Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 173: Tàn dư, Ngọc Ly bị nhắm đến?




Đánh giết hết toàn bộ lũ tà hồn sư, vì tiêu hao hồn lực quá nhiều, chưa kể cô còn phải duy trì tinh linh lực cho cặp cung Song tử nữa, Hình Na đuối sức mà ngất đi làm cho Hình Thiên, Vũ Ngọc và kể cả Ngọc Ly cũng trở nên hoang mang.

Được bế về nhà trong tiếng cảm ơn ríu rít của người dân, đám hộ vệ hầu như không có khả năng đối kháng với bầy tội phạm, thật khó ngờ là chúng lại khó nhằn đến vậy, hoạt động của tà hồn sư hiện nay ngày càng phức tạp, chắc hẳn là có vấn đề hay một âm mưu gì đó đang được bày ra, nếu không thì bình thường vì đảm bảo an toàn bọn chuột này toàn hành động tại những nơi hẻo lánh không thôi, hiếm khi có vụ tập kích tại thành phố lớn như vậy lắm!

“Cảm ơn Hình tiền bối, nhờ ngài mà chúng tôi mới có thể thoát khỏi được bọn tà hồn sư ác độc lúc nãy” Tên hộ vệ nhanh chóng tiến lại gần cảm ơn gia đình Hình Thiên, một gia đình toàn cường giả, tuy không phải là thần long hồn đế hay hồn thánh, nhưng mà chỉ cần được như gia đình Hình Thiên là đã đủ để làm người ta khao khát rồi, chưa kể còn có đứa con gái chuẩn yêu nghiệt nữa.

“Không có gì, không có gì, dù sao thì chúng tôi cũng là người dân của thành phố này, bảo vệ nó là nghĩa vụ của chúng tôi, hơn nữa, đã có rất nhiều tử vong và bị thương, khu chợ này hoàn toàn bị phá hủy triệt để” Hình Thiên tất nhiên là không nhận công lao về mình, ông chỉ đứng ở phía sau trợ giúp được một ít, hầu như tất cả đều là công của con gái ông.

“Tuy thiệt hại về của cải về mạng sống khá lớn, nhưng ít ra nó không phải là một bãi máu nghĩa địa hoàn toàn, thông thường những nơi tà hồn sư đi qua đều không còn một mạng sống nào, thậm chí xác của họ còn không toàn thây, tất cả là nhờ có mọi người, chúng tôi sẽ lập tức báo với cấp trên để cấp công lao to lớn này cho tiểu thư của tiền bối” Lắc lắc đầu, tên hộ vệ thật sự rất cảm kích Hình Na, công lao của họ là quá lớn, không thể phủ nhận được, nếu không có bọn họ, chuyện này sẽ đi về đâu thì khó ai biết được, đợi đến lúc các cường giả tới nơi chắc đại đa số Tinh La đại đô đã tàn mạc, còn lũ tà hồn sư sẽ bỏ trốn mất tăm mất tích.

“Đúng rồi, tiểu thư của tiền bối là hẳn là học viên của học viện Sử Lai Khắc đi? thật là thiên tài yêu nghiệt a!!” Ngưỡng mộ mà nói với cặp mắt lung linh, cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nếu không có gì xảy ra Hình Na chắc chắn sẽ trở thành một cường giả trong tương lai.

“Ha ha ha, không có gì đâu, tiểu Na của chúng ta đúng là học viên Sử Lai Khắc, con bé rất trưởng thành và chững chạc từ khi còn rất bé, nó là niềm tự hào của gia đình ta đó, mà mấy người các cậu, không tính giúp đỡ người dân sao?” Được khen tất nhiên là rất vui, không chỉ Hình Thiên mà Vũ Ngọc lẫn Hình Minh đều cảm thấy tự hào về Hình Na.

“Aaaa, đúng rồi, thật thứ lỗi, chúng tôi phải đi rồi, chúng tôi nhất định sẽ báo cáo công lao của tiểu thư với cấp cao” Đám hộ vệ rời đi, họ nhanh chóng lại giúp đỡ người dân, khá nhiều người bị thương rất nặng, một số thậm chí xác cũng không toàn thây, cách giết người thật tàn ác.

“A, để cháu phụ một tay” Ngọc Ly lập tức đuổi theo mấy chú hộ vệ đi giúp đỡ mọi người, nơi này cũng là quê hương của cô, tất nhiên là cô rất muốn bảo vệ nó rồi, hơn nữa, gia đình của tiểu Na, hiện tại có lẽ cô không nên làm phiền nhỉ?

“Xin lỗi 2 bác, con sẽ ra phụ mọi người và hỗ trợ người bị thương, các bác cứ đem tiểu Na về nghỉ ngơi đi, tiểu Minh, chị đi nhé” Ngọc Ly trước khi đi tạm biệt một tiếng, cảm giác ở cạnh Hình Na lúc nãy, cô cảm thấy mình thật nhỏ bé, dù lúc đầu biết rằng tiểu Na là học viên Sử Lai Khắc, cô có ngạc nhiên nhưng chưa từng nghĩ rằng Hình Na mạnh đến vậy, 4 hoàn, thậm chí là có 2 cái vạn năm hồn hoàn.



