Vô Hạn Thự Quang

Quyển 4 - Chương 21: Rõ ràng




Ma pháp…
Khoa học có thể thay thế được ma pháp ở rất nhiều phương diện, thậm chí hiệu quả còn tốt hơn nhiều, nhất là rất dễ dàng trong việc phổ cập rộng rãi cho mọi người. Nhưng cũng tồn tại một số mặt mà khoa học, ít nhất là hiện tại có xách giầy cũng không theo kịp ma pháp.
Ví dụ như ma pháp cấp chín, ‘thời gian tạm ngừng’ chẳng hạn. Lúc đổi ma pháp, Sở Hạo thường chọn những thứ khoa học không đáp ứng được, cho nên tới tận bây giờ, một cái ma pháp công kích hắn cũng không có. Trừ phi đẳng cấp Arcanist đủ cao rồi, Sở Hạo sẽ chọn những loại uy lực mạnh hơn hẳn vũ khí nóng, không thì cứ như hiện tại, lựa mấy cái ‘trạng thái’, ‘tăng cường’, ‘triệu hoán’ là ổn rồi. Chính vì vậy mà ‘kính tượng thuật’ mới được Sở Hạo nhìn trúng.
Sau khi sử dụng loại ma pháp này, tùy thuộc vào lượng arcane quán thâu mà xuất hiện từ ba đến sáu ảo ảnh giống hệt bản chính, nhưng nếu chỉ vậy thì cũng chẳng có gì đặc biệt, quan trọng là những ảo ảnh ấy giống như tự có trí tuệ, sẽ căn cứ vào vị trí, kẻ địch để đưa ra cử động thích hợp.
Chứ cứ một mực làm ra các động tác giống hệt bản chính thì chẳng sớm thì muộn cũng sẽ bị nhận ra thôi. Ví dụ như khi mình chạy về phía trước, đám ảo ảnh xung quanh liền lập tức chạy theo. Dù phía trước là hầm hố hay tường rào, bọn chúng chẳng thèm quan tâm mà cứ nhất quyết đâm đầu về phía trước. Nếu là như vậy thì ngoại trừ có ích khi chạy trốn ra thì còn ý nghĩa gì nữa đây. Cơ mà như thế cũng không ổn. Nếu kẻ địch có thể dễ dàng nhận ra đâu là bản chính rồi thì muốn dựa vào nó để đào tẩu là vô vọng.
Sau khi đổi được ma pháp này, Sở Hạo cực kỳ coi trọng nó. Hắn dùng một nửa số thời gian luyện tập ma pháp để nghiên cứu kính tượng thuật và coi đây là chiêu thức chủ lưu của mình cho đến lúc đổi được ma pháp cấp năm.
Vừa xuất hiện là ba đến sáu cái phân thân có ý thức tự chủ, vô luận muốn tấn công hay chạy trốn, kéo dài thời gian…vv đều cực kỳ hữu ích, thậm chí thay đổi được cả chiến cuộc…. Tựa như lúc này!
Năm tên ảnh ảo Sở Hạo cùng với bản chính cầm theo chiếc đuôi Alien theo sáu hướng chạy thẳng tới chỗ Mẫu Hoàng. Cũng trong mười giây ngắn ngủi đó, Sở Hạo thấy được tình cảnh xung quanh đã xấu đến mức không thể xấu hơn. J bị hai con Alien vây công, tình huống vô cùng nguy hiểm, lớp giáp bọc bên ngoài bị hư hỏng nhiều chỗ, máu tươi thấm đẫm cả người. Hắn hiện đã không thể tiến hành công kích được nữa, chỉ có thể khổ khổ chống đỡ, duy trì tình trạng dây dưa không để bị giết ngay lập tức mà thôi.
Một bên khác, Trương Hằng vô cùng cường hãn, mặt đất dưới chân hắn đã nằm xuống hai con alien xấu số, song tình huống cũng chả lạc hơn quan là mấy. Hắn đang bị bốn con khác vây công, đã thế còn phải thỉnh thoảng bắn tên bảo hộ Sở Hạo thi pháp, có thể nói là tùy thời sẽ bị Alien chôn vùi.
