Võ Hiệp Thế Giới Đích Ngoạn Gia

Quyển 1 - Chương 11: Đại hội luận đạo




Đệ tử ký danh mới tới Võ Đang, khiêu chiến một trăm năm mươi mốt người đệ tử cũ, chẳng những trong nháy mắt một kiếm liền đánh bại, hơn nữa còn đánh bại đệ tử ký danh đứng hàng bách cường!

Tin tức đã sớm truyền ra, vào giờ phút này, cả ngoại viện Võ Đang đã một mảnh xôn xao, loại chuyện như vậy xuất hiện quá ít, nhưng không nghĩ tới bây giờ lại xuất hiện! Đã rất lâu rồi không có chuyện như vậy xảy ra.

Chẳng phải là trong trí nhớ có Thượng Quan Lang Gia của mấy năm trước!

Chẳng lẽ Giang Trần là Thượng Quan Lang Gia thứ hai?

Bên ngoài viện tràn đầy tiếng nghi ngờ, tiếng khiếp sợ, nhưng Giang Trần cũng không thèm để ý đến tất cả những điều này.

Đối với hắn, bách cường chẳng qua là nơi kiếm điểm kinh nghiệm, có bất kỳ tiếng phản đối, tiếng chất vấn, hay là tiếng giễu cợt cùng hắn không có bất cứ quan hệ gì, bởi vì hắn là người có chí hướng rộng lớn, còn kêu hắn nghĩ cách được an nhàn, hắn chẳng quan tâm.

Leng keng!

Có tăng lên tâm pháp Võ Đang Thái Hòa Công hay không?

Tăng lên thành công, trước mắt toàn bộ thuộc tính tăng thêm 1 điểm, đồng thời muốn tăng lên tầng tiếp theo Võ Đang Thái Hòa Công cần 10000 điểm kinh nghiệm.

——————

Giang Trần đem toàn bộ năm nghìn kinh nghiệm tăng vào Võ Đang Thái Hòa Công, trước mắt không có tâm pháp tốt, chỉ có thể tu luyện Võ Đang Thái Hòa Công, tiến lên thêm một bước, chính là tầng năm đệ nhất trọng, sắp đạt đến đại viên mãn.

Bên trong ký túc, Giang Trần yên lặng mà ngồi, ngày mai tiếp tục khiêu chiến cũng đã chuẩn bị xong.

Chẳng qua là không bao lâu, Trần Hạo vội vội vàng vàng chạy lại, tràn đầy nụ cười nói: "Chuyện lớn, chuyện lớn, Giang Trần sư huynh, chuyện lớn a."

Nhìn Trần Hạo vội vàng tới, Giang Trần không khỏi hưng phấn, chuyện gì để cho Trần Hạo kích động như vậy a.

"Thế nào?" Giang Trần uống một hớp trà, tỏ ra vô cùng ung dung đứng dậy mà nói.

"Đại Hội Luận Đạo, đã có thông báo Đại Hội Luận Đạo sẽ mở ra, mùng mười tháng sau thì sẽ bắt đầu."

Trần Hạo nói như vậy, có vẻ thập phần hưng phấn, mà Giang Trần lại hơi sững sờ, sau đó trong đầu giống như có thứ gì đó xẹt qua, cẩn thận suy nghĩ kỹ một lúc, cuối cùng vỗ đùi, thần sắc trở nên kích động dị thường!

"Ngươi nói có phải thật?" Giang Trần hít sâu một hơi, liền hỏi.

"Chính xác là thật a, mới vừa rồi Vương sư huynh báo cho chúng ta, mấy ngày nay an phận một chút, đồng thời các đệ tử chúng ta cũng nhận được nhiệm vụ, cần phải sửa sang lại Võ Đang cho tốt, không thể để mất mặt trước những tông môn khác."

Nghe Trần Hạo nói thế, mà mặt Giang Trần cũng không giảm đi sự vui vẻ, ngược lại càng ngày càng đậm hơn.

"Đại Hội Luận Đạo, các tông các phái, cứ bốn năm cử hành một lần, mặc dù nội dung chủ yếu là hàng loạt các môn phái tỷ thí lẫn nhau, nhưng đây là một sự kiện lớn, nếu đệ tử tỷ võ trong Đại Hội Luận Đạo, đoạt được quán quân, sẽ nhận được phần thưởng lớn của tông môn, nói ví dụ như bốn năm trước sư huynh Tả Thanh Phong, đạt được hạng nhất Tiểu Long Hổ Bảng, lực áp quần hùng, nhất thời phong quang, trực tiếp được phá cách đề bạt làm đệ tử hạch tâm, đến nay càng là lên như diều gặp gió."

