thở không còn đều đặn, cô ráng đứng lên bằng toàn bộ sức lực của mình, nhìn về phía Ngọc Ly bằng một cặp mắt thiếu đi sinh khí, giống như là một con rối hoặc một con búp bê bị điều khiển vậy.
Tuy rõ ràng mọi thứ đều nằm trong kiểm soát của Ngọc Ly, nhưng không hiểu sao cô vẫn có một chút gì đó khó chịu, hoặc là nói, con nhỏ này có một chút gì đó không tự nhiên nên cô cảm thấy không thoải mái mà thôi.
Đường Nhã biết rằng thực lực của mình hiện tại không bằng Ngọc Ly, tuy cô lớn tuổi hơn và có thiên phú trở thành một tà hồn sư hơn cô ta, nhưng ngược lại, Ngọc Ly lại sở hữu một cái đầu óc bị ăn mòn đến mất hết đi nhận thức và tình người, cô ta sẵn sàng ăn tất cả và giết hết mọi thứ cản đường, dù là vô tội hay có tội, miễn là bọn chúng có thể làm phân bón hoa để cô trở nên mạnh mẽ và rực rỡ là được.
Nhận ra sự chênh lệch về năng lực của hai bên, Đường Nhã cắn răng chấp nhận bị cho ra rìa, giờ cô có lao lên cũng không làm được gì, nhìn thái độ của cô ta, xem ra Ngọc Ly sẽ cắn con nhỏ này đến chết cũng không buông.
“C..Cuồng. sát”
Đau đớn và khàn khàn, thanh quản của Hình Na bị một chút tổn thương, cô ráng trả lời câu hỏi của Ngọc Ly dù cho có đau đớn và khó chịu đến thế nào, đây cũng là một minh chứng cho việc Hình Na đang dính phải hồn kỹ hoặc một loại năng lực nào đó của Ngọc Ly.
“Hễ ~, lại vậy sao?”
Nhíu mày khó chịu, con nhỏ này không trả lời giống ý cô muốn rồi, thật bực mình, há mồm ra và trả lời cho bà nghe rằng mày không bình thường đi, con khốn!
“Bịch”
“Aaa”
Một chân giơ lên đạp thẳng vào mặt của Hình Na, cô bị đá bay lên trời xoay một vòng rồi lăn xuống đất, đau đến nứt hết xương cốt ra nhưng không có một sự phản kháng, hoặc là nói, hiện tại thì cô không dám phản kháng.
Đề phòng việc Hình Na không làm theo những gì Ngọc Ly dự định, vì đang ở rất gần nên nếu có gì bất trắc xảy ra thì khó lòng nào mà điều khiển được, vì vậy nên một luồng tà hồn lực cực mạnh đang bao phủ toàn sân.
Không chỉ Ngọc Ly có năng lực mạnh không tưởng, thực lực cô ta hơn Hình Na một đại cấp bậc, tuy Hình Na có hồn đạo vũ trang có thể đánh ngang hàng với Hồn đấu la, nhưng ai biết được Ngọc Ly liệu sẽ có một lá bài tẩy khác hay không? đặc biệt là cặp mắt màu tím khác thường của cô ta, Hình Na cảm thấy không ổn.
Ngoài Ngọc Ly ra, xung quanh đây còn cả đống Phong hào đấu la và Hồn đấu la, một mình cô trong hang cọp mà dám làm điều gì bất thường thì có ngày vỡ mồm không có răng mà ăn cháo.
Khó chịu và nhục nhã đang lan tỏa trong đầu Hình Na, tuy nhiên, ký ức đã bị phong ấn một phần, cô vẫn ráng chấp nhận rằng mình bị thôi miên, trong đầu Hình Na lúc này chỉ có 2 vấn đề phải làm, một là tiếp tục giả bộ bị thôi miên, điều thứ 2 là quan sát và tìm kiếm mọi thông tin hoặc cơ hội có thể xảy ra, tranh thủ kéo dài thời gian cho Dragonite trở lại, không thì mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn rất nhiều.