Về phần Ares cũng vậy, tự bảo vệ còn khó nữa là muốn giúp người khác. Cụ khô lâu Predator sớm đã rút về bên cạnh bảo hộ cho hắn cùng Sở Hạo. Tấn công nó là một con Alien cấp đội trưởng cùng hai con bình thường. Mặc dù bản thân cụ khô lâu này cực kỳ cường hãn nhưng dưới tình huống bị đánh hội đồng cũng khiến cho nhiều chỗ bị nứt gãy, cốt khiên giăng đầy khe hở, tựa hồ ngay sau đó sẽ bị nát vụn.
Từ thông đạo nối với căn phòng nhốt Mẫu hoàng liên tục có Alien tràn vào, hơn nữa theo thời gian trôi đi số lượng sẽ càng lúc càng nhiều, tận cho tới khi mọi người bị biển Alien vùi lấp, hoặc là không còn ai sống sót… cũng có khi Mẫu hoàng thoát ra… thì bọn chúng mới dừng lại.
Sở Hạo vốn đã lường trước sự nguy hiểm của lần hành động này nhưng ác liệt đến vậy cũng khiến lòng hắn nặng trĩu. Hiện tại đã không thể quay đầu, chỉ có thể dốc toàn lực tiêu diệt mẫu hoàng thì bọn họ mới tìm được đường sống!
Sáu Sở Hạo xông thẳng tới mục tiêu. Được ma pháp ‘thần kinh mẫn duệ’ gia trì cộng với trạng thái mở cơ nhân tỏa khiến tốc độ của hắn nhanh tới cực điểm. Trên đường mặc dù bị không ít Alien ngăn cản nhưng hắn vẫn có thể an toàn vượt qua. Trước sau chưa tới năm giây Sở Hạo đã hoàn thành xong quãng đường trăm mét, vọt tới được khu vực gần Mẫu hoàng. Nhưng đến đây thì xuất hiện hai con Alien đã sớm chờ sẵn, muốn tránh cũng chả được, Sở Hạo dứt khoát không né, khom người vọt mạnh, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào phần đuôi của đối thủ.
Nhắc tới phương thức công kích của Alien thì cũng khá đơn giản, nếu hơi xa thì dùng đuôi mà cận chiến đã có đầu lưỡi cùng móng vuốt. Quả nhiên khi Sở Hạo vọt tới, hai chiếc đuôi cùng lúc phóng tới bên người hắn, tốc độ có thể so với viên đạn. Sở Hạo hai mắt mờ mịt, dưới chân khẽ cong lại liền tránh được một chiếc.
Tốc độ đâm tới của đuôi mặc dù nhanh nhưng quỹ tích không thoát được ánh mắt của hắn. Nhờ ma pháp trợ giúp cùng với mở cơ nhân tỏa nên tốc độ phản ứng vượt xa người thường, nhanh vậy chứ nhanh nữa hắn cũng nắm được.
Song tốc độ phản ứng thần kinh thì nhanh nhưng không có nghĩa là thân thể cũng bắt kịp. Ngay khi tránh thoát được đòn đầu tiên, chiếc đuôi thứ hai đã nối tiếp đâm về phía ngực. Chân muốn phát lực cũng đã chậm, song thứ vĩ trên tay chống mạnh xuống đất giúp cơ thể hắn cúi thêm chút nữa, công kích vốn vào ngực lại chệch tới vai, hoa máu nở rộ cùng với một khối thịt bị xé toạc. Nhìn thì ghê nhưng thực ra cũng không nghiêm trọng lắm, ít nhất là chưa thương tới xương cốt.
Lợi dụng khoảnh khắc ấy, Sở Hạo lại dùng sức bật mạnh, cả người vọt đi như tên bắn. Khi chiếc mồm rộng của Alien ngay gần kề, thứ vĩ trong tay Sở Hạo xuyên thẳng qua đầu nó. Nỗi đau do máu axit còn chưa kịp truyền tới, hắn đã rút lại vũ khí, đồng thời lăn người thoát khỏi vòng vây. Đầu lưỡi của chú Alien còn lại chỉ đâm trúng cái bóng của hắn và phần ngực của con vừa bị giết.