Trần Hạo thao thao bất tuyệt, bắt đầu lải nhải, kể từ sau khi Giang Trần vì hắn xuất thủ, Trần Hạo đã bỏ đi hiềm khích lúc trước, sau đó mượn lợi thế cùng phòng, mơ hồ trở thành chân chạy vặt cho Giang Trần, chuyện đại sự lớn nhỏ, Trần Hạo đều có thể một.. hai nói ra, khiến Giang Trần có thể biết hết.

Giang Trần sở dĩ cười, nguyên nhân là Đại Hội Luận Đạo sẽ dính tới một chuyện, chuyện này đặt ra ở trong trò chơi trở thành một loại hoạt động.

Đơn giản mà nói, sau khi kết thúc Đại Hội Luận Đạo, có người ẩn nấp trong Thiểu Lâm Tự ăn cắp một bản công pháp thần bí, có người nói là Dịch Cân Kinh, cũng có người nói là một trong Bẩy Mươi Hai Môn Tuyệt Kỹ, nhưng bất kể là cái gì, chuyện này cũng dẫn tới một trận chấn động.

Thật ra thì đây là bước đầu của Ma Giáo Loạn Thiên Hạ, kế tiếp rất nhiều tông môn cũng xuất hiện chuyện như vậy, trong tràng tai họa này duy chỉ có Ngũ Nhạc Kiếm Phái là tâm pháp không bị mất cắp, cho nên lúc đó rất nhiều người đều cho rằng Ngũ Nhạc Kiếm Phái giở trò quỷ, nhưng lại không đem ra được bất kỳ chứng cứ nào.

Mà đây chính là kế hoạch của Ma Giáo, để cho thiên hạ danh môn chính phái xảy ra nội chiến!

Ngũ Nhạc Kiếm Phái theo thứ tự là, Thái Sơn, Hoa Sơn, Hành Sơn, Tung Sơn, Hằng Sơn.

Nổi danh nhất chính là Ngũ Nhạc kiếm thuật, còn có Độc Cô Cửu Kiếm, tin đồn trong phái Hoa Sơn có dấu vết của Độc Cô Cửu Kiếm, chẳng qua là rốt cuộc có hay không thì không rõ lắm, chẳng quay đây cũng không phải là điều Giang Trần cần suy nghĩ bây giờ.

Sau khi luận đạo kết thúc, nếu là mình có thể cùng đi đến Thiếu Lâm Tự, căn cứ vào kinh nghiệm của mình, có thể trực tiếp tìm được người ăn trộm tâm pháp, đến lúc đó bất kể là Bẩy Mươi Hai Môn Tuyệt Kỹ hay là Dịch Cân Kinh, đối với mình mà nói chính là kiếm một khoản lớn.

Bất kỳ môn nào trong Bẩy Mươi Hai Môn Tuyệt Kỹ đều là võ học Nhất Phẩm, lại có vài môn gần bước vào ngưỡng cửa Vô Thượng Tuyệt Học.

Niêm Hoa Chỉ, Phong Vân Thủ, Vi Đà Xử, Nhật Nguyệt Tiên Pháp, Nhiên Mộc Đao Pháp, Thiên Diệp Thủ, Phục Ma Kiếm, Đại Kim Cương Quyền, Nhất Chỉ Thiện, Như Ảnh Tùy Hình Thối, Kim Cương Bất Phôi Thần Công, Kim Chung Tráo, hơn nữa còn nổi danh nhất là A Nan Phá Giới Đao Pháp!

Nghe đồn là do A Nan tổ sư có cấp bậc Lục Địa Thần Tiên vì phi thăng nên chém ra một đao trảm đi hồng trần.

A Nan phá giới, phong vân kinh biến, nếu là có thể học được A Nan Phá Giới Đao Pháp mà nói, cũng không kém so với Độc Cô Cửu Kiếm.

Mắt thấy cơ hội cực lớn sẽ xuất hiện, trái tim Giang Trần nhảy lên thình thịch, đây là một cơ hội cực lớn, nếu là mình nắm được, tương lai sẽ quật khởi giống như quả cầu tuyết (DG: snow ball, lâu lắm em chưa làm trận lol nào T_T), thậm chí nếu là có có thể, mình sẽ là người kết thúc Ma Giáo Loạn Thiên Hạ.

