Vô Hạn Thự Quang

Quyển 3 - Chương 12: Bắt đầu kế hoạch... cùng kinh biến




“… Từ các đã thí nghiệm có thể nhìn ra được, hiệu quả của Mage Hand là phát ra một cỗ niệm lực không chế lực trường, hay có thể gọi là niệm động lực. Trước mắt, mô hình pháp thuật Mage Hand kích phát ra lực lượng nâng được 5 đến 10kg, hoặc là ngăn cản trùng kích với động năng tương đương.”
“Nhưng một khi sử dụng năng lượng Arcane hoặc dòng điện vượt qua phụ tải của mô hình pháp thuật thì sẽ gặp hiện tượng tan vỡ. Mà nếu chất liệu chế tạo là kim loại thông thường thì ‘tan vỡ’ sẽ biến thành một quả bom có lực bạo tạc rất mạnh, còn mạnh đến đâu thì phụ thuộc trực tiếp vào số năng lượng bên trong. Chuyện ấy không hề trái với định luật bảo toàn năng lượng.”
Lý Cương Lôi cầm lấy một phần tài liệu tiếp tục nói với Sở Hao: “Từ đó tổng hợp lại, trừ phi cậu tiến thêm mấy giai nữa, nghĩa là thăng cấp cho mage hand ấy, chúng ta mới thu được mô hình pháp thuật cao cấp, đồng thời chế tạo ra các loại vũ khí ma pháp tốt hơn.”
Sở Hạo gật đầu: “Điều anh nói cũng nằm trong dự liệu của tôi, dù sao mage hand chẳng qua chỉ là ma pháp cấp 0, độ phức tạp của mô hình còn lâu mới sánh bằng ma pháp cấp 1. Thế nhưng số lượng phù văn cấu tạo lên ma pháp cấp 0 ấy đã lên tới hơn trăm cái, vậy thì toàn bộ sẽ nhiều tới mức nào đây, chỉ sợ gấp cả ngàn lần ấy chứ. Muốn tìm ra quy luật sắp xếp lại càng khó. Lĩnh vực này không thua gì nền khoa học hiện đại của chúng ta, là một con đường hoàn toàn mới, kiến thức ẩn chứa bao la mà rộng lớn, cần thời gian tích lũy trăm năm ngàn năm mới hiểu được một phần nào đó. Hiện tại chúng ta chỉ mới chập chững bước những bước đầu tiên mà thôi, mục tiêu chủ yếu bây giờ vẫn là lấy được một số kỹ thuộc để áp dụng vào thực tế… Kế hoạch ‘Arrest’ thế nào?”
“Tổng cộng mười một căn cứ bên ta đã bắt đầu hành động, thêm sáu quốc gia là Mĩ, Trung, Anh, Pháp, Nhật, Nga vừa mới đồng ý cung cấp cách điều chế hợp kim. Từ những mẫu thu được này chúng ta sẽ nghiêm cứu mức độ phụ tải của pháp thuật lên chúng, ước chừng cần 24 đến 36 tiếng mới xong. Tiếp đến cần chế tạo khẩn cấp ít nhất 12 bộ trang bị, uhm, cần mười hai tiếng. Làm xong còn phải vận chuyển tới đây và lắp ráp điều chỉnh… Tổng cộng bảy mươi hai tiếng sau, hành động ‘Arrest’ mới được triển khai.” Lý Cương Lôi buông tài liệu xuống, rất nghiêm túc nói với Sở Hạo.
“72 tiếng sao?” Sở hạo cười khổ: “Cho tới hiện tại, cả căn cứ tổng cộng tử vong và mất tích 27 người, bảy mươi hai tiếng sau, con số đó có thể lên tới hơn trăm… Khả năng tử vong của anh và mấy người O5 đạt tới 31%, tốc độ không thể nhanh hơn một chút được sao?”
“…bảy mươi hai tiếng là tối đa rồi, đó là tốc độ cực hạn của chúng ta, trừ phi…”
Lý Cương Lôi nói đến đây, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Sở Hạo, còn Sở Hạo chỉ cười tiêu sái: “Trừ phi tôi chịu chút mạo hiểm đúng không? Ví dụ như ở trong căn cứ này có lượng kim loại bạc kha khá, muốn chế tạo một bộ thiết bị ‘Arrest’ kỳ thật rất đơn giản, đối đa chỉ khoảng hai ba giờ là xong. Nhưng vì mô hình pháp thuật chế tạo từ bạc không được ổn định, cho nên chẳng thể sử dụng điện năng mà phải dùng năng lương Arcane trong cơ thể tôi. Nhưng cũng vì thế mà phụ tải tôi phải nhận sẽ là quá lớn, không cẩn thận liền tiêu luôn… Là ý này phải không?”
