Cùng lúc đó, tại Atula đạo, mấy người Trương Hằng vẫn đang không ngừng đi về hướng tòa chủ thành thứ hai, tuy giờ phút này mọi người có đầy đủ đồ ăn, đầy đủ nước uống, đồng thời có cả người dẫn đường, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là mọi người không có cảm giác khẩn trương. Trên thực tế, cứ nghĩ tới có một quái vật như Trịnh Xá đang đuổi theo, Trương Hằng lại ước gì có thể lập tức tìm được phòng điều khiển. Đây là một loại cảm giác bị uy hiếp đến tính mạng, do đó hằng ngày hắn đều bắt buộc tất cả mọi người phải di chuyển liên tục từ mười hai đến mười bốn tiếng đồng hồ, gần hai phần ba thời gian trong ngày chỉ dùng vào một việc duy nhất là chạy qua chạy lại.
Dưới tình trạng hành quân gấp gáp như vậy, những thành viên gia tộc đời thứ hai và Axis đều giống như vốn đã quen, không có chút than vãn nào, ngược lại càng lúc càng thêm kính trọng đối với Trương Hằng, chỉ có Lý Cương Lôi và Nataya là không ổn, mới chỉ sau mấy ngày cả hai đều đã hốc hác tàn tạ đi thấy rõ, nếu tiếp tục như vậy, đoán chừng hai người đều sẽ rơi vào tình trạng sức cùng lực kiệt.
- Hay là cứ nghỉ ngơi một ngày cho thật tốt đi, tuy chúng ta xác thực cần tranh thủ thời gian tìm kiếm phòng điều khiển, nhưng nếu các ngươi ngã bệnh tại đây mà nói... như vậy thật sự là không xong.
Trương Hằng thở dài, nói với hai người Lý Cương Lôi và Nataya. Lý Cương Lôi nở nụ cười khổ, hắn vỗ vỗ hai chân đang không ngừng run rẩy của mình rồi nói:
-...Đã không còn nhiều thời gian nữa rồi.
Trương Hằng sửng sốt một chút, hắn vội vàng hỏi:
- Có ý gì? Chẳng lẽ là đám Trịnh Xá sắp đuổi tới rồi sao? Không thể nào? Cổng không gian tiến vào Atula đạo sẽ tùy thời biến mất, cho dù bọn họ đã vào đến Súc sinh đạo, đoán chừng phải cần ít nhất mười ngày mới đến được Atula đạo, thời gian hẳn là vẫn còn đủ mà?
Nụ cười của Lý Cương Lôi lại càng thêm cay đắng, hắn chỉ nói:
- Là thời gian của ta đã không còn nhiều nữa rồi... Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta có một loại trực giác kỳ lạ đối với tử vong, lúc nào tình trạng đột nhiên trở nên xấu đi, lúc nào khỏe mạnh như người bình thường, mỗi lần bệnh tình chuyển biến ta đều có thể cảm giác được, nhưng mà lần này... Ta cảm thấy thời gian của mình đã không nhiều nữa rồi, tối đa trong vòng một hai tháng, ta sẽ chết...
Lúc này Trương Hằng mới mãnh liệt giật mình tỉnh lại, Lý Cương Lôi là nhân vật do chính hắn thiết kế, hắn tự nhiên biết rõ Lý Cương Lôi là người thân mang bệnh nan y. Đây là một loại bệnh trên phương diện gien, nguyên nhân đến từ bộ phận gien không kết hợp hoàn chỉnh của Sở Hiên, với trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại, không thể chữa trị được loại bệnh này. Lý Cương Lôi vẫn luôn chịu đựng được đau yếu, cho tới nay đều dùng tư thái kiên cường xuất hiện trước mặt người ngoài, bất luận là khi bày mưu tính kế, khi phân tích tin tức, thậm chí là khi theo Trương Hằng chiến đấu. Trong tất cả mọi tình huống hắn đều biểu hiện giống như người bình thường, vì vậy cũng khiến Trương Hằng gần như quên mất, Lý Cương Lôi, hắn không phải là người bình thường, sức khỏe và thể lực của hắn thậm chí không bằng được một góc của người bình thường.
Đúng vậy, Lý Cương Lôi đã gần đất xa trời rồi, nếu như Trương Hằng không xuất hiện trên thế giới này mà nói... ước chừng trong vòng một năm Lý Cương Lôi nhất định sẽ chết.
Nghĩ tới đây nội tâm Trương Hằng lập tức như bị xiết chặt, đây chính là đồng đội của hắn, đây chính là người hắn đã quyết định toàn tâm toàn tin tưởng, nếu cảm giác của Lý Cương Lôi không sai, vậy nhiều khả năng hắn thật sự sẽ chết trong vòng một hai tháng. Ngoại trừ do bệnh tình của hắn, nguyên nhân lớn hơn còn là vì mệt mỏi khi đi tìm phòng điều khiển, đối với người bệnh nan y như Lý Cương Lôi, bất kỳ mệt mỏi nào cũng chính là thuốc độc.