Nghĩ tới đây, Giang Trần không khỏi nuốt nước bọt, bắt đầu trầm tư.

Nếu quả thật muốn đi Thiểu Lâm Tự, phải thỏa mãn ba điều kiện, thứ nhất trở thành ngoại môn đệ tử, đây là chuyện tất nhiên, phái Võ Đang có quy định bằng văn tự rõ ràng, trừ khi trong nhà ngươi có tang, nếu không không cho phép ra khỏi Võ Đang, chủ yếu là lo lắng, ngươi học nghệ không tinh, chạy đi ra ngoài rồi mất mặt xấu hổ, không bằng đàng hoàng học tập, chờ trở thành ngoại môn đệ tử rồi hãy nói.

Tất nhiên hàng năm cũng sẽ có cơ hội về nhà bảy ngày, nhưng sẽ có sư huynh hộ tống, sau mười năm, nếu thực lực ngươi còn chưa thành, liền nhận được công việc do Võ Đang sắp xếp, hoặc là ngươi tiếp tục giúp Võ Đang làm việc, hoặc là hoàn tục rời đi, từ đó về sau cùng Võ Đang không quan hệ.

Nhưng ngươi có còn là người của Võ Đang không là một chuyện, nếu ngày nào đó Võ Đang gặp nguy hiểm, ngươi vẫn phải giúp một tay vô điều kiện.

Lý do thứ hai chính là, ngươi tại sao muốn đi Thiểu Lâm Tự đây? Cho dù là ngươi lén lén lút lút đi Thiếu Lâm Tự, nếu như ngươi không có lý do thích hợp, mà cứ trực tiếp đi Thiếu Lâm Tự như vậy, chẳng lẽ phải nói một câu, ta một đệ tử Võ Đang, muốn đến Thiếu Lâm Tự ngắm cảnh một chút?

Mặc dù có thể như vậy, chẳng qua tiếp theo Thiếu Lâm Tự xuất hiện sự kiện bị mất cắp, như vậy kết quả là cái gì? Người khác cũng không phải người ngu, chuyện này có thể với ngươi không có quan hệ trực tiếp, nhưng ngươi cũng chạy không thoát nhân tố bị hiềm nghi. Đó có phải là lý do ngươi tìm cách để rời khỏi Võ Đang.

Thứ ba chính là giao thiệp, sau này đi Thiểu Lâm Tự, nếu như ngươi muốn lấy được một chút tin tức, ngươi không có giao thiệp thì có thể đi lấy được sao? Coi như đến Thiểu Lâm Tự, nhiều nhất cũng chỉ là đem ngươi an bài ở khu ngắm cảnh, mỗi ngày đều sẽ có người giám thị ngươi, sau đó hành trình mỗi ngày đều có người đi theo ngươi, chẳng những tự do bị trói buộc, hơn nữa cũng làm cho ngươi rất khó dò la tin tức.

Tổng hợp ba điểm trên, muốn đi Thiểu Lâm Tự, Giang Trần chỉ có một biện pháp.

Ở trên Đại Hội Luận Đạo, trở thành đệ tử ngoại môn, tham gia đại hội tranh đấu Tiểu Long Hổ bảng, đứng trong tóp ba, đồng thời kết giao hảo hữu với Thiếu Lâm Tự, như thế thứ nhất, chờ sau này những tông môn khác trở về, đến thời điểm mình nói một câu, ngưỡng mộ phật pháp Thiếu Lâm Tự đã lâu, muốn được đi cùng.

Nói ra những lời này, chuyện kia gì cũng có thể giải quyết.

Nghĩ tới đây, Giang Trần nhất thời không nhịn được cười, xem ra xuyên việt cũng không phải là một chuyện tình làm cho người ta phiền não, nếu là vận dụng thật tốt dữ liệu của tương lai, tất cả có vẻ cũng không khó khăn lắm.

Chẳng qua trước đó, Giang Trần cũng ý thức được mình nhất định phải thăng cấp thật nhanh.

Đại Hội Luận Đạo, khẳng định nhân tài xuất hiện lớp lớp, đến lúc đó nhất định là có tất cả cường giả, thế giới này lấy võ vi tôn, thực lực ngươi mạnh, người khác liền chịu nghe ngươi nói chuyện, thực lực ngươi không mạnh, người khác nhìn cũng sẽ không nhìn lâu.