“…Đúng vậy.” Lý Cương Lôi hơi ảm đạm thừa nhận.
“Vậy còn chờ gì nữa?” Sở Hạo vỗ vai Lý Cương Lôi: “Những chuyện thế này không phải tất cả chúng ta đều đã sớm giác ngộ rồi sao? Lúc cần phải lựa chọn, vậy thì ưu tiêu đa số và những người quan trọng hơn. So với tôi chỉ là một O6, còn anh và sáu người O5, còn cả mấy trăm nhân viên trong căn cứ nữa, tính mạng của mọi người quan trọng hơn mình tôi rất nhiều. Bắt đầu đi… dùng bạc để chế tạo mô hình pháp thuật. Tôi yêu cầu phải khởi động kế hoạch ‘Arrest’ trong thời gian ngắn nhất… Giác ngộ hi sinh, tôi sớm đã có rồi…”
(Giác ngộ hi sinh… thật sự là lựa chọn tàn khốc mà…)
Lý Cương Lôi không nói gì nữa, chỉ đành ảm đạm nhưng rất kiên quyết quay đầu đi. Cùng lúc đó, hành động ‘Arrest’ bắt đầu khai màn…
Kế hoạch này là do Sở Hạo sau khi sử dụng siêu máy tính tam vị nhất thể liền lập ra. Nguyên nhân chính là do hắn thí nghiệm thành công việc hiện thực hóa mô hình pháp thuật. Dựa vào số ‘vũ khí’ ma pháp này, bọn họ có cơ hội bắt được u linh đang ám trong căn cứ.
Phép thuật mà Sở Hạo sử dụng chính là mage hand cấp 0, lực trường nó sinh ra sẽ khắc chế được u linh. Tất nhiên, với cấp bậc Arcanist hiện giờ của hắn thì không thể đấu lại quỷ quái. Bởi thời gian chuẩn bị cho ma pháp đó là khoảng 1 giây, hơn nữa mỗi lần chỉ phóng ra được một cái ma pháp. Mặc dù mage hand có thể va chạm được với u linh song cũng không thể bắt được nó.
Nhưng đám Sở Hạo lại khắc khắc mô hình pháp thuật lên miếng kim loại, rồi dùng năng lượng Arcane hoặc dòng điện để phóng thích pháp thuật, vậy thì người bình thường cũng sử dụng được. Việc bắt giữ u linh không còn là giấc mộng xa vời nữa rồi. Cứ nghĩ mà xem, mấy trăm cái mage hand chờ sẵn, một khi con u linh kia ló đầu ra là cả trăm cái cùng phát, trước sau trái phải đều bị khóa chặt và sẽ hình thành một vòng vây bằng lực trường. Tiếp đến chỉ cần sử dụng thiết bị điện tử với nguồn điện mạnh mẽ là có thể trói buộc được nó. Toàn bộ quá trình nghe có vẻ đơn giản, song mấu chốt vẫn là bước kích hoạt mấy trăm tấm thẻ ma pháp kia.
Như Lý Cương Lôi đã nói, hiện tại con người chưa tìm ra tài liệu thích hợp để chế tạo mô hình ma pháp nên chỉ đành dùng tạm một số hợp kim thông thường. Nếu như có nhiều thời gian hơn thì có lẽ trải qua thí nghiệm, bọn họ sẽ thu được vài loại chất liệu khả quan, thế nhưng bây giờ không có. Cho nên giải quyết tính không ổn định là một vấn đề khó khăn rất lớn. Thế nhưng chỉ cần sử dụng năng lượng Arcane vậy thì nhân tố ấy sẽ biến mất. Nhưng Sở Hạo chỉ là Arcanist cấp 1, hắn làm sao có thể một mình cung cấp đủ năng lượng cho toàn bộ kế hoạch ‘Arrest’ được chứ?
Nhưng dù thế nào đi nữa Sở Hạo vẫn phải làm. Sau hai giờ, tổng cộng chế tạo được 150 tấm thẻ mage hand, tất cả đều được vận chuyển tới quảng trường của căn cứ, do nhân viên chuyên môn tổ hợp sắp xếp tại các vị trí quan trọng, tạo thành một hình cầu cực lớn. Chỉ cần công việc hoàn tất, Sở Hạo sẽ một mình bước vào, hơn nữa phải là trần trụi không được mặc đồ. Làm vậy thì bất cứ bộ phận nào trên cơ thể hắn cũng có thể tiếp xúc với quả cầu Mage hand và truyền năng lượng Arcane cho các tấm thẻ kim loại đính trên đó. Một khi xác nhận u linh xuất hiện, hành động ‘bắt giữ lập tức được triển khai.