Hết thảy diễn ra chỉ trong chớp mắt. Sở Hạo căn bản không quan tâm tới mấy chuyện ‘vặt’ đó, cả người lao đi vun vút, thoáng cái đã tới trước người Mẫu hoàng, song phương cơ hồ mặt đối mặt. Hắn gầm lớn một tiếng, tất cả lực lượng dồn lên thứ vĩ trên tay đâm mạnh xuống. Tiếng kizz chói tai vang lên, Sở Hạo cảm tưởng như mục tiêu mình vừa đâm là một tấm thép cứng, chiếc đuôi sắc nhọn như vậy mà cũng không thể xuyên qua nửa tấc.
“Đáng chết!”
Kết quả thu được khiến Sở Hạo chấn động không thôi, tuy rằng đã sớm dự liệu lực phòng ngự của Mẫu hoàng rất đáng sợ nhưng cứng đến như vậy thì không nên xuất hiện trên người bất cứ sinh vật nào chứ. Sở Hạo không dám dừng lại, hắn cố gắng kéo thứ vĩ ra khỏi chỗ vừa đâm nhưng chỉ khiến nó hơi nhúc nhích một chút. Song Sở Hạo quyết không từ bỏ, thứ này cơ hồ là vũ khí duy nhất trong tay hắn bây giờ có thể gây thương tích cho Mẫu hoàng. Hắn gắng sức lay động, đồng thời điên cuồng giựt về phía sau.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng BA~ vang lên, Sở Hạo chỉ kịp nhìn thấy một bóng đen vọt tới, không ngờ là đầu lưỡi của đối phương. Tuy rằng vì khoảng cách khá xa nên không thể đánh trúng vị trí yếu hại nhưng cánh tay trái thì hoàn toàn vỡ nát. Đau đớn kịch liệt cùng máu tươi phun ra cơ hồ khiến trước mắt Sở Hạo tối sầm, thiếu chút nữa ngất đi.
“Ra cho taaaa!”
Cánh tay còn lại dùng sức điên cuồng, cuối cùng thứ vĩ cũng tách khỏi chỗ đâm, nhưng chỉ một lát như vậy cũng đủ để con Alien đằng sau đuổi kịp, trước mặt lại có mẫu hoàng cản đường, tiền hậu giáp kích như thế muốn không trúng đòn cũng khó.
“Cút ngay!”
Ngay khi Sở Hạo tiến thối lưỡng nan, con Alien phía sau không ngờ bị một thân ảnh hắc sắc đánh bay, lăn lộn vài vòng mới lộ ra thân hình chật vật của J. Cả người hắn khắp nơi là vết thương, nặng nhất là một lỗ máu không biết là do đuôi hay đầu lưỡi Alien gây ra, song hắn vẫn gào thét ‘mau nhanh’ về phía Sở Hạo.
Sở Hạo chỉ kịp liếc J một cái rồi lại hướng bên cạnh mẫu hoàng vọt đi, nhằm tìm kiếm chỗ yếu hại khác, chứ phần đầu này quá cứng không xuống tay được. Nghĩ cũng đúng, trong phim, tên Predator kia còn dạy nữ nhân vật chính dùng đầu alien làm khiên cơ mà.
Nếu như đầu không được… vậy phần thân thể sau lưng chính là chỗ xuống tay tốt nhất. Alien cũng phải có xương sống, hoặc là khí quan nào đó cùng loại, chỉ cần đâm trúng những chỗ ấy là cũng có thể giết chết nó.
Nghĩ là làm, Sở Hạo thoáng đưa mắt quan sát thì thấy trên lưng Mẫu hoàng vẫn còn hai con Alien khác. Hắn bám lấy một đầu dây xích để đu người lên, đồng thời một ảo ảnh ‘Sở Hạo’ lập tức vọt tới bên người mục tiêu. Bản chính cùng ảo ảnh, mỗi người đối phó một cọn.
Sống hay chết, giết hay bị giết…
Chính là thời khắc này!
Ngay khi Sở Hạo hít sâu một hơi định xông tới, đầu óc hắn bỗng dưng bừng mở, toàn bộ cảnh tượng trong phòng giam Mẫu hoàng cùng với các tuyến thông đạo xung quanh lập tức hiện lên, ngay cả mật thất bên dưới căn phòng này cũng xuất hiện. Người, sự tình, vật đều là như vậy…
“Tinh thần tảo miêu!?”