Nếu là thật sự muốn đi Thiểu Lâm Tự, tất nhiên mình phải cùng những người trẻ tuổi tuấn kiệt kia ở chung một chỗ, đến lúc đó không tránh được có một ít tranh đấu, cho nên tăng lên tốc độ thăng cấp, là quan trọng nhất, hơn nữa đệ tử ký danh chỉ có thể thu xếp giúp một tay, chân chính muốn tiếp đãi cao thủ các phái, nhất định phải là đệ tử ngoại môn.

Võ Đang là đại phái, cực kỳ coi trọng thể diện, không thể để cho khách quý bị chậm trễ, cũng tuyệt đối không có thể làm cho tông môn mình mất thể diện.

Ôm ý nghĩ như vậy, Giang Trần trước sau như một bắt đầu tu luyện kiếm pháp cơ sở.

------

Hôm nay là ngày thứ 15, chờ đi qua giữa trưa, vật phẩm của túi đại lễ ngày 15 cũng xuất hiện, là một thanh vũ khí tinh phẩm do Lăng Vân Sơn Trang chế tạo.

Võ hiệp thế giới, vũ khí phân chia đẳng cắp phân biệt là, Phàm Khí, Lợi Khí, Danh Khí, Bảo Khí, Chân Khí, Thần Binh.

Mà Lăng Vân Sơn Trang là một trong tam đại thế gia chế tạo vũ khí, nghe thiên hạ đồn rằng trong danh sách thập đại Chân Khí, có ba món là do Lăng Vân Sơn Trang chế tạo. Vũ khí Giang Trần nhận được là một thanh hạ phẩm Danh Khí, Tường Vân Kiếm.

Nhưng trừ sắc bén ra, chuôi Tường Vân Kiếm này căn bản cũng không giống hạ phẩm Danh Khi khác, chẳng qua chỉ là một thanh Lợi Khí, mà Lăng Vân Sơn Trang giải thích là Tường Vân Kiếm chẳng qua chỉ là một loại thưởng thức, chỉ có khách quý của Lăng Vân Sơn Trang mới có thể có Tường Vân Kiếm.

Đơn giản mà nói chính là lừa dối người chơi.

Phàm Khí người bình thường đều có, đại đa số giang hồ nhân sĩ, hoặc là đệ tử đại môn phái, ví như đệ tử ký danh cũng dùng là Lợi Khí, mà đệ tử nội môn... vân... vân, đều là dùng Danh Khí, về phần Bảo Khí, vẫn chưa từng nghe nói qua có ai ở trước Tiên Thiên mà sử dụng Bảo Khí.

Cao thủ Tiên Thiên, bên trong có tiên thiên chi khí, việc sử dụng vũ khí, tự nhiên cũng không phải là loại bình thường! Về phần Chân Khí càng thêm khó lường.

Trong tin đồn Tổ sư phái Võ Đang, Trương Tam Phong sử dụng Thái Cực Huyền Vũ Chân Kiếm, chính là Chân Khí bài danh thứ hai trong Chân Khí Bảng, nghe nói khi đưa Chân Khí vào, có xuất hiện tượng thần Huyền Vũ, trấn áp tà ma, chẳng qua là có phải thật vậy hay không cũng không biết.

Loại đồ vật này, Giang Trần cũng chưa từng có, cho dù là ở trong trò chơi!

Tường Vân Kiếm nằm ở trong túi đeo lưng, Giang Trần không có mang ra xem, dù sao có người bên cạnh.

Sau khi tập luyện một bộ kiếm pháp, Giang Trần nhìn thời gian, cũng tầm mười giờ sáng, vừa vặn lúc này cũng lên đi đến chỗ đệ tử cũ, đoán chừng giờ này tập trung khá đầy đủ.

Có thể ở tháng sau tăng lên đệ tử ngoại môn hay không, cần nhìn vào những người đệ tử cũ này!

Điều kiện trở thành đệ tử ngoại môn của Võ Đang là thông qua khảo hạch, hoặc là trước mười lăm tuổi trở thành võ giả Hậu Thiên tam trọng, nếu như vượt qua số tuổi, mà trước mười tám tuổi trở thành võ giả Hậu Thiên tam trọng, thì sau đó sẽ phải chỉ ra ba vị sư huynh ngoại môn, tỷ thí ba hiệp, chỉ cần thắng một hiệp là được!

Hết sức nghiêm ngặt!