“Chuẩn bị xong chưa?” Lý Cương Lôi âm trầm nói.
“…Hôzz, chuẩn bị xong, lần này đúng là hành động lớn.” Sở Hạo cũng vô cùng khẩn trương. Hắn miễn cưỡng cười một chút rồi cố gắng ổn định tâm tình, rồi từ từ bước đi trên lối dẫn vào ‘hình cầu’. Nhìn thoáng qua thì đằng sau ‘cánh cửa’ ấy là không gian tối om, âm trầm khủng bố, ai yếu tin lạc tới đây chắc ngất luôn.
“…Hiện tại dừng lại còn kịp, chỉ cần đợi bảy mươi hai tiếng mà thôi, chúng ta có thể đợi được….” Lý Cương Lôi chần chờ, cuối cùng vẫn mở miệng.
“Không được.” Sở Hạo lắc đầu: “Nếu phải lựa chọn giữa tôi và mọi người, vậy chẳng thà tôi từ bỏ chính mình!”
Tiếng nói dần hạ thấp, Sở hạo trực tiếp chui vào bên trong khối cầu. Thoáng cái hắn cảm thấy toàn thân lãnh lẽo, hơn nữa dường như thứ mình sắp hít vào không phải không khí. Hắn vội ngừng hô hấp, thiếu chút nữa nuốt thứ đó vào…. Xung quanh hắn hiện giờ tựa hồ là một lớp chất lỏng cực lạnh, thỉnh thoảng còn xuất hiện mảnh băng vụn trôi qua. Cái lạnh đó khiến hắn thiếu chút nữa tắc thở.
(… Ta vừa tiến vào liền lập tức xuất hiện sao? Chỉ mong lần tập kích này nó chỉ muốn làm ta sợ chứ không phải trực tiếp giết chết, bằng không…)
Sở Hạo cố gắng mở mắt nhìn xung quanh, bỗng phía trước xuất hiện một bóng đen đang vọt nhanh tới chỗ hắn. Sở Hạo vội vận sức cho chìm xuống, đến khi bóng đen lướt sát qua người mới nhìn rõ hình dáng của đối phương… Một con ‘ngư nhân’, mình người đầu cá mập. Nó bơi lội trong nước vô cùng linh hoạt, tốc độ cực nhanh, vừa vồ hụt con mồi liền chuyển hướng tiếp tục phóng tới.
Sở Hạo nào dám thờ ơ, cố gắng vọt nhanh xuống đáy, đến khi cảm thấy chân mình chạm phải một lớp kim loại chứ không phải cát đá gì đó liền lập tức đại hỉ. Hắn thò tay mò miếng kim loại đó lên, năng lượng Arcane trong cơ thể điên cuồng khởi động. Cùng lúc đó, tên người cá mập cũng đã tới sát Sở Hạo, hầu như sắp ngoạm xuống một cái đến nơi. Bỗng xung quanh bùng sáng, tất cả tấm kim loại được khắc mô hình pháp thuật đều đồng loạt phóng ra quang mang chói mắt, ngay sau đó, theo tiếng chú ngữ của Sở Hạo, những tấm kim loại này lập tức giải phóng Mage Hand!
“Thành công!”
Lý Cương Lôi vừa thấy mặt ngoài khối cầu phát sáng, hắn liền rống lớn một tiếng mang theo vài binh sĩ tinh nhuệ và nhân viên y tế chạy thẳng tới cửa vào. Lý Cương Lôi đưa tay nắm lấy sợi dây kim loại, không chút chút chần chờ hợp sức với những người bên cạnh cùng nhau kéo mạnh. Đây chính là dây an toàn nối liền với Sở Hạo. Khi bọn Lý Cương Lôi kéo được hắn ra thì thấy dính trên người tên kia toàn là băng vụn, sắc mặt trắng xanh, còn bên trong khối cầu không ngừng vang lên tiếng gào thét điên cuồng.
“Mở trường điện từ ra!”
Lý Cương Lôi vừa đỡ Sở Hạo vừa hô lên ra lệnh. Thế nhưng tình huống dòng điện bao trùm khối cầu như hắn tưởng tượng không hề xuất hiện, trái lại tất cả nhân viên đứng đằng xa đều lần lượt ngã xuống. Ngoại trừ một ít người tỏ vẻ bối rối nhìn nhau, đại đa số đều nằm trên mặt đất không nhúc nhích, màu da của bọn họ tái nhợt không khác gì người chết…
Hơn nữa cùng lúc đó, nhân viên y tế đứng cạnh Lý Cương Lôi đột nhiên vọt tới lối vào khối cầu, hắn chỉ kịp nhìn thấy… tấm lưng đó…
Là Shelly sao…