“Xì xào.. xì xào…”
Một vài tà hồn sư phía dưới bắt đầu cảm thấy hoài nghi, đột nhiên là gọi mười tà hồn sư đi lên, tiếp theo là chọn một trong số mười người đó rồi bắt đầu tra hỏi những câu hỏi kỳ lạ, Ngọc Ly trong mắt bọn họ trở nên thật khó hiểu.
Cô ta đang tiếp tục bước từng bước lại gần Hình Na, sóng thôi miên khuếch đại đến mức cao nhất, như bị một cái búa đập thẳng vào đại não, Hình Na bị tổn thương cực đại, vì tránh cho bị tình nghi, hàng phòng ngự ở tinh thần hải đã giảm bớt đi một ít, vì vậy nên Hình Na phải chịu đựng một cơn đau như chết đi sống lại, một phần ký ức dường như thật sự mất đi, cảm giác này,.. cô không muốn phải chịu đựng nữa.
“Nói cho ta biết, ngươi là ai!”
Dùng một chân dẫm lên người của Hình Na, cặp mắt của Ngọc Ly lóe sáng lên một cách dọa người, năng lực điều khiển tinh thần thật mạnh, suýt chút nữa phong ấn mà Hình Na tự gài lên mình bị phá vỡ, may mà cô vẫn chưa trả lời tên của bản thân mình.
“C… C… Cuô.. Cuồng… Sát!”
Đôi mắt mất đi sức lực để mở ra, Hình Na yếu đuối và hơi thở mệt dần, tà hồn lực xung quanh vẫn không chịu lui tán, đám Phong hào đấu la này bám dai thật, Dragonite lại vẫn còn chưa trở về để cô thực hiện dung hợp kỹ nữa chứ, chết thật…
Hiện tại Hình Na không sở hữu bất cứ võ hồn nào, ngoại trừ hồn đạo khí đang có của bản thân, giờ cô như một con vật sắp chết, một thứ đồ chơi của đám tà hồn sư này, thật bất lực, lúc này, cô phải làm sao đây?
Chẳng lẽ giờ phải bật hồn đạo khí lên chiến đấu? Không được, tỷ lệ sống sót là 0 %, nếu cô dám trực tiếp làm điều này mà không có hậu chiêu phía sau, đám Phong hào đấu la này sẽ trực tiếp giết cô mất.
Quả nhiên các chùm sao dự đoán thật chính xác, cô và các hung tinh đang giao nhau trên bầu trời, mặc dù biết không sớm thì muộn cô cũng phải gặp hoàn cảnh này, nhưng không ngờ rằng mọi thứ lại ác liệt đến vậy.
Tà hồn sư!!! Cô thề cô sẽ đồ sát hết đám rác rưởi này, tuyệt đối, đừng để cô sau này mạnh lên, cô sẽ đem tất cả bọn bay băm ra thành trăm mảnh.
“Khốn nạn, nếu đã vậy thì mày đi chết đi!”
Bực tức, không biết đã bao lâu rồi Ngọc Ly mới có lại cảm giác này, cảm giác khi mà mọi chuyện không đi theo đúng chiều mong muốn của bản thân, một lượng tà hồn lực tập trung tại tay cô, đôi cánh chim màu đen giang rộng ra phủ kín cả bầu trời.
“Võ hồn: Tử Vong Cung Tiễn”
“Hồn kỹ: Cắn nuốt linh hồn”
“Aaa”
Giẫm lấy đầu của Hình Na, một hồn kỹ cực mạnh được phóng ra, võ hồn của Ngọc Ly cuối cùng cũng xuất hiện, một hồn kỹ với năng lực cắn nuốt linh hồn, tên đã được gài, dây cung đã được kéo căng, cảm giác tử vong đang đến rất gần với Hình Na.