- Đã minh bạch, như vậy bắt đầu từ ngày mai, ngươi và Nataya sẽ di chuyển bằng niệm động phù du pháo, nếu chỉ để chở người... ta có thể kiên trì tầm sáu tiếng đồng hồ, thời gian còn lại các ngươi sẽ ngồi trên xe đẩy, do bọn họ đẩy các ngươi đi, chúng ta sẽ không dừng lại nghỉ ngơi, liên tục tìm kiếm tất cả các chủ thành. Yên tâm đi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, ta nhất định sẽ để ngươi gia nhập Bắc Dương châu đội, nhờ Chủ thần chữa trị toàn thân cho ngươi! Đến lúc đó bất kể là báo thù Clone Sở Hiên, hay là báo thù những phòng thí nghiệm của Trung Quốc, ta đều giúp ngươi hoàn thành! Ta hứa với ngươi!
Trương Hằng vỗ nhẹ vào vai Lý Cương Lôi, hắn nói với vẻ rất nghiêm túc. Biểu lộ của Lý Cương Lôi có chút thất thần, trong mắt chớp động thần sắc phức tạp khó tả, một lúc sau hắn mới tiếp tục nói:
- Làm vậy sẽ tạo ra gánh nặng quá lớn đối với ngươi, cho dù không ở trong trạng thái chiến đấu, nhưng sử dụng niệm động phù du pháo trong thời gian dài như vậy... ta sợ khi gặp phải tình huống cần thiết ngươi sẽ không có sức chiến đấu, hiện tại tính mạng của tất cả chúng ta đều nằm trong tay ngươi, nếu như ngươi không còn chiến lực, chúng ta có thể sẽ bị bắt làm tù binh, bị biến thành thịt người…
Trương Hằng cười hắc hắc:
- Không sao, khi giết chóc trong chủ thành lúc trước, ngươi có yêu cầu ta giữ lại một nửa thời gian sử dụng niệm động phù du pháo, để dự phòng có tình huống bất ngờ phát sinh, tuy lúc đó rất mệt mỏi, nhưng đến chiều hôm sau ta đã khôi phục xong rồi. Ngủ một giấc là có thể khôi phục hoàn toàn, hơn nữa làm như vậy còn có thể khiến cho thể lực và tinh thần lực của ta chậm rãi tăng trưởng, cho nên ngươi không cần phải lo lắng.
Đã nói đến mức này, Lý Cương Lôi cũng không có lý do để tiếp tục cự tuyệt ý kiến của Trương Hằng nữa. Bắt đầu từ ngày hôm sau, mỗi sáng Trương Hằng đều triệu hồi ra niệm động phù du pháo, để cho Lý Cương Lôi và Nataya ngồi lên, sau một thời gian ngắn hai người đều dần dần khôi phục sinh khí. Ngoài ra, bởi vì Trương Hằng triệu hồi niệm động phù du pháo, mặc dù chỉ để chở hai người Lý Cương Lôi và Nataya, nhưng vẫn khiến cho những thành viên gia tộc đời thứ hai vui mừng tung tăng như chim sẻ, phảng phất như kiểu chính bọn họ có thực lực như vậy, vì thế tốc độ di chuyển của mọi người lại nhanh hơn rất nhiều, chỉ sau vài ngày đã đến tòa chủ thành thứ hai.
Bề ngoài của tòa chủ thành thứ hai này có khác biệt rất lớn so với tòa chủ thành thứ nhất, bởi tòa chủ thành này là nơi khai thác khoáng sản, gần như chịu trách nhiệm cung cấp kim loại và vũ khí cho toàn bộ Atula đạo. Cách tòa chủ thành này không xa, có vài mỏ khoáng sản lớn ở khá gần mặt đất, chính vì vậy tầm quan trọng của chủ thành này là rất lớn, bề ngoài tòa chủ thành này cũng cao lớn hơn nhiều so với tòa chủ thành lúc trước mấy người Trương Hằng đi qua, chỉ là cả chủ thành đều bị ẩn giấu sau một lớp bụi mù và khí thải sinh ra từ các lò rèn vũ khí.
- Như vậy mọi người hạ trại tại vị trí cách chủ thành năm mươi kilomet.
Trương Hằng cẩn thận quan sát tòa chủ thành sắt thép này thông qua quét hình tinh thần lực, đồng thời nói với những người còn lại:
- Sau khi hạ trại phải bảo trì cảnh giác, ngày mai... chúng ta sẽ tiến vào trong thành điều tra cẩn thận!