Cái này gọi là gì nhỉ? Khi chưa biết, họ có thể làm bạn bè bình thường, nhưng thực lực chênh lệch quá xa, một cảm giác gọi là tự ti sẽ xuất hiện, cảm thấy mình và người đó không ngang hàng, nếu chỉ là một khoảng cách nhỏ, điều này sẽ chỉ gây ra ghen tỵ hoặc thúc đẩy bên yếu hơn trở nên chăm chỉ hơn.

Nhưng trong trường hợp của Hình Na, chênh lệch quá lớn làm Ngọc Ly thậm chí còn không thể sinh ra cảm giác ghen tỵ, thứ cô có chỉ là tự ti hoặc là ngưỡng mộ mà thôi, khoảng cách giữa cô và Hình Na là quá xa, hồi cô còn bé cô cũng được mọi người tôn xưng lên làm thiên tài, nếu nói như vậy, Hình Na còn không phải là yêu nghiệt quái thai sao???

“Con bé …” Vũ Ngọc hơi lo lắng nhìn về phía Ngọc Ly, cảm giác như con bé trở nên hơi xa cách từ khi thấy thực lực của Hình Na.

“Đi thôi bà xã, chuyện này là bình thường mà, Ngọc Ly là một cô gái tốt, nhưng khi gặp một người cùng lứa tuổi lại mạnh vượt xa mình, chỉ có 2 xúc có thể sinh ra, đó là tự ti hoặc ngưỡng mộ, nếu cô bé không thể vượt qua những cảm xúc đó thì không thể trở thành bạn của tiểu Na nhà ta được, tất cả đều phụ thuộc vào đứa trẻ! em không nên níu kéo!!” Hình Thiên giải thích, nếu cứ ép buộc 2 đứa là bạn mọi chuyện sẽ tệ hơn!!

“Nhưng mà.. tiểu Na hiếm khi có bạn …” Vũ Ngọc còn hơi tiếc nuối, Ngọc Ly nếu tự tin hơn chút nữa, có khi 2 đứa bé này có thể kết thành khuê mật, bạn tốt, nhưng tiếc rằng mọi việc không ổn định như mong muốn.

“Đi thôi” Hình Thiên khoác vai lên người vợ mình, họ còn cần phải trị thương cho tiểu Na nữa, không thể đứng ở đây mãi được.

Gật gật đầu, cặp vợ chồng rời đi, không hề biết ở phía sau, Ngọc Ly đang suy sụp tinh thần, lại có một tên mặc áo đen đang nhắm thẳng hướng Ngọc Ly mà nhìn chằm chằm, tên này không có hồn lực của tà hồn sư, diện mạo lại cực kỳ phổ thông tầm thường, không một ai chú ý đến hắn cả!

Tên áo đen cũng tiến lại gần giúp đỡ người dân, không có bất cứ biểu hiện bất thường nào cả, ngoại trừ việc tên này luôn nhìn quan sát thật kỹ sự thay đổi cảm xúc của Ngọc Ly, tại một góc nhìn bị khuất, hắn lè lưỡi ra khóe môi khô khốc, cặp mắt chợt lóe lên sự điên cuồng.

Mọi việc diễn ra bình thường một cách bất bình thường, Ngọc Ly đang cố gắng hồi phục tâm trạng của mình khi ra về, vỗ tay lên hai má một cách thật mạnh.

“Không được, không được, mình cần phải tự tin lên, coi như tiểu Na mạnh như vậy, mình chỉ cần cố gắng hơn nhiều nữa là có thể đuổi kịp cậu ấy thôi mà!!!” Như đang cố gắng tự an ủi bản thân, mặc dù chính bản thân cô còn không tin tưởng điều đó.

Ngọc Ly không hề biết, ở phía xa, tại một cái hẻm âm u, tên áo đen lúc nãy đang nhìn cô thật kỹ, cặp mắt đó như muốn nuốt chửng cô vậy.

“Mục tiêu, hồn sư quang thuộc tính, Thiên Nga Cung Tiễn võ hồn, rất thích hợp cho việc tà hóa thành tà hồn sư, thuộc tính càng quang minh, khi trở thành tà hồn sư, thực lực càng bá đạo nhiều lần” tên áo đen lẫm nhẫm, y như một cổ máy không sinh mệnh vậy.

“Phịch” Đưa tay lên cầm con dao, tên áo đen đâm thẳng vào tim mình một cách dứt khoát, máu ứa tràn ra rồi gục ngã xuống, không một chút do dự, tên điên này kết liễu sinh mạng của mình cứ như một món đồ rẻ tiền vậy.

“Nhiệm vụ, hoàn thành, đối tượng, đánh dấu”

Trước khi hoàn toàn mất ý thức, tên áo đen còn nhép miệng nói thêm vài tiếng, âm thanh hoàn toàn không có nhấn nhá lên xuống, hoàn toàn là một âm ngang như cái xác lạnh đến đáng sợ.

Từ trong não của tên áo đen, một con nhện? không!!! một con kiến đen đang bò ra, vấy lấy máu của hắn, não bộ bị rút khô chất dinh dưỡng, con kiến đang nhắm tới hướng Ngọc Ly mà đi theo, nó cứ như một con kiến bình thường vậy, không có gì đặc biệt, nhưng việc nó thoát ra từ cái xác của tên lúc nãy, hoàn toàn không bình thường tý nào.

Trốn thoát được tinh linh nhãn của Hình Na, rốt cuộc đứng ở phía sau con kiến lúc nãy là loại người nào? lại là một âm mưu khác sao? Rốt cuộc bầy tà hồn sư đang nhắm tới